Thật ra ban đầu Hoàng hậu rất tức giận, chỉ là sau đó nghĩ tình phụ tử Hà Phú đã giữ khuôn phép nhiều năm như vậy, suy nghĩ một hồi thì lửa giận cũng tiêu tan.
Rốt cuộc đây cũng là người nhà mẹ đẻ duy nhất của bà ta.
Bà ta hiểu đệ đệ này của mình, không có năng lực, cũng không có dã tâm.
Thời trẻ còn có chút ảo tưởng, hao mòn thì cũng tan biến. Thật sự không có khả năng tham dự vào mưu kế liên quan đến Phế Thái Tử.
Tra thì chắc chắn bị tra xét.
Bà ta cũng hiểu rõ, chưa chắc đế quân thật sự có suy nghĩ gì đối với Tụ Bảo Thương Hội. Ông ta hện Phế Thái Tử đến mấy thì đã nhiều năm trôi qua như vậy, không đến mức tra tìm dây mơ rễ má.
Chỉ là...
Bà ta không thể gánh vác nổi chút nguy hiểm nào. Con trai của bà ta là Khương Vô Hoa, vị trí Thái Tử cũng không thể chịu được chút nguy hiểm nào.
Cho nên dù đệ đệ Hà Phú ủy khuất tới đâu cũng chỉ có thể ủy khuất tiếp.
Một ngày Khương Vô Hoa chưa đăng đại bảo, cho dù bà ta là Hoàng hậu, không phải vẫn phải chịu ủy khuất như thường hay sao?
Lẳng lặng suy nghĩ một trận, Hoàng hậu lại phân phó: "Ngươi đi đến phủ Quốc cữu xem một chút. Nếu hắn... Ngươi ra mặt thoáng cảnh cáo một chút đi"
Bà ta không nói nếu Quốc cữu như thế nào, cũng không nói "Cảnh cáo" như thế nào. Bởi vì không cần nói tỉ mỉ, nữ quan này sẽ tự biết đúng mực ở nơi nào.
Nữ quan vẫn luôn hầu bên cạnh khom người hành lễ, xoay người đi ngay.
Chuyện làm người ta chú ý nhất những ngày gần đây ở thành Lâm Tri chính là Tào Hưng rời khỏi Tụ Bảo Thương Hội.
Ngay cả người của Hà quốc cữu cũng không dám lại dính dáng đến Tụ Bảo Thương Hội!
Tuy rằng chỉ là xuất phát từ lựa chọn thận trọng của Hoàng hậu, nhưng trên thực tế lại bị rất nhiều người có tâm xem là thái độ của Đế quân.
Đây gần như là dấu hiệu cho thấy Tụ Bảo Thương Hội sụp đổ, bị rất nhiều người cho rằng tín hiệu tan tác rõ ràng.
Nếu nói Hứa Phóng đến bên ngoài Thanh Thạch Cung quỳ xuống, chỉ là đánh Tụ Bảo Thương Hội què chân, làm bọn họ không cách nào trốn xa, cũng không thể phản kháng.
Lúc này lại vì "Nhận thức chung" mà người ta dựng nên, gần như hoàn toàn xé xuống ô dù của Tụ Bảo Thương Hội.
Ngược lại khiến lần cắn xé trước đó nhằm vào Tụ Bảo Thương Hội trở thành diễn tập thử, lúc này mới thật sự là đỉnh cao cơn bão.
Tất cả mọi người cảm thấy Tụ Bảo Thương Hội xong rồi, mọi người đều không kiềm nén nữa.
Toàn bộ thành Lâm Tri gió nổi mây phun, đầu trâu mặt ngựa khắp nơi đều lên sân khấu...
Nhưng những chuyện này tạm thời đều không liên quan đến Khương Vọng.
Bởi vì hắn đã chuẩn bị xuất phát, đi tham dự hội Thất Tinh Lâu lần này.
Trong thành Lâm Tri, chuyện hiện tại hắn có thể làm cũng không nhiều, Thập Tứ gần như có thể làm hết.
Nếu nói thẳng ra, bàn về mưu lược mưu tính, Trọng Huyền Thắng không quá cần đến ý kiến của hắn.
Mà dùng võ lực thì nếu hiện tại đối đầu với Vương Di Ngô, hắn cũng không có nắm chắc.
Hắn biết rõ, ở Đằng Long Cảnh, hắn còn kém xa, chưa đạt tới cực hạn.
Hắn cần phải bổ sung xong thọ hạn, đền bù tiếc nuối, mới có tư cách chính diện giao phong với nam nhân được gọi là mạnh nhất cùng cảnh Vương Di Ngô này.
Cho nên nhất định phải đến Thất Tinh Lâu.
Cứ việc bận đến chân không chạm đất, Trọng Huyền Thắng vẫn dành ra thời gian an bài buổi tiệc tiễn đưa.
Đương nhiên quy mô rất nhỏ, cũng chỉ mời bốn người Hứa Tượng Càn, Lý Long Xuyên, Yến Phủ, Cao Triết, đều là quen biết với Khương Vọng, ít ra cũng có thể coi là quan hệ bạn rượu.
Hợp mặt bọn họ lại, một phương diện là vì tiễn đưa Khương Vọng.
Về phương diện khác, khoảng thời gian trước Khương Vọng thế thay mặt Huyền Thắng giao du, lúc này hắn rời khỏi Lâm Tri, tất nhiên phải xử lý "Chuyển giao" quan hệ, giúp Trọng Huyền Thắng củng cố một chút giao tình - Thật ra có chút chút cũng còn hơn không.
Mọi người đều biết rõ trong lòng, im lặng quen thuộc lẫn nhau.
Khương Vọng thật sự không phải nhân tài giao du. Gần đây Trọng Huyền Thắng nổi bật như vậy, nếu đổi một người mạnh vì gạo, bạo vì tiền làm đại diện, lúc này không dám nói khách quý chật nhà, nhưng ít nhất cũng sẽ vô cùng náo nhiệt.
Đâu giống như hiện tại, mèo lớn mèo nhỏ ba bốn con ngồi lát đát.
Mà trong đó thì Hứa Tượng Càn quen được ở Hữu quốc, Lý Long Xuyên cũng là do Trọng Huyền Thắng an bài đưa Khâu Sơn Cung, Yến Phủ và Trọng Huyền Thắng sớm đã có tiếp xúc.
Cao Triết thì sao? Gần đây Trọng Huyền gia và Cao gia có rất nhiều hợp tác, hiện tại Cao Thiếu Lăng còn ngồi lên vị trí trấn phủ sứ quận Xích Vĩ, hai bên đang trong thời điểm có quan hệ chặt chẽ.
Thành quả "Giao du" gần như bằng không...
Cũng may bản nhân Trọng Huyền Thắng cũng không ôm kỳ vọng quá lớn đối với chuyện này, hắn ta để Khương Vọng giao du bên ngoài là để để cao cảm giác tồn tại của mình mới là chủ yếu, những chuyện khác có cũng được không có cũng không sao.
Đi xa không nên uống rượu, mọi người chỉ ngồi cùng nhau uống ly trà, ăn chút điểm tâm, nhàn nhã nói một vài lời.
Đang trò chuyện thì bỗng có người hầu tới báo, nói có một vị chấp sự của Tứ Hải Thương Minh tiến đến.
Xét thấy quan hệ hợp tác hiện giờ của hai bên, Trọng Huyền Thắng đương nhiên sẽ không chậm trễ.
Vì thế mời người đó vào.
Người này vừa đến đã hành lễ với những người trong bàn: "Chấp sự tam đẳng Tứ Hải Thương Minh ra mắt chư vị, kẻ hèn họ Dương, Dương trong Mộc Dịch"
Có lẽ biết nói tên cũng không được nhớ kỹ, ông ta chỉ nói ra dòng họ.
Ông ta là người xử sự lanh lẹ, không đợi đám người Trọng Huyền Thắng đặt câu hỏi thì đã đi thẳng vào vấn để, trực tiếp nói với Khương Vọng: "Từ trước đến nay minh chủ nhà ta cực kỳ thưởng thức Thanh Dương Trấn Nam, chính miệng nói qua, ngài là tuấn tài khó được thế hệ tuổi trẻ của Đại Tề. Lần này nghe nói Khương công tử muốn tham dự hội Thất Tinh Lâu, lão nhân gia rất quan tâm, đặc biệt bảo tiểu nhân đưa chút dược vật, dồn hết sức lực mỏng manh này"
Nếu Dương chấp sự có thể đại diện cho Khánh Hi xuất hiện ở chỗ này, vậy mỗi một chữ ông ta nói tất nhiên đều được Khánh Hi tán thành.
Không thể xem thường sức nặng của những lời này.
Đặc biệt Khánh Hi là chủ của thương minh, chính miệng nói Khương Vọng là "Tuấn tài khó được thế hệ tuổi trẻ của Đại Tể? nói như vậy không phải nghe một chút là xong, mà là có thể càng thêm trợ giúp Khương Vọng đạt được sự tán thành của người Tề quốc. Làm trên dưới Tề quốc thừa nhận Khương Vọng là người một nhà... Muốn có phát triển tốt ở Tề quốc, điều này cực kỳ trọng yếu.
Thật ra trước đó Trọng Huyền Thắng để Khương Vọng làm đại diện giao du nơi nơi, cũng là vì có ý đồ như vậy.