Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 822 - Chương 822: Thái Sơn Vương

Chương 822: Thái Sơn Vương

Vì sao nàng ta hỏi về Trương Vịnh?

Vì sao nàng ta lại hỏi về Trương Vịnh?

Ngày từ lúc ở núi Vân Vụ thì Khương Vọng đã biết Trương Vịnh không bình thường. Người kia ẩn giấu thực lực, thân lại có đồng thuật thần bí, có lẽ cũng không phải là hậu nhân chân chính của Phượng Tiên Trương thị.

Lúc đó, hắn hoàn toàn có thể vạch trần người kia. Nhưng đến cuối cùng lại lực chọn giấu diếm giúp y, thực ra chính Khương Vọng cũng không rõ vì sao mình lại làm như vậy. Sau đó ngẫm lại, có lẽ là do hắn bị cảm động bởi ánh mắt cầu xin của Trương Vịnh.

Thậm chí lúc trước, khi mới rời khỏi bí cảnh Thiên Phủ, không hiểu sao hắn lại có cảm giác rất quen thuộc đối với Trương Vịnh, khiến cho hắn đối xử với y rất ôn hòa.

Khương Vọng không có ác cảm với Trương Vịnh.

Nhưng hiện tại, vì sao Lâm Hữu Tà lại hỏi hắn về chuyện của Trương Vịnh?

Không phải Khương Vọng thích suy nghĩ nhiều, mà là thân phận của Lâm Hữu Tà thực sự quá mẫn cảm. Vốn thanh bài bổ đầu phụ trách các loại vụ án đỉnh cấp của Tề quốc, mà Trương Vịnh lại thực sự có vấn đề.

Hơn nữa danh bổ như Lâm Hữu Tà này, mấy đời đeo thanh bài, tất nhiên không thể nghi ngờ gì về thủ đoạn phá án của nàng.

Phải chăng Trương Vịnh đã bị lộ rồi? Có khả năng liên lụy đến mình hay không?

Khi Khương Vọng còn đang ở trong phòng ước lượng chỗ tốt chỗ xấu, thì bên ngoài lại truyền đến tiếng vang.

Hóa ra là bổ thần Nhạc Lãnh đã áp giải Thái Sơn Vương trở về.

Khương Vọng khẽ cảm thán trong lòng, Thái Sơn Vương xem như là nhân vật cấp cao trong Địa Ngục Vô Môn, một trong Thập Diện Diêm La. Hắn ta bị bắt sống cũng đồng nghĩa với việc cục diện đã hoàn toàn bị tháo gỡ.

Có nhiều thanh bài bổ đầu có kinh nghiệm phong phú ở đây như thế này, làm sao Thái Sơn Vương có thể che giấu thân phận được, thậm chí việc này cũng không phải do bản thân hắn ta quyết định. Để xem trước khi Thái Sơn Vương khai ra thông tin, thì những người khác của Địa Ngục Vô Môn có thể chạy bao xa, có thể giấu mình bao sâu.

Nhưng bây giờ biên giới đã bị đóng cửa, nội bộ Tề quốc dốc toàn lực giăng bấy, dưới sự truy tìm của nhóm thanh bài bổ đầu, thì bọn họ còn có thể trốn được nữa sao?

Cuối cùng Khương Vọng cũng nhìn thấy Nhạc Lãnh. Vị này từng là một đời "bổ thân" giờ tóc đã hoa râm, khuôn mặt chữ quốc cùng với biểu cảm nghiêm túc.

Đến giờ, một số vụ án do ông ta phá vẫn còn được mọi người kể lại rất hăng say, từ những chiến tích huy hoàng mà người này trải qua thì có thể suy đoán ít nhất ông ta đã một trăm năm tuổi rồi.

Nhưng tuổi thọ của cường giả Thần Lâm là năm trăm mười tám tuổi lận, nếu như không có tai kiếp gì thì cuộc đời của ông ta vẫn còn rất dài.

Đạt đến thực lực và địa vị như ông ta thì đã không còn gì muốn theo đuổi ở trong Bắc Nha nữa rồi. Nếu như ông ta không ở ẩn thì có lẽ chức Đô Úy Bắc Nha đã không tới phiên Trịnh Thế.

Nhân vật như này, có lẽ mục tiêu duy nhất của cuộc đời chỉ còn mỗi việc đột phá Động Chân. Cũng không biết Trịnh Thế đã làm thế nào mà có thể mời được ông ta xuống núi.

Mà ở phía sau, người bị Nhạc Lãnh dùng xiểng xích dắt vào như dắt chó chính là Địa Ngục Vô Môn Thái Sơn Vương.

Ngoài Doãn Quan ra, thì Thái Sơn Vương là Diêm La đầu tiên mà Khương Vọng được nhìn thấy mặt.

Đương nhiên mặt nạ đã bị lấy xuống từ lâu, người kia có thân hình cao gầy, ánh mắt vô cùng hung ác. Dù cho cả hai tay đều bị xiểng xích khóa lại, dù cho bị Nhạc Lãnh kéo đến lảo đảo, mà toàn thần vẫn có hung quang bắn ra bốn phía.

Khi nhìn thấy Khương Vọng một thân thanh tú đứng trong đám thanh bài bổ đầu ra nghênh đón, có lẽ hắn ta tưởng rằng đó là công tử mạ vàng nhà ai đến, nên mới nhếch mép nói với thái độ điên cuồng: "Tiểu tử, ngươi đã từng thấy máu chưa?"

Khương Vọng dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn hắn ta, không nói lời nào cũng không có bất kỳ biểu hiện gì khác.

Nếu như người bị tóm là Doãn Quan hoặc là Tống Đế Vương mà hắn từng thấy ở Tiểu Liên Kiều, thì nói không chừng tâm trạng của Khương Vọng còn có chút dập dờn. Chứ sự đe dọa của vị Thái Sơn Vương này chẳng tạo ra được chút ảnh hưởng nào với Khương Vọng cả.

Vốn Diêm La của Địa Ngục Vô Môn hung ác có tiếng, giờ phút này cũng chỉ là tù nhân.

Mã Hùng đi ngay bên cạnh Thái Sơn Vương, nghe thấy hắn ta nói vậy thì giơ tay lên, xem ra rất muốn đập người kia vài trận. Có lẽ trước khi tên kia bị bắt thì hắn ta cũng phải chịu một ít thiệt thòi, nhưng liếc mắt nhìn bổ thần Nhạc Lãnh ở trước mặt thì cuối cùng hắn ta vẫn bỏ tay xuống.

Nhưng thanh bài bổ đầu khác đều đi theo phía sau đội ngũ.

Trên mặt Khương Vọng không thể hiện chút bất mãn nào về việc bị giấu tin, cũng ra hiệu với những người kia, và tất nhiên là đều nhận được sự đáp lại thân thiện. Làm gì có ai không muốn làm bạn với thiên kiêu, cho dù tương lai ra sao, thì thực lực hiện tại của Khương Vọng cũng đáng để bọn họ tổn trọng.

Nhạc Lãnh chưa từng đối xử đặc biệt gì với Khương Vọng, có lẽ cái nhìn của ông ta cũng gần giống với Thái Sơn Vương...

Đối với việc thế gia bồi dưỡng thiên kiêu mạ vàng, ông ta chỉ ngoảnh mặt làm thỉnh.

Nhạc Lãnh lôi kéo Thái Sơn Vương đi thẳng đến cửa phòng tiếp khách rồi mới dừng bước lại, sau đó quay đầu lại nhìn người do chính mình bắt: "Ta cho ngươi suy nghĩ suốt chặng đường, bây giờ đã nghĩ kỹ muốn nói cho ta biết cái gì chưa?"

Ông ta cũng không đưa ra câu hỏi cụ thể nào, mà là yêu cầu Thái Sơn Vương tự suy nghĩ xem hắn ta có thể cung cấp thông tin gì.

Nhưng Thái Sơn Vương lại chỉ hung tợn nhìn ông ta, không thốt nửa lời.

Chờ một lúc, Nhạc Lãnh mới nói: "Rất tốt"

Lúc ông ta nói hai chữ này, ngữ điệu cũng rất bình thường, không có tí dấu hiệu uy hiếp hay đe dọa gì.

Nói xong, Nhạc Lãnh khoát tay: "Mã Hùng và Lâm Hữu Tà ở lại, nhưng người khác đi ra ngoài"

Mệnh lệnh rõ ràng, đơn giản.

Đương nhiên Mã Hùng là người phụ trách chỉ huy đội truy bắt này, nhưng đó chỉ là khi Nhạc Lãnh không có mặt thôi.

Lúc này Nhạc Lãnh vừa lên tiếng, thì hắn ta cũng phải ngoan ngoãn nghe theo.

Nhạc Lãnh nói rõ là muốn tra tấn, bởi vì thân phận thanh bài của Khương Vọng chỉ là tạm thời mượn dùng, nên hiển nhiên không có tư cách đứng ngoài quan sát "học tập", cũng không thể hiểu rõ tiến triển vụ án ngay lập tức.

Thậm chí không chỉ Khương Vọng, mà lúc này đại đa số thanh bài trong đội truy bắt đều bị đuổi đi ra.

Điều khiến cho Khương Vọng bất ngờ chính là Lâm Hữu Tà là một trong hai người duy nhất mà Nhạc Lãnh chọn ở lại. Có lẽ Nhạc Lãnh có cái nhìn khác với nàng, hoặc là nàng có thủ đoạn hơn người gì đó khiến cho Nhạc Lãnh cũng muốn nhờ vả.

Mà không cần biết là nguyên nhân nào, thì đều khiến Khương Vọng xem trọng những vấn đề mà Lâm Hữu Tà mới hòi hắn hồi nãy. Đây không phải là một thanh bài bổ đầu không quan trọng.

Nhưng cuối cùng sự coi trọng này cũng chỉ có thể để ở trong lòng.

Bình Luận (0)
Comment