Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đi thẳng một đường trở về chỗ ở của mình, A Thấm đã chờ đợi ở ngoài cửa từ trước rồi…
Nhìn thấy Lý Nhiên, trong mắt nàng ta tràn đầy vẻ vui sướng.
- Đại nhân, ngài đã trở về rồi.
A Thấm muốn tiến lên chào đón, nhưng cước bộ lại có chút do dự, trong lúc nhất thời, nàng ta cứ ngây ngốc đứng yên tại chỗ.
Trong lòng hắn, nàng ta cũng vẫn chỉ là một hạ nhân mà thôi.
Nàng ta không có tư cách, cũng không có dũng khí thân cận với Lý Nhiên.
Mà Lý Nhiên cũng không suy nghĩ gì nhiều, hắn đưa tay ra xoa xoa đầu của nàng ta.
- Ừm, trở về rồi…
Sau đó đẩy cửa đi vào.
A Thấm nhìn theo bóng lưng của hắn, cơ thể đang căng thẳng cũng thả lỏng ra, giữa lông mày tràn đầy ý cười mãn nguyện.
- Ngài có thể trở về… Thật tốt quá.
Trong phòng ngủ.
A Thấm châm nước trà cho hắn, ngoan ngoãn đứng ở một bên.
Lý Nhiên uống trà, đột nhiên lại nghĩ tới cái gì đó.
- Đúng rồi, ta có mang chút ít lễ vật cho ngươi này.
- Lễ vật?
A Thấm sửng sốt, cái từ này quá xa lạ đối với nàng ta.
Lý Nhiên vung tay lên, một đống lớn y phục rơi lên trên giường. Những thứ này đều là hắn sai người đến tiệm quần áo tốt nhất ở Đế Đô mua về, bất cả là dùng nguyên liệu gì hay là chế tác ra sao đều có thể nói là cao cấp nhất.
- Ngươi cứ mặc một bộ quần áo kia mãi, ta nhìn cũng phát chán luôn rồi. Lần này mua nhiều một chút, thích cái nào cho ngươi tự chọn.
Lý Nhiên nói.
A Thấm vẫn mặc y phục của nô tỳ, màu sắc đã phai đi ít nhiều, vải vóc cũng đã sờn chỉ.
Lần này, vừa đúng lúc hắn trở về nhà nên cũng đã bảo người ta đi mua một vài bộ y phục.
A Thấm kinh ngạc nhìn hắn, nước mắt nhanh chóng đảo quanh tròng mắt.
Lý Nhiên nhướng mày.
- Làm sao vậy, không thích à?
A Thấm lau nước mắt ở khóe mắt rồi dùng sức lắc đầu.
- Không phải, cực kỳ thích, A Thấm chỉ là quá vui mừng thôi. Đây là lần đầu tiên A Thấm được nhận lễ vật đó, còn là Thánh Tử đại nhân tặng cho ta nữa…
Lý Nhiên buồn cười nói:
- Mấy bộ quần áo mà thôi, xem xem ngươi có chút tiền đồ đó thôi à. Nhanh đi thử đi.
- Ừm.
A Thấm lên tiếng.
Nàng đi tới bên cạnh giường, nhìn những bộ y phục xinh đẹp rực rỡ trên đó, trong phút chốc cũng không biết phải xuống tay từ đâu, cuối cùng cũng chỉ tùy tiện cầm một bộ lên.
- Hả? Thánh Tử đại nhân, đây là…
Lý Nhiên quay đầu, chỉ thấy A Thấm đang cầm một cái yếm màu hồng nhạt trong tay, vẻ mặt có chút ngây thơ.
Cái yếm đâu đâu cũng là lỗ nhỏ, vải rất ít, còn tản ra mùi thơm thoang thoảng, làm cho tâm thần người phải rung động.
- Phụt!
Thiếu chút nữa Lý Nhiên đã phun nước trà trong miệng ra ngoài.
Những y phục này đều là do hắn sai người đi mua, bởi vì dáng người của người kia cũng xêm xêm với A Thấm.
Nhưng ai biết lại đi mua mấy cái thứ kỳ quái này chứ…
- Đó là một chuyện ngoài ý muốn thôi…
Lý Nhiên còn chưa nói hết lời thì cả người cũng đã ngẩn ra.
Chỉ thấy A Thấm đã cởi bộ quần áo cũ trên người mình ra rồi đổi lại bộ yếm mới, để lộ ra hai cánh tay tinh tế cùng với xương quai xanh tinh xảo.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ta đỏ bừng, có hơi sợ hãi mà nói:
- Thánh, Thánh Tử đại nhân, là thế này phải không?
Lý Nhiên:
- …
Ánh mắt Lý Nhiên đờ đẫn.
Bầu không khí lâm vào sự an tĩnh quỷ dị.
- Ta bảo ngươi đi thử xem chứ cũng không bảo ngươi thử ngay tại đây!
Hắn bất đắc dĩ che mặt mình lại.
A Thấm:
- …
Cuối cùng, vẫn là Lý Nhiên mang khuôn mặt mo đỏ ửng giúp nàng ta chọn một bộ y phục.
A Thấm thay y phục xong thì cả người đều thay đổi.
Hoa y màu hồng nhạt quấn quanh lấy cơ thể nàng, bên ngoài khoác thêm chiếc sa y màu trắng, để lộ ra cần cổ với đường cong xinh đẹp.
Những nếp gấp trên váy tựa như hình bông tuyết, ánh sáng rực rỡ lưu động, ba búi tóc đen được buộc lên bởi một sợi dây buộc tóc, hai gò má ửng đỏ như ẩn như hiện tô điểm cho nàng thêm một nét ngây thơ, hồn nhiên.
Bàn tay nhỏ nhắn của A Thấm kéo lấy làn váy, khẩn trương mà lại căng thẳng nói:
- Thánh Tử đại nhân, có phải quá kỳ quái hay không?
Trong mắt Lý Nhiên tràn đầy vẻ tán thưởng.
- Không đâu, đẹp lắm.
A Thấm thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng cũng vui vẻ đến mức nhảy cẫng lên.
Bởi vì sự cải tạo của Xá Nữ Linh Tủy Thể nên da thịt của nàng trắng nõn mà lại nhẵn mị như tơ lụa vậy, mỗi một cử động đều toát ra một loại khí chất hấp dẫn ánh mắt của người khác.
Phối hợp với đôi mắt rụt rè của nàng lại có thêm một loại pha trộn giữa sự quyến rũ và đơn thuần, cực kỳ mê hoặc.
Dường như Lý Nhiên đã phát hiện ra cái gì đó, hắn nghi ngờ nói:
- Ngươi… Lại đột phá rồi à?
Khí tức của nàng đã nồng đậm hơn trước rất nhiều.
A Thấm gật đầu.
- Từ sau khi ngài xuống núi, ta vẫn luôn tu luyện, cứ luyện mãi rồi đột phá đến Luyện Khí Hậu Kỳ luôn.
Lý Nhiên:
- …
Nếu như hắn nhớ không lầm thì lúc hắn vừa mới xuống núi, A Thấm vẫn còn là Luyện Khí Trung Kỳ.
Mới qua không bao lâu mà nàng ta đã đột phá đến Hậu Kỳ luôn rồi!
Tốc độ tu luyện này còn nhanh hơn cả hắn nữa đó?