Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 130 - Chương 130. Kết Án Công Khai Trong Tửu Lâu!

Chương 130. Kết án công khai trong tửu lâu! Chương 130. Kết án công khai trong tửu lâu!

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lý Nhiên đáp ứng:

- Không thành vấn đề!

Lãnh Vô Yên thờ ơ nói:

- Đúng rồi. Ngươi có kế hoạch gì cho Tết Sương Nguyên chưa?

Lý Nhiên lắc đầu:

- Tạm thời không có.

- Nghe nói Lẫm Phong thành cùng ngày sẽ có các loại vui chơi giải trí, biểu diễn... Đương nhiên, bổn tọa cũng không có hứng thú. Nhưng là...

- Đệ tử cảm thấy hứng thú...

Lý Nhiên cười tủm tỉm nhìn nàng... Hắn nhìn xem trái phải không có người khác, tiến đến bên cạnh Lãnh Vô Yên:

- Đệ tử muốn đi nội thành cùng sư tôn, rất hân hạnh nếu được sư tôn nhận lời...

Hơi nóng hà lên vành tai nàng, khiến cho nàng một hồi mặt đỏ tim run.

- Ngươi đã muốn như vậy... vậy thì... bổn tọa đành miễn cưỡng đồng ý vậy...

Lãnh Vô Yên thẹn thùng nghiêng đầu qua một bên... Lý Nhiên lặng lẽ xoa xoa bàn tay nhỏ bé của nàng:

- Sư tôn là tốt nhất.

Lãnh Vô Yên khẩn trương nhìn xung quanh, trừng mắt nhẹ giọng nói :

- Nghịch đồ...

Sau đó cũng như chạy trốn xoay người bay mất.

Lần đầu Lý Nhiên hẹn hò với Lãnh Vô Yên là tại Lẫm Phong thành.

Bọn họ nghe hát, dạo phố, ăn kẹo đường, lưu lại rất nhiều kỉ niệm đẹp đẽ.

Đúng là cuộc hẹn lần này đã chính thức kéo khoảng cách hai người gần lại, cũng làm cho Lý Nhiên ý thức được, hắn thật sự yêu thích ma đầu sư tôn này.

Mà cuộc hẹn lần này vừa hay vào dịp Tết Sương Nguyên, hắn quyết định chuẩn bị cho đối phương một bất ngờ.

Nhưng mà cụ thể tặng cái gì thì vẫn chưa nghĩ xong.

- Nữ nhân đều thích gì đây chứ?

Lý Nhiên vò đầu bứt tai đi qua đi lại trong thư phòng.

Lúc này, A Thấm qua đưa thêm trà cho hắn, hắn nhịn không được dò hỏi:

- A Thấm, nếu như trong tương lai ngươi yêu đương rồi, ngươi hi vọng sẽ nhận được quà như thế nào?

- Yêu đương?

A Thấm hơi kinh ngạc, sau đó đầu lắc qua lắc lại như trống lúc lắc:

- A Thấm không cần yêu đương, chỉ cần có thể ở lại bên người Thánh Tử là đủ rồi.

Lý Nhiên buồn cười nói:

- Ta nói là nếu như... Ví dụ như là ta đi. Yêu đương với ta thì ngươi hi vọng nhận được món quà như thế nào?

- Ngài?

A Thấm cắn ngón tay, con ngươi ướt át, sắc mặt đỏ lên:

- Song, song tu...

Bụp!

Lý Nhiên vỗ đầu nàng một cái, tức giận nói:

- Ngoại trừ cái này.

A Thấm tội nghiệp văn vê đầu, suy nghĩ hồi lâu rồi nói:

- Khả năng chính là thứ sẽ phát sáng, rất lãng mạn, hai người có thể cùng ngồi một chỗ thưởng thức đấy...

- ...

- Được rồi, nói cứ như chưa nói vậy...

Đúng lúc này, trong đầu Lý Nhiên hiện lên một luồng sáng:

- Đã có!

Hắn nghĩ tới một thứ đồ tốt.

Không chỉ sẽ phát sáng lên, còn rất lãng mạn, hơn nữa nhất định đủ kinh hỉ.

- Chỉ có điều, quá trình chế tác có hơi phức tạp, ta phải suy nghĩ thật kỹ.

Lý Nhiên cầm lấy bút lông, bắt đầu tô tô vẽ vẽ trên bàn. Đại khái đã qua nửa canh giờ, cuối cùng đại khái cũng viết rõ rõ ràng ràng cách làm.

- Kế tiếp là phải tìm nguyên vật liệu. Ừm... phải đi mua sắm ít đồ.

Nói làm là làm. Lý Nhiên đứng lên, mặc áo choàng. A Thấm thấy thế hỏi:

- Thánh Tử đại nhân, ngài đây là muốn ra khỏi phủ sao?

Lý Nhiên gật đầu:

- Ta muốn đi Lẫm Phong thành một chuyến.

A Thấm vừa cười vừa nói:

- À được rồi, ngài về sớm chút còn dùng cơm nha.

Lý Nhiên nhìn khuôn mặt nàng ta tươi cười, trong lòng đột nhiên có chút áy náy. Trong ký ức của hắn, từ khi A Thấm đến U La Điện, giống như chưa từng xuống núi nữa. Dù là Lý Nhiên quay lại Vô Ương Thành, cũng để nàng lại tông môn, hắn một mình trở lại.

A Thấm dò hỏi:

- Ngài giữa trưa muốn ăn cái gì? Ta sẽ đi chuẩn bị.

- Không cần chuẩn bị.

Lý Nhiên vung tay lên:

- Đi, ca mang ngươi đi ăn tiệm.

- Hả?

A Thấm ngây ngẩn cả người.

Tại Lẫm Phong Thành.

Lý Nhiên mang theo A Thấm đi vào cửa thành.

Nàng hiếu kỳ đánh giá chung quanh, đối với sự vật xung quanh cảm thấy vừa mới mẻ vừa xa lạ, không chủ đích đi theo đằng sau Lý Nhiên. Mà người qua đường cũng đang đánh giá bọn hắn. Dù sao, hình dáng khí chất hai người thật sự là quá mức bắt mắt.

A Thấm vẫn chưa thể khống chế tự nhiên Xá Nữ Linh Tủy Thể, mọi cử động đều có phong tình. Hai con mắt người đi đường đều trợn nhìn nàng, nếu không phải thoạt nhìn Lý Nhiên không dễ chọc, đoán chừng đã sớm có người đến gần rồi.

- Thánh Tử đại nhân...

A Thấm nhỏ giọng nói:

- Tại đây hình như không quá giống thành thị trong ấn tượng của ta...

Vô Ương Thành trong trí nhớ của nàng vẫn còn dừng lại tại thời điểm mười năm trước.

Lý Nhiên cười nói:

- Đương nhiên không giống với lúc trước, hôm nào ta đưa ngươi về thăm nhà một chút, có thể còn phồn hoa hơn tại đây nhiều.

- Thật sao?

Ánh mắt A Thấm sáng lấp lánh:

- Đại nhân đối với ta thật tốt!

Nhìn xem bộ dạng nàng vui vẻ, trong nội tâm Lý Nhiên im ắng thở dài.

Trước kia đã gặp phải đãi ngộ không thuộc về mình, hôm nay chỉ là một cái ân huệ nhỏ nhoi cũng khiến nàng đội ơn.

Điều này khiến hắn có phần khó chịu.

Lúc này, một đám thương đội dắt ngựa đi đến trước mặt, đường phố trở nên chen chúc, Lý Nhiên tự nhiên dắt tay A Thấm, A Thấm lập tức sợ run cả người.

Cảm thụ được hơi nóng truyền đến từ lòng bàn tay, trái tim nàng sắp nhảy đến cổ họng rồi.

Bình Luận (0)
Comment