Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 828 - Chương 828: Lòng Ta Tựa Trăng Sáng, Diêm La Tập Hợp

Chương 828: Lòng ta tựa trăng sáng, Diêm La tập hợp

Từ trước đến nay, trong lúc Khương Vọng chiến đấu, cũng chỉ dựa vào sự sắc bén của Trường Tương Tư mà thôi, chưa thể hiện được tính chất độc hữu của nó. Có bộ pháp môn ôn dưỡng này, Trường Tương Tư nhất định có thể sớm bộc lộ được đỉnh cao của mình.

Liêm Tước tính tình cương liệt, không giỏi nói chuyện, từ trước đến nay đều cực kỳ ít nói.

Thật ra Khương Vọng qua lại thời gian dài với Trọng Huyền Thắng và Hứa Tượng Càn nên theo bản năng gặp ai cũng muốn đấu võ mồm một phen.

Cũng may giao tình giữa hai người vẫn còn đó, nên Liêm Tước cũng sẽ không thật sự để bụng.

"Còn nữa" Liêm Tước vừa nói vừa lấy ra một chiếc hộp sắt dẹt đơn giản, nói: "Thứ huynh muốn ta hỗ trợ chế tạo, đã xong rồi. Vật này có một chút ác độc, huynh dùng phải cẩn thận"

Cũng chỉ có người như Liêm Tước mới có thể nói trực tiếp ra như vậy.

Khương Vọng đưa tay ra nhận lấy, cũng không nhìn kỹ liền trực tiếp bỏ vào hộp chứa đỏ: "Khó xử lý lắm sao?"

"Không dễ lắm, chỉ là không làm khó được ta" Liêm Tước vừa cảm khái vừa hơi hơi đắc ý.

"Chế tạo đương nhiên không làm khó được huynh rồi, ngươi chính là Liêm Tước mài!"

Khương Vọng suy nghĩ một chút, lại nghiêm mặt nói: "Ta sẽ không tùy tiện sử dụng nó. Chẳng qua là theo bản năng cảm thấy vật này rất hiếm thấy, không muốn lãng phí. Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ mỗi huynh có thể xử lý tốt A"

nó:

Liếm Tước cười gần nói: "Người càng muốn tranh giành địa vị, thì tâm tư lại càng phức tạp. Bây giờ lời của người nào, ta nghe thấy cũng phải tự hỏi một chút. Chỉ có huynh, Khương Vọng, lời huynh nói, ta có thể tin được"

Lúc đầu ở đại điển tế tổ của Liêm thị, y không tiếc lấy cái chết để chứng minh cho mình. Người có thể khiến cho y tin tưởng, tuyệt đối sẽ không bị mua chuộc bởi bất cứ lực lượng nào bất kể là tiền bạc hay là quyền thế.

Được người như Liêm Tước công nhận, không thể nghi ngờ chính là một chuyện khiến cho người ta vui sướng.

Khương Vọng nâng chén hướng về ngoài cửa sổ nói: "Lòng ta như trăng sáng, may có quân hiểu được!

Cũng dưới ánh trăng sáng như thế.

Doãn Quan đứng trên ngọn cây, đối diện với trăng sáng, ánh mắt mờ ảo, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.

Ngỗ Quan Vương trên mặt đeo mặt nạ đang ngồi xếp bằng dưới tàng cây.

Lâu la nhỏ bé như Tô Tú Hành ngược lại vô cùng ung dung, lẫn vào dòng người như một viên đá bị ném vào biển rộng, ngay cả một chút rung động cũng chẳng có. Tản đi thì cũng tản đi rồi. Những "Diêm La" như bọn họ, là những người mà Bắc nha môn ra lệnh cho dù phải liều lĩnh cũng phải truy bắt cho bằng được. Hơn nữa còn bất kể còn sống hay đã chết!

"Diêm La" của Địa Ngục Vô Môn đều tuyệt đối là nhân vật hàng đầu trong giới sát thủ. Bàn về bản lĩnh che giấu dấu vết, ai ai cũng vô cùng lão luyện.

Nhưng mà dưới sự truy bắt của Tề quốc cường đại, xem ra sự lão luyện này vẫn chưa đủ.

Mạnh như Thái Sơn Vương, vẫn như cũ bị bắt được, tóm gọn.

Đối với mỗi một người trong Địa Ngục Vô Môn mà nói, đây là một khoảng thời gian vô cùng khó khăn. Trước kia chưa phải bọn họ chưa từng bị lực lượng của một nước truy lùng, nhưng cuối cùng vẫn chẳng giải quyết được chuyện gì, không thể bắt được Địa Ngục Vô Môn.

Nhưng lần này không giống vậy. Tất cả mọi người đều ý thức được, lần này thật sự không giống.

Lần này là Tề quốc, là bá chủ của Đông vực, cường quốc trong thiên hạt Nhưng mà, bị truy sát khắp nơi vẫn chưa thể khiến cho Doãn Quan cảm thấy thất vọng chút nào. Y đứng một mình trên ngọn cây, không sợ bị lộ tung tích, thậm chí còn có lòng dạ bình thản ngắm trăng. Trên khuôn mặt tuấn tú kia lại càng không thấy có chút chán nản nào.

"Thế nào rồi? Tay mới dùng có tốt không?" Doãn Quan đứng trên ngọn cây hỏi xuống.

"Cũng vậy thôi, dù sao cũng chỉ là một cánh tay Nội Phủ cảnh mà thôi" Ngỗ Quan Vương ngồi dưới tân cây nói hàm hồ: "Ta đã không nhớ rõ dáng vẻ thân thể ban đầu nữa rồi..."

Đối với phần lớn người tu hành mà nói, gãy tay chân nếu không thể nối trở lại thì chiến lực tuyệt đối sẽ giảm mạnh. Chỉ sợ cho dù có dùng linh dược, có thể mọc lại phần chân tay đã cụt thì cũng phải một đến hai năm mới có thể hồi phục lại như lúc ban đầu.

Bất kỳ cường giả nào đạt được cấp bậc như ông ta. Mỗi một bộ phận trên người đều đã trải qua tháng ngày tôi luyện và bồi đắp. Những thời gian cùng với mồ hôi và nước mắt kia, một khi mất đi thì không dễ để tìm lại được.

Nhưng phương pháp tu hành của Ngỗ Quan Vương rất đặc biệt, phần lớn bộ phận cũng như máu thịt trên người ông ta đều được đổi lấy từ trên cơ thể của người khác. Đây cũng là lý do khiến cho ông ta quả quyết từ bỏ một cánh tay, tranh thủ cơ hội cho Doãn Quan.

Doãn Quan không nói tiếp đề tài này nữa mà nói thẳng: "Vậy thì, triệu tập mọi người đi"

Mười ngón tay của Ngỗ Quan Vương bắt đầu bấm quyết, sau một trận kháp quyết hoa cả mắt, hai tay vỗ vào nhau sau đó chậm rãi tách ra.

Giữa hai tay của ông ta xuất hiện một màn sáng bạc. Màn sáng đó ban đầu hơi hơi đung đưa, sau đó từ từ ổn định lại, sau đó bị chia thành mười ô vuông.

Bên trong sáu ô vuông, có bóng người hiện ra.

Bóng dáng của Doãn Quan và Ngỗ Quan Vương cũng xuất hiện trong số đó, chiếm hai ô vuông.

Trong bốn ô vuông còn lại là bốn người mang mặt nạ giống với mặt nạ trên mặt Ngỗ Quan Vương.

Theo thứ tự lần lượt là - Tống Đế Vương, Biện Thành Vương, Đô Thị Vương, Bình Đẳng Vương.

Hành động lần này ở Tề quốc, Địa Ngục Vô Môn cử ra tổng cộng bảy vị Diêm La, trong mười điện Diêm La, chỉ có ba người Sở Giang vương, Diêm La vương, Chuyển Luân vương là không tham gia vào.

Mặc dù cuối cùng chân chính ra tay ở Tiểu Liên Kiều chỉ có năm vị. Nhưng bọn họ chuẩn bị tuyệt đối chu toàn, vẫn để hai vị Diêm La dự bị.

Có thể thấy được mặc dù Địa Ngục Vô Môn nhìn qua có vẻ vô pháp vô thiên, nhưng đối với Tề quốc vẫn tương đối cẩn thận. Chẳng qua bây giờ nhìn lại, mức độ thận trọng này dường như còn lâu mới đủ. Có lẽ ban đầu bọn họ không nên nhận vụ làm ăn này!

Chỉ có sáu ô vuông hiện ra bóng người, bởi vì ngoại trừ ba vị Diêm La bên ngoài Tề quốc, lúc này đương nhiên không thể vượt qua đại trận hộ quốc của Tề quốc để liên lạc với bọn họ. Hơn nữa trong lúc khẩn trương như lúc này, làm vậy còn trực tiếp làm lộ vị trí của bọn họ.

Còn dư lại một ô vuông, chính là vị trí thuộc về Thái Sơn Vương.

Chư vị Diêm La của Địa Ngục Vô Môn trong lúc trốn đông trốn tây, thông qua phươc thức này khó được tụ họp lại với nhau.

Vừa mới xuất hiện, Đô Thị Vương liền khàn khàn giọng nói: "Ngay lúc nguy hiểm như thế này yêu cầu liên lạc, Tân Quảng Vương, ngươi cảm thấy thích hợp sao?"

Bình Luận (0)
Comment