Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lý Nhiên là Thánh Phẩm Thiên Phú. Dựa theo lý thuyết mà nói thì đây là thiên phú mạnh mẽ nhất từng xuất hiện trong Hạo Thổ.
Ngoại trừ một vài thể chất cực kỳ hiếm hoi ra thì không thể nào có người còn tiến cảnh nhanh hơn cả hắn.
Mà sở dĩ A Thấm thăng cấp thần tốc như vậy, ngoại trừ không ngừng nỗ lực khổ luyện ngày đêm vì “nhiệm vụ của chủ nhân” ra, chắc chắn cũng có liên quan đến thể chất và công pháp.
Lúc trước, công pháp mà Lý Nhiên tu luyện chính là công pháp đỉnh cấp “U La Thánh Điển”.
Công pháp này cực kỳ khó hiểu, tốc độ thăng cấp chậm chạp, nhưng mỗi khi tiến lên một cảnh giới nhỏ thì đều sẽ dẫn phát ra biến chất, chiến lực trong số những người cùng cấp rất mạnh.
Mà công pháp A Thấm tu luyện lại là “Tuyền Cơ Quang Minh Kinh”.
Bản thân kinh văn này là công pháp song tu, có tác dụng nhường đường cho lữ đạo được đề thăng, cho nên tu luyện cũng rất nhẹ nhàng.
Lại cộng thêm Xá Nữ Linh Tủy Thể có độ phù hợp cực cao, như thế thì tốc độ tu hành nhanh chóng cũng không có gì là lạ nữa.
- Không tệ, tiếp tục cố gắng.
Lý Nhiên tán thưởng nói.
A Thấm nhận được lời khen thì vui vẻ gật đầu.
- A Thấm sẽ cố gắng, nhất định sẽ nhanh chóng Trúc Cơ!
Đồng thời, trong lòng nàng ta còn bổ sung một câu.
- Tranh thủ sớm ngày song tu với Thánh Tử đại nhân!
…
Lý Nhiên đi ra khỏi nơi ở rồi tiến thẳng đến La Sát Phong.
Nghĩ đến sắp được nhìn thấy chưởng môn, trong lòng hắn vừa vui vẻ lại cảm thấy tâm thần bất định.
- Việc từ hôn gây ra động tĩnh lớn như vậy, chắc chắn chưởng môn đã biết rồi…
- Không biết nàng có tức giận hay không nữa, lỡ đâu vung một kiếm chém chết ta thì phải làm sao bây giờ?
- Aizz, trên đầu chữ sắc có một cây đao mà!
Hắn cứ suy nghĩ miên man như vậy, một đường đi thẳng tới trước cửa tẩm cung của chưởng môn.
Thị vệ mặc hắc y giơ tay lên ngăn hắn lại.
- Thánh Tử xin dừng bước.
Lý Nhiên dừng bước.
- Ta tới gặp sư tôn.
Thị vệ nói:
- Chưởng môn nói hôm nay đóng cửa, từ chối tiếp khách, ai tìm cũng không gặp.
Lý Nhiên nhíu mày, hắn có chút lo lắng mà nói.
- Không phải chưởng môn bị thương rồi đó chứ?
Gần đây Ma Đạo cứ ào ào như vũ bão, hình như còn muốn thành lập liên minh gì đó nữa. Chẳng lẽ Lãnh Vô Yên lại chạy ra ngoài đánh nhau với người ta rồi?
Thị vệ lắc đầu rồi nói:
- Chưởng môn nói nàng mệt mỏi, chỉ là muốn nghỉ ngơi mà thôi.
- Mệt mỏi?
Lý Nhiên ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời sáng rỡ một chút.
- Mới giữa trưa nóng bức như này mà muốn đi nghỉ ngơi à?
Thị vệ cực kỳ nghiêm túc mà gật đầu.
Lúc này, Vương chấp sự xách một giỏ linh 1uả đi lướt qua bên cạnh hai người, trực tiếp tiến vào bên trong tẩm cung.
Lý Nhiên sửng sốt, hắn không phục mà nói:
- Sao ngươi không ngăn nàng ta lại?
- Cái này…
Thị vệ ấp úng nửa ngày.
Lúc này, Lý Nhiên mà còn không nhìn ra nữa thì hắn chính là một kẻ ngu.
- Được, xem ra chưởng môn không phải đóng cửa từ chối tiếp khách mà là không muốn gặp ta chứ gì…
Lý Nhiên thở dài. Hắn lấy một chiếc hộp từ trong ngực ra.
- Vậy làm phiền ngươi giao cái này cho chưởng môn giúp ta.
Sau đó, hắn ủ rũ, cúi đầu mà xoay người rời đi.
...
Trong tẩm cung.
Vương chấp sự đang trưng bày linh quả chợt nói:
- Chưởng môn, vừa rồi ta có nhìn thấy Thánh Tử ở bên ngoài, ngài không cho hắn đi vào sao?
- Bây giờ bổn tọa không muốn gặp hắn.
Lãnh Vô Yên nghiêm mặt nói.
- À… được rồi.
Vương chấp sự sợ run cả người, nàng ta sắp xếp linh quả xong thì cũng nhanh chân rời khỏi nơi này.
Sắc mặt của Lãnh Vô Yên âm trầm, nàng tức giận mà lẩm bẩm:
- Nghịch đồ, câu tam đáp tứ ở bên ngoài thì cũng thôi đi, thế mà khi trở về còn không lập tức đến gặp bổn tọa trước tiên!
- Lần này phải gạt ngươi sang một bên mới được!
Lúc này có tiếng gõ cửa phòng vang lên, thị vệ cất bước đi đến.
- Bái kiến chưởng môn.
Lãnh Vô Yên dò hỏi:
- Thánh Tử đi rồi à?
- Bẩm chưởng môn, đã đuổi người đi theo lời phân phó của ngài rồi.
Thị vệ trả lời.
Sau đó, hắn ta trình một cái hộp lên.
- Đây là thứ trước khi đi, Thánh Tử bảo ta chuyển giao lại cho ngài.
- Ừm, để lên trên bàn đi!
Lãnh Vô Yên không chút để ý mà nói.
- Dạ.
Thị vệ đặt chiếc hộp lên trên bàn rồi rời đi.
Hắn chân trước vừa mới đi, Lãnh Vô Yên đã đứng bật dậy, nhanh chóng đi tới trước bàn.
Nhìn chiếc hộp Trầm Tiên Mộc tinh xảo kia, nàng nhếch khóe môi nở một nụ cười.
- Hừ, coi như tiểu tử ngươi còn có chút lương tâm, còn biết mang lễ vật cho bổn tọa nữa! Ừm, nếu đã như vậy, vậy ta sẽ giảm bớt hai canh giờ phớt lờ ngươi.
Nàng thận trọng mở hộp ra.
Trong nháy mắt khi chiếc hộp được mở ra, cả người nàng đều ngây ngẩn.
Chỉ thấy bên trong chiếc hộp tràn ngập tiên khí, từng đạo thần quang không ngừng lóe lên, nếu không phải là có Trầm Tiên Mộc khắc chế lại, sợ rằng nó còn có thể gây nên cảnh tượng kì dị trong thiên địa nữa.
Thiên Niên Bạch Đằng, Cực Dương Thảo, Ninh Thần Hoa, Hắc Huyết Liên…
Là một chiếc hộp tràn đầy tiên tài!
Nàng rất hiếm khi nhìn thấy những thứ chí bảo này, mỗi một loại đều có thể gây nên sự tranh đoạt giữa các tông môn!