Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 617 - Chương 617: Tặng Lễ Cho Người (1)

Chương 617: Tặng lễ cho người (1)

Khánh Hi thật sự rất có thành ý, cho dù trước đó, Khương Vọng và ông ta cũng không có tiếp xúc gì, chỉ là gặp qua một lần ở Hà Sơn biệt phủ.

Dương chấp sự lấy ra một hộp ngọc, hơi mở nắp hộp ngọc, bên trong là một loạt ngăn nhỏ, có thể nhìn thấy những ô vuông chỉnh chỉnh tề tê, đặt các loại bình ngọc.

"Nơi này có Sinh Cơ tán, Phục Huyết hoàn..."

Sinh Cơ tán là trị liệu ngoại thương, Phục Huyết hoàn là bổ sung khí huyết.

Dược vật mà Khánh Hi đưa đều là tỉnh phẩm trong đó, thuộc về tiếp viện chiến đấu tương đối không tôi.

Dương chấp sự giới thiệu từng cái.

Lấy quan hệ hợp tác hiện tại của Trọng Huyền Thắng và Tứ Hải Thương Minh, hai bên còn hợp tác tổ chức một cửa hàng mới. Khương Vọng không có khả năng từ chối hậu ý như thế của Khánh Hi.

"Không thể chối từ thịnh tình của Khánh lão tiên sinh, thỉnh thay ta thăm hỏi, lúc trở về thành nhất định sẽ đến cửa đáp tạ" Khương Vọng vươn đôi tay tiếp nhận hộp ngọc.

"Nhất định chuyển đạt" Dương chấp sự lại lấy ra một quyển sách nhỏ:

"Ngoài ra nơi này có một phần tư liệu của Thất Tinh Lâu, ghi chép lại những chuyện trải qua trong mấy lần tham dự Thất Tinh Lâu lần trước. Có lẽ có thể trợ giúp ít nhiều cho Khương công tử. Đây cũng là Khánh lão tiên sinh ra lệnh chuẩn bị"

Khương Vọng và Trọng Huyền Thắng liếc nhau. Đối với một vẫn bối như hắn mà nói, tuy có thể nói Khánh Hi là coi trọng, nhưng cũng có chút quá mức nóng bỏng.

Tuy rằng trong lòng có nghi ngờ, nhưng trên mặt lại không hiện, chỉ nói cảm ơn, tỏ vẻ nhất định sẽ nghiêm túc lật xem.

"Vậy thì chúc Thanh Dương Trấn Nam mã đáo công thành, chư vị thong thả nói chuyện, tiểu nhân cáo lui trước"

Tục ngữ nói, tặng lễ cho người, tất có chuyện yêu cầu. Mọi người đều đang chờ câu sau của Khánh Hi, nhưng không ngờ Dương chấp sự chắp tay một cái rồi tùy tiện rời đi.

Nhìn cũng giống chỉ là trưởng bối coi trọng vãn bối mà thôi.

Dương chấp sự đi rồi.

Trọng Huyền Thắng dùng đôi mắt sáng ngời mà nhìn Khương Vọng: "Rốt cuộc huynh có ưu điểm gì mà có thể khiến lão nhân gia thích như vậy?"

Lúc ấy Lý lão thái quân nhìn hắn với con mắt khác, lần đầu tới cửa đã lấy Thạch Môn Thảo làm lễ gặp mặt, khi đó Trọng Huyền Thắng đã ghen ghét trong lòng rồi.

Từ lão hòa thượng khóc lóc muốn thu hắn làm đồ đệ, lại đến Lý gia lão thái quân cực kỳ coi trọng hắn, tiếp theo là đến Khánh Hi nhiệt tình quá mức lần này.

"Huynh đúng là bạn của người già!" Trọng Huyền Thắng cảm thán.

Bả vai Yến Phủ run run, suýt nữa đã bật cười.

"Không đúng" Trọng Huyền Thắng lại suy ngẫm mà nói: "Không phải lão nhân gia đều thích loại trắng trẻo mập mạp như ta sao?"

Đối với sự lấy lòng tỏ vẻ thân thiện của Khánh Hi, thật ra Khương Vọng cũng rất mê mang, nghe Trọng Huyền Thắng ngồi đó lải nhải, hắn theo bản năng đáp lại một câu: "Cũng không phải nuôi heo"

Trọng Huyền Thắng lập tức nghẹn họng, hắn ta suy ngẫm, sau đó quay đầu hung hăng trừng Hứa Tượng Càn một cái.

Đầu là tên trần cao này dạy hư Khương Vọng!

Trước kia đâu có biết tranh luận như vậy!

Hứa Tượng Càn đang điên cuồng ăn điểm tâm lại không thể hiểu được.

Nghĩ thầm tên béo này cũng quá keo kiệt! Ta cũng chỉ ăn nhiều có mấy cái thôi, có cần trừng ta như vậy không?

Lý Long Xuyên mang vẻ mặt ghét bỏ, phất phất mấy vụn điểm tâm mà Hứa Tượng Càn làm rơi vãi giữa hai người, nói giỡn mà cũng là nhắc nhở: "Đưa cái này đưa cái kia, Tứ Hải Thương Minh là làm ăn buôn bán, chắc không đến mức sau này bắt huynh trả tiền đi?"

"Vậy nhất định không thể lấy, mau mau trả lại cho lão đi!" Hiện tại Hứa Tượng Càn rất mẫn cảm với chuyện tiền bạc.

Trọng Huyền Thắng không xác định được tên trán cao này là khờ thật hay là giả ngốc, cũng lười quan tâm, trực tiếp duỗi tay lấy cái hộp ngọc trước mặt Khương Vọng qua: "Ta đã chuẩn bị cho huynh một phần dược vật tiếp viện, phần này nhiều, thôi thì cho ta hưởng đi, Khánh minh chủ đưa thì chắc chắn là thứ tốt. Ta lấy để làm phong phú kho hàng Đức Thịnh một chút cũng tốt... Nhưng huynh đến nhìn kỹ phần tư liệu này đi"

Huynh chuẩn bị dược vật tiếp viện cho ta hồi nào vậy?

Đương nhiên Khương Vọng sẽ không nói câu này ra khỏi miệng, cũng hiểu sự cảnh giác mà Trọng Huyền Thắng muốn biểu đạt, đương nhiên không tiện tỏ thái độ với hắn ta.

Hắn chỉ có thể lắc đầu, tỏ vẻ bất đắc dĩ với loại hành vi vô sỉ này.

Cao Triết cân nhắc một hồi, lúc này mới lên tiếng: "Nghe nói lần này Tứ Hải Thương Minh cũng phái người đi quận Đại Trạch, Khánh minh chủ tặng lễ tỏ thái độ, có phải hy vọng đến lúc đó Khương huynh có thể chiếu cố một chút hay không?"

Những người đang ngôi ở đây cũng không có kế hoạch tham gia Hội Thất Tỉnh Lâu lần này. Thật ra trước đó Hứa Tượng Càn còn tỏ vẻ có chút hứng thú, còn phấn chấn tuyên bố kế hoạch Cản Mã Sơn song kiêu càn quét quần hùng khắp nơi, nhưng hiện tại lại đột nhiên thay đổi chủ ý, nói phải rời khỏi Tề quốc, đi quần đảo gần biển du học (Đi dạo) - Cũng không biết có phải vì trốn nợ hay không, nghe nói gần đây Lưu lão viện trưởng của phân viện Thanh Nhai đi tìm hắn ta khắp nơi.

Nghe Cao Triết nói như vậy, Hứa Tượng Càn hỏi: "Phía Tứ Hải Thương Minh là ai đi?"

"À" Cao Triết dừng một chút, hiển nhiên cũng không rõ người cụ thể được chọn là ai.

Yến Phủ xoay xoay chung trà, nhẹ giọng nói: "Chấp sự nhất đẳng, Phương Sùng"

Bàn về tình báo, hiển nhiên y nắm rõ hơn Cao Triết.

"Chậc" Trọng Huyền Thắng tấm tắc cảm thán: "Lão Khương, huynh uy phong bát diện rồi, chấp sự nhất đẳng của Tứ Hải Thương Minh mà còn cần thỉnh huynh hỗ trợ chiếu cố!"

Tứ Hải Thương Minh chỉ có tổng cộng mười hai vị chấp sự nhất đẳng, chính là cao tầng không thể nghi ngờ của thương minh, tu vi ít nhất cũng là Nội Phủ Cảnh.

Mà giới hạn cao nhất để bước vào Thất Tinh Lâu là tu vi Nội Phủ Cảnh.

Bàn về lý thuyết thì dưới Nội Phủ Cảnh, bao gồm bản thân Nội Phủ Cảnh, bất kể là người tu hành ở cấp bậc nào, cũng có thể tham dự Thất Tinh Lâu.

Nhưng trên thực tế, người tu hành không thể đẩy ra Thiên Địa Môn thì căn bản không cần suy xét đến Thất Tinh Lâu, bởi vì cả tư cách tiến vào cũng không thể lấy được.

Quy tắc tham gia Thất Tinh Lâu lại khác với bí cảnh Thiên Phủ, cũng không phải nhà nào cũng được phân phối vị trí, trừ Đại Trạch Điền thị thân là cố chủ nên có vị trí cố định ra, tất cả những người còn lại đều phải thông qua cạnh tranh mới được.

Đương nhiên, bởi vì trao đổi ích lợi giữa quận Nhật Chiếu và đảo Sùng Giá, quan hệ giữa Trọng Huyền gia và Điền gia xem như đang trong giai đoạn khá thân cận.

Trọng Huyền Thắng đã chuẩn bị sẵn quan hệ, Khương Vọng trực tiếp dùng vị trí của Đại Trạch Điền thị để tiến vào Thất Tỉnh Lâu, không cần lại tranh thủ những cái khác.

Bình Luận (0)
Comment