Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3916 - 1249 Chương 3916

1249 Chương 3916 1249 Chương 39161249 Chương 3916

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Huýt!”

Một ngày tươi đẹp, bắt đầu từ một cái bạt tai giòn giã.

Hàn Thiệu tướng mạo thô tục, đang chìm trong giấc mộng phục quốc thành công, chính tay đâm chết Điền An Bình thì cảm giác đau rát trên mặt ập tới như một thanh đao đột nhiên xuất hiện dã man chém vỡ giấc mộng đẹp.

Gã bưng mặt tỉnh lại, vừa mở mắt ra đã thấy mấy gương mặt lít nha lít nhít chụm lại vào nhau.

Phục vụ đầu bếp gì gì trong tửu lâu Bạch Ngọc Kinh tum tụm cả lại, mồm năm miệng mười... “Ông chủ đi đâu rồi?”

“Bạch chưởng quỹ đâu?”

“Lam hộ viện đâu?”

*Cẩu tặc trả Liên cô nương lại cho ta!”

“Sao trong lâu lại không có ai cả vậy! Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

Thiệu Hàn vô cùng hoang mang... Ta cũng muốn biết!

Nhưng thấy đám người này nhốn nháo đến mức này, gã biết nếu mình không đưa ra một lời giải thích thì chỉ sợ hôm nay phải nằm xuống tại đây.

“On ào cái gì! Phiên chết mất!” Gã đột nhiên gào lên một tiếng, dọa lui cả đám người. Tròng mắt gã rà quét khắp bốn phía, điệu bộ có chút kiêu căng, giận dữ quát: “Ông chủ đi đâu còn cần phải báo cáo với các ngươi hả? Muốn làm phản cả rồi phải không!”

Gã hùng hổ ngồi dưới đất, ngón tay chỉ chỉ lên trời: “Ngươi là ông chủ hả? Hay ngươi? Hay là ngươi?”

Đám người đưa mặt nhìn nhau. Làm sao cái tên tặc tử này lại hành động như thể mình là thân tín của ông chủ vậy? Gã không phải thích khách sao?

Hàn Thiệu không đợi những người này kịp phản ứng, đột nhiên đứng dậy, thân thể cao lớn thô kệch kia, thái độ tự tin phách lối kia, quả thực có sức áp đảo: “Ông chủ có việc đột xuất, dẫn theo Bạch chưởng quỹ ra ngoài rồi. Trước lúc đi đã dặn dò ta, bảo ta nói với các ngươi một tiếng, mọi chuyện trong tiệm vẫn như thường. Bọn họ sẽ sớm trở về, đừng hòng thừa cơ gây chuyện, đục nước béo cò... Nghe rõ chưa?”

Gã tiện tay rút ra một thanh củi, làm động tác đánh người: “Lo làm chuyện của các ngươi đi!” Đám người lập tức giải tán.

“Thật là!” Hàn Thiệu ném thanh củi, lại nằm xuống, bực dọc nói: “Ngủ một giấc cũng không yên!”

Nhưng gã nửa nằm nửa ngồi trên mặt đất, làm sao cũng không nhắm mắt lại được. Mấy con người lớn tông ngồng như vậy... Đi dau được?

Không về thì làm thế nào?

Khương Vọng cũng muốn biến mình đã đi đến đâu, làm sao để mà về!

Cầu tặc Ngao Quỳ, tặc tử Lão Longl

Hắn ngàn phòng vạn phòng, cẩn thận từng li từng tí, chưa từng tin tưởng ông ta, nhưng cuối cùng vẫn trúng chiêu của lão già ấy! Công pháp không có vấn đề, Thái Hư Huyễn Cảnh nhảy lên đến Đài Diễn Đạo tầng thứ mười hai thì có thể kiến chứng.

Quá trình tu luyện không có vấn để, mỗi một bước hắn đều nghiên cứu hết lần này đến lần khác.

Phong ấn của lão tặc long cũng không có vấn đề, đó là thủ đoạn mà Quan Diễn tiền bối để lại.

Vấn đề ở đâu?

Kết hợp phương pháp tu luyện của Tinh Đồ Huyền Cấu, trong lòng hắn đã mơ hồ đoán được đáp án.

Hẳn là vấn đề nằm ở tên thật của Sâm Hải Lão Long

Cái tên lão tặc long bụng dạ xấu xa này lấy tên thật làm chìa khóa cho Huyền Cấu.

Lúc cấu tạo tỉnh đồ, thành công tạo dựng Vũ Trụ Chúng Diệu Chi Môn, ông ta đã đọc lên tên thật của mình, ném chiếc chìa khóa này xuống, mượn sức mạnh của mình, thành công triệu hồi Vũ Trụ Chúng Diệu Chi Môn tên Ngao Quỷ kia!

Mà hiển nhiên là Vũ Trụ Chúng Diệu Chi Môn của lão long Ngao Quỷ được lưu giữ trong thế giới Vô Hán Công Di Pháp mà hắn đã khắc họa vô số lần!

Vật báu Thiên Phật trộm được bằng việc câu dẫn lão ni hiển nhiên cũng ở đây.

Không ở trong Sâm Hải Nguyên Giới!

Lúc lão long Ngao Quỷ chạy trốn, để thoát khối truy binh đã tách bảo vật và bản thân ra làm hai đường. Bảo vật Thiên Phật ở một nơi, rồi giấu thân rồng ở một nơi khác.

Có lẽ đây là nguyên nhân khiến ông ta chưa thể mượn lực trong trận chiến với Quan Diễn tiền bối, bảo vật Thiên Phật căn bản không nằm trong Sâm Hải Nguyên Giải, ông ta còn chưa kịp lấy ra. Những suy nghĩ này lao vùn vụt trong đầu, sau khi đi vào Vũ Trụ Chúng Diệu Chi Môn của mình, Khương Vọng nhanh chóng liên hệ với Tinh Quang Thánh Lâu của bản thân, hỏi với giọng đầy kinh sợ: “Ngao Quy tiền bối, chuyện gi thế này? Sao ta lại đột nhiên mất khống chế, bị tỉnh hà cuốn đến tận đây? Ta tin tưởng ngươi như vậy, có phải ngươi bày kế hại ta? Muốn đưa ta đi tới đâu?”

Sâm Hải Lão Long bị nhốt trong thạch thất còn cảm thấy nghỉ hoặc hơn, kêu lên: “Ta không biết! Xảy ra chuyện øì? Ta ở trong tù giam, thân hồn đều bị khóa lại, sao có thể hại ngươi?”

Ông ta đong đưa xieng xích kêu leng keng: *Có phải ngươi huyền cấu sai rồi không? Hoặc là Vũ Trụ Chúng Diệu Chi Môn của ngươi không cẩn thận đụng phải sóng triều tỉnh không? Tiểu hữu đừng gấp, nói lại cụ thể ta nghe, ngươi làm thế nào, để ta xem vấn đề ở đâu!”

Thân xác trong vũ trụ bị tinh hải quét sạch, tạm thời chỉ có thể nước chảy bèo trôi. Thân thể do thần hồn hiển hóa rơi vào trong Ngọc Hành Tỉnh Lâu, Khương Vọng hoang mang nói: “Ta cũng không biết, mỗi một bước đều dựa theo biện pháp mà ngươi chỉ, ngươi xem đi..."

Hắn dùng mũi chân ấn vào một viên gạch, làm cho nó trong suốt, có thể đối mặt với lão long. Sau đó lại trở tay ấn xuống một tấm tinh đồ, đưa cho lão long đang bị nhốt trong mật thất xem.

Lúc lão long ngẩng đầu lên nhìn.

Đột nhiên hiển hóa trạng thái Kiếm Tiên Nhân, toàn thân phát sáng, bộc phát sức mạnh Ngọc Hành Tinh Châu, một kiếm chém xuống thạch thất!

Cùng lúc đó, hắn còn điều động cấm chế Quan Diễn tiền bối để lại, điên cuồng cướp lấy sức mạnh của lão long, muốn hút ông ta thành thây khô.

Hắn không muốn nghe chân tướng gì đó, không muốn truy tìm đáp án, mặc kệ bị tỉnh quang đưa tới nơi nào, hắn chỉ cần tìm đường trổ về là được.

Nhưng thực sự không thể cho lão long này cơ hội được nữa, có thể giết thì lập tức giết!

“Tiểu tặc giỏi lắm! Ngươi độc ác như vậy! GO chung lâu vậy rồi mà nói trở mặt là trở mặt, còn có nhân tính sao?”
Bình Luận (0)
Comment