Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hôm qua, Dịch Thanh Lam đã rút lại lệnh giết Lý Nhiên, U La Điện cũng tương ứng hủy bỏ trạng thái chiến tranh - đình chỉ săn giết đệ tử Thiên Xu Viện. Chuyện này tựa hồ cứ kết thúc như vậy... Con ngươi Lâm Lang Nguyệt chấn động nhưng cũng rất nhanh khôi phục bình tĩnh:
- Sư tôn quyết định như vậy thật không tồi. Không nên để đồng môn chịu chết chỉ vì cái chuyện vặt vãnh này, nếu tiếp tục thậm chí còn có thể dẫn đến một trận chiến chính - ma!
Tiểu sư muội lắc đầu nói:
- Đây cũng không phải là việc nhỏ, ngài là thủ tịch tông môn. Là thể diện của Thiên Xu Viện, bị người đè xuống đất áp đanh, đây là đang vả mặt tông môn đó!
Lâm Lang Nguyệt lắc đầu nói:
- Thua thì chính là thua. Nếu như cứ bám riết không tha, ngược lại sẽ lại khiến cho người ta cảm thấy chúng ta thua xong chịu không nổi.
Tiểu sư muội tức giận bất bình nói:
- Chẳng lẽ chúng ta cứ buông tha tên ma đầu kia như vậy sao?
Ánh mắt Lâm Lang Nguyệt ngưng lại:
- Ai nói sẽ buông tha cho hắn ta. Ta sẽ dùng phương thức của mình chiến thắng trở về!
Lý Nhiên xác thực rất mạnh... Nhưng nàng ta sở dĩ thất bại thảm như vậy chủ yếu là do bị đối phương đánh cho trở tay không kịp. Tầng tầng lớp lớp thủ đoạn kia - phương thức tiến công võ đạo song tu trực tiếp dẫn nàng ta vào tiết tấu chống đỡ mỏi mệt. Mà Lâm Lang Nguyệt cũng chưa phát huy ra toàn bộ thực lực chân chính của mình.
- Lần này bị hao tổn đạo tâm. Thực lực từ Kim Đan viên mãn rơi xuống nhiều... Nhưng có Thanh Tâm Chú của sư tôn, có lẽ sẽ có thể sớm khôi phục lại được. Chỉ cần ta có thể dẫn trước Lý Nhiên phá đan thành anh, Lý Nhiên, không đủ gây sợ!
Lâm Lang Nguyệt tràn đầy tin tưởng. Lúc này, một nữ đệ tử đẩy cửa sân ra, thở hổn hển chạy tiến đến. Lâm Lang Nguyệt nhíu mày, từ từ nói:
- Có chuyện gì mà gấp gáp thế?
Nữ đệ tử bình tĩnh lại rồi nói ra:
- Bên ngoại môn truyền tin tức lại, Thánh Tử U La Điện - Lý Nhiên, hắn... hắn đột phá rồi!
- Cái gì?
Lâm Lang Nguyệt trợn mắt, thất thanh la lên:
- Hắn đột phá ư!
Nữ đệ tử khẽ gật đầu:
- Lý Nhiên phá đan thành anh, đã bước vào cảnh giới Nguyên Anh!
Lâm Lang Nguyệt giật mình.
Phụt!
Yết hầu nàng ta ngòn ngọt. Tiểu sư muội lập tức luống cuống:
- Nhanh lên... Có ai không... Thủ Tịch bị tức hộc máu rồi!
Lâm Lang Nguyệt đưa tay quệt ngang vết máu bên môi, ánh mắt phức tạp lại kiên định.
…
Tại Vô Căn Sơn, Hợp Hoan Tông.
Vẻ mặt Tần Như Yên rung động:
- Tông chủ, ngài nói là sự thật ư? Ma đầu kia thật sự đã đột phá ư?
Liễu Tầm Hoan gật đầu nói:
- Lý Nhiên đã kết thành anh, là người tu thành Nguyên Anh trẻ tuổi nhất trong cả Hạo Thổ!
Cuống họng Tần Như Yên có chút phát khô.
Nguyên Anh mười tám tuổi... Trên đời thực sự có loại thiên tài này sao?
Trên con đường tu hanh của hắn, dường như những bình cảnh, khó khăn đều không tồn tại vậy.
Liễu Tầm Hoan nói:
- Đợi kẻ này xuất thế, U La Điện sẽ là thế lực không thể nào bị ngăn cản nổi.
Tần Như Yên hỏi:
- Vậy chúng ta có nên làm chút gì đó không?
- Lập tức tới Sương Nguyên Trang ngay. Ta đã chuẩn bị một ít Linh Bảo, ngươi tự mình đi một chuyến tới Huyền Linh Sơn đưa cho Lãnh Vô Yên đi.
- Tặng quà cho nàng ta ư? Nàng ta còn không thừa nhận chính mình là Ma Môn. Thậm chí còn uy hiếp ngài.
Liễu Tầm Hoan liếc nàng ta một cái, ngươi cho rằng lão tử muốn à? Lãnh Vô Yên kia cũng đủ biến thái rồi. Hiện tại lại thêm một tên tiểu biến thái kia nữa. Có lẽ trong tương lai Lý Nhiên còn biến thái hơn nàng ta nhiều!
- Phải tận dụng cơ hội ngay bây giờ, kẻo sau này bọn họ quay lưng lại với chúng ta!
Tần Như Yên:
- Lá gan của ngài cũng thật đủ nhỏ đây này.
- Ngươi biết cái gì chứ! Lão tử gọi cái này là bày mưu nghĩ kế vẹn toàn đôi đường!
Rất nhanh sẽ tới Tết Sương Nguyên rồi...
Đây là lễ hội long trọng, thịnh hành nhất trong năm của người phàm giới.
Từ dòng dõi hoàng thất cho tới dân chúng bình dân đều cúng bái tổ tiên để cầu xin thần linh phù hộ; họ tổ chức lễ xua đuổi tà ma, xua đuổi dịch bệnh cùng với chào mừng mùa màng bội thu.
Nhà nhà giăng đèn kết hoa, các loại vui chơi giải trí muôn màu muôn vẻ. Đây là một trong những ngày hiếm hoi để bách tính nghỉ ngơi và tận hưởng, trở về đoàn tụ với gia đình.
Mà đối với tông môn tu tiên mà nói, ngày lễ này cũng rất quan trọng.
Tu hành không tuế nguyệt, ngày tận đêm đi theo.
Tu hành giả hở ra là lại muốn khổ tu vài năm thậm chí vài chục năm. Ngày lễ này đối với bọn họ thì chỉ là một trong số ít khái niệm về thời gian.
Mỗi lần Tết Sương Nguyên đến đều đánh dấu một năm cũ chấm dứt...
Tổng kết lại thu hoạch của cả một năm. Định ra kế hoạch tu hành cho năm mới. Đây cũng là việc học không thể thiếu của các đệ tử.
Bây giờ cách ngày ăn tết còn có gần nửa tháng, các đệ tử U La Điện cũng đã không kiềm chế nổi... Trên võ đường trống trải có vài người tuyết nhỏ xinh xắn, những viên gạch màu xanh rêu trên Đăng Tiên Đài cũng được quét sơn trở thành màu đỏ, bên trên mái nhà cong cong cũng được treo các tua rua màu đỏ rực rỡ... Không khí Tết càng ngày càng tràn ngập.