"Hả?" Khương Vọng ngạc nhiên.
Người này, phản ứng cơ thể thì chậm chạp, góc độ suy nghĩ thì cứ bay đi tận đẩu tận đâu, thật sự khiến người ta có chút trở tay không kịp.
Thanh Thất Thụ nói vô cùng trơn tru: "Trông ngươi mặt người dạ thú như thế này, chắc chắn là có nhỉ"
Khương Vọng nhất thời không thể phán đoán được đây là lời khen ngợi hay là châm biếm, hắn sờ sờ mũi của mình rồi mơ hồ phát ra một tiếng "A'.
"Vậy thì ngươi dạy ta đi" Ánh mắt Thanh Thất Thụ sáng lên, đầy vẻ mong đợi: "Làm thế nào mới có thể khiến Thanh Hoa yêu ta?"
Khương Vọng đã hoàn toàn không thể hiểu nổi.
Cả tộc đang gặp khủng hoảng, bằng hữu thì chết trong Tướng Thú, bản thân y cũng suýt chút nữa phải "chuộc tội" bằng Hồn Dục. Cho dù không có Hồn Dục nhưng nếu như ngày mai trong đâm người Khương Vọng không có một ai là sứ giả của Long Thần, vậy thì sau này y chắc chắn vẫn phải tiếp tục tham gia Tướng Thú, nhìn vào thực lực hiện tại, có thể thấy được lần sau y sẽ chết trong tay Thanh Cửu Diệp.
Nhưng vào một đêm ngay trước ngày quan trọng như vậy, điều mà y vẫn luôn nghĩ đến lại là: "Làm sao để có thể khiến Thanh Hoa yêu ta?"
Điều mà Khương Vọng không hiểu nhất chính là — Sao y lại hỏi hắn?
"Vấn đề này, nói ra thì rất dài dòng" Khương Vọng hít sâu một hơi: "Chúng ta đi lên rồi ngồi xuống từ từ nói đi?"
"Đi thôi!" Lúc này Thanh Thất Thụ lại rất dứt khoát.
Nhà quả hình bán nguyệt treo trên cành cây Thần Long Mộc, cả cái cây chỉ có mỗi một nhà quả này, nhưng cũng không to lắm.
Mỗi nhà quả đều có thang mây, hai người nhẹ nhàng nhảy lên rồi leo lên trên.
Có Thanh Thất Thụ đi theo, Khương Vọng cũng không phải lo lắng quá nhiều về việc nhà quả có vấn đề gì đó.
Căn nhà quả này có hai gian phòng, rất đơn giản. Nhìn từ góc độ bố trí, phòng ngoài hẳn là phòng khách, còn phòng trong là phòng ngủ.
Vừa bước vào nhà quả này, Khương Vọng đã có một cảm giác hoàn toàn khác.
Lúc trước khi ở trong nhà quả hình vuông của Tế Ti, hắn cảm thấy linh thiêng và trang nghiêm, đồng thời cũng cảm thấy một loại áp lực vô hình.
Còn khi ở trong nhà quả hình bán nguyệt này, hắn cảm nhận được sự thoải mái về cả cơ thể và linh hồn. Có một loại khí tức không thể thấy được được đang từ từ nuôi dưỡng cơ thể hắn.
"Đây là Thần Long Mộc sinh trưởng tự nhiên, sẽ không xua đuổi người ngoài"
Đến tận lúc này Thanh Thất Thụ mới nhớ đến việc phải giới thiệu: "Những nhà quả hình vuông đều là do Hồn Dục sinh ra... Những linh hồn Thánh tộc sẽ xua đuổi người ngoài khiến cho các ngươi không thể nghỉ ngơi"
Hóa ra nhà quả hình vuông trên Thần Long Mộc đều có được từ Hồn Dục.
Lý do tại sao Khương Vọng lại có cảm giác khác khi ở trong căn nhà quả ở Thần Long Mộc này, chính là vì nó được tạo ra từ tự nhiên.
Sự cảnh giác của hắn dường như có hơi lấy lòng tiểu nhân đo bụng quân tử rồi.
Khương Vọng có chút xấu hổ, nhưng nếu như chuyện này lại xuất hiện một lần nữa và ở một nơi xa lạ, hắn vẫn sẽ không mất đi cảnh giác.
Nhưng mà cũng phải nói lại, nếu như trước đó Thanh Thất Thụ có thể giới thiệu luôn, phản ứng cũng không chậm chạp như vậy thì Khương Vọng cũng đâu cần phải nghi ngờ.
"Ta thấy hình như không có nhiều nhà quả hình bán nguyệt như thế này lắm?" Khương Vọng hỏi.
Trên thực tế, từ khi tiến vào Vùng đất Thân Ấm, hắn cũng chỉ nhìn thấy mỗi nhà quả này, nếu tính thêm nhà quả nơi Vũ Khứ Tật và Tô Kỳ ở, có sẽ có ba Thần Long Mộc được sinh ra từ tự nhiên.
"Đúng vậy, Thần Long Mộc sinh trưởng tự nhiên càng ngày càng khó tồn tại" Thanh Thất Thụ thở dài, nhất thời có vẻ lo lắng cùng sầu muộn.
Nhưng y nhanh chóng lấy lại tinh thần: "Những chuyện này nói sau đi, trước tiên ngươi cứ chỉ dạy cho ta một chút. Ta còn chưa từng thử kết thân với ai cả.
Khương Vọng:...
Có vẻ như việc đổi chủ đề là không thể được rồi. Hắn còn tưởng rằng cái tên ngốc này sẽ dễ lừa gạt, nhưng rõ ràng là y có một sự kiên trì phi thường đối với chủ đề "kết thân" này, đặc biệt là y còn muốn được kết thân với Thanh Hoa.
"Chuyện này, muốn lấy lòng một cô nương sao?" Khương Vọng ho nhẹ một tiếng rồi bắt đầu nói bậy: "Đầu tiên ngươi phải... Tiếp theo ngươi cần... Cuối cùng chúng ta phải... Đúng vậy! Chúng ta lại phân tích con người Thanh Hoa đi, ngươi nhìn nàng xem... "
"Ù, ừ" Thanh Thất Thụ nghiêm túc lắng nghe và liên tục gật đầu.
Một đêm nhanh chóng trôi qua.
Đặc biệt là khi "Trương tiên sinh" nhiệt tình, hào phóng và tốt bụng đã dạy một "khóa học" vào lúc nửa đêm, vả học sinh Thanh Thất Thụ hiếu học cần cù, nỗ lực tiếp thu "kiến thức", cảm giác như thời gian trôi qua càng mau.
Việc "học tập" chưa bao giờ khiến y hạnh phúc đến thế.
Cả đêm không ngủ, hôm sau khi y đến mời Trương tiên sinh đi tế đàn, trông y vẫn tràn đầy năng lượng và có tỉnh thần chiến đấu sục sôi.
Thậm chí trên đường đi đến tế đàn, y còn túm lấy Trương tiên sinh và hỏi thêm một vài "kiến thức".
Còn đối với "Trương tiên sinh" phải dốc lòng truyền thụ mà nói, khi nhìn thấy tế đàn Thánh tộc độc nhất vô nhị ở trước mặt, thực sự có cảm giác như trút được gánh nặng, thoát khỏi biển khổ.
Hắn gần như nói mọi thứ mình biết về Triệu Nhữ Thành lại một lần, thực sự đã không có gì để nói, không thể bịa đặt thêm được nữa.
Nói ra tổng cộng mười tám cách để có thể tạo một mối quan hệ tốt, có trời mới biết hắn đã tổng kết ra chúng như thế nào!
Ổ trước mặt, sáu cái cây giống nhau như đúc được xếp men theo một vòng tròn và khoảng cách giữa mỗi cây là giống hệt nhau.
Và trên ở ngay giữa mỗi thân cây đều có một nhánh cây mọc ngang, quấn vào nhau ở tâm của vòng tròn, tạo thành một cái bệ khổng lồ, nơi sáu nhánh vươn dài và quấn vào nhau.
Kết cấu đan xen của những cành cây đó đã tạo thành một hoa văn tự nhiên và huyền bí, mang đến một bầu không khí thần bí và trang trọng.
Tế Ti đại nhân với những nếp nhăn hằn sâu trên khuôn mặt đang đứng trước tế đàn cây này.
Mái tóc trắng xóa như tuyết.
Vẻ mặt trang nghiêm, chào đón mọi người đi đến.
Thật ra sau khi Thanh Thất Thụ đi rồi Khương Vọng vẫn chưa thể đi vào giấc ngủ.
Mặc dù Thanh Thất Thụ đã nói đi vào giấc ngủ ở trong nhà quả có thể tránh được bị "ban đêm" của Sâm Hải Nguyên Giới xâm nhập, đương nhiên ở trong nhà quả cũng không bị anh linh Thánh tộc bài xích.
Mặc dù xuyên qua vùng đất Nặc Xà, đi vào Vùng đất Thân Ấm xác thực có chút mệt mỏi cần phải dựa vào nghỉ ngơi để xoa dịu... nhưng Khương Vọng vẫn kiên trì ở trong trạng thái tu hành trôi qua nửa đêm tới sáng.