Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Đêm hôm khuya khoắc mà Tần Như Yên lại còn đến tìm ngươi, chắc chắn là nàng ta sẽ không yên lòng, ngươi cũng không được phép làm cùng với nàng ta!
Nhạc Kiếm Ly quệt cái miệng nhỏ nhắn rồi nói.
Lý Nhiên không tiếng động mà cười cười.
- Còn nói mình không ghen nữa à?
Nhạc Kiếm Ly trừng mắt lườm hắn một cái, trên mặt vẫn còn vươn một giọt nước mắt.
Bộ dạng kia xinh đẹp động lòng người, làm cho hắn nhìn thấy mà nhịp tim cũng tăng tốc một hồi.
Vừa định nói cái gì đó, bên ngoài đột nhiên lại truyền đến tiếng kêu la om sòm, kèm theo đó là từng hồi tiếng bước chân ầm ĩ.
Sau đó, cửa phòng bị gõ một cách dồn dập, giọng nói đầy lo lắng của Tần Như Yên truyền đến.
- Lý Thánh Tử, không xong rồi, Yêu Thú công thành rồi!
- Yêu Thú công thành rồi?
Lý Nhiên và Nhạc Kiếm Ly liếc mắt nhìn nhau, trong lòng bọn họ đều dâng lên một dự cảm không tốt.
Giọng điệu của Tần Như Yên cũng không giống như là đang nói đùa.
Mà bên trong tửu lâu và trên đường phố đều vang lên từng trận tiếng huyên náo, nói rõ rằng chuyện cũng không hề đơn giản gì.
Xảy ra chuyện lớn rồi!
Nhạc Kiếm Ly vội vàng đứng dậy bước xuống giường, kết quả chân vừa chạm đất thì đã bủn rủn, thiếu chút nữa đã không đứng vững rồi.
Lý Nhiên đưa tay đỡ lấy nàng ta.
- Ngươi không sao chứ?
Nhạc Kiếm Ly xấu hổ mà trừng mắt liếc hắn một cái.
- Ngươi nói thử xem? Còn không phải trách ngươi à?
- …
Lý Nhiên lúng túng gãi gãi cái đầu.
Lúc này, Tần Như Yên vẫn còn đứng ở ngoài cửa, Nhạc Kiếm Ly không tiện ra ngoài từ cửa chính nên bèn mở cửa sổ ra chuẩn bị bay đi.
Lý Nhiên kéo nàng ta lại rồi nhét một viên phỉ thúy màu lục vào trong tay nàng ta, sau đó dặn dò:
- Chú ý an toàn, gặp phải nguy hiểm thì bóp nát ngọc bội này, ta sẽ có thể lập tức cảm ứng được vị trí của ngươi ngay.
Nhạc Kiếm Ly cầm lấy viên phỉ thúy thật chặt, nghiêm túc mà nhìn hắn.
- Tuy là con người ngươi rất xấu, lại còn là một tên đại sắc lang… Thế nhưng, ta… ta cũng không hề chán ghét ngươi chút nào cả.
Nói xong, nàng ta bèn đỏ mặt mà xoay người bay lên không trung.
Lý Nhiên sửng sốt một chút, sau đó hắn cười cười mà lắc đầu.
- Hiếm khi cô nương này cũng có lúc không mạnh miệng.
...
Lý Nhiên thay quần áo xong thì mở cửa phòng ra, chỉ thấy vẻ mặt Tần Như Yên đầy lo lắng đang đứng chờ ở ngoài cửa.
- Vừa rồi ngươi mới nói Yêu Thú tới công thành rồi hả?
Hắn hỏi.
Tần Như Yên gật đầu.
- Mới vừa nhận được tin tức, nói rằng ngoài thành có Yêu Triều đột kích!
- Đi! Đi ra ngoài xem một chút!
Hai người nhanh chóng đi ra khỏi tửu lâu, chỉ thấy sóng người chen chúc trên đường phố, đèn đuốc sáng trưng, dân chúng sợ hãi mà vội vã vọt về phía Bắc.
Trên bầu trời truyền đến tiếng rít dài, thỉnh thoảng còn có Tu Hành Giả ngự kiếm xẹt qua không trung.
Tình cảnh cực kỳ huyên náo, cũng hết sức hỗn loạn.
Lý Nhiên và Tần Như Yên trực tiếp bay lên trời, bay ngược lại với sóng người đang di chuyển mà hướng về phía cửa thành.
Lúc này, đoàn nhân mã của Chính Đạo và Ma Đạo đều đã tụ tập hết ở trên tường thành, trong đó cũng bao gồm cả các đệ tử của U La Điện.
Nhìn thấy Lý Nhiên hạ xuống, bọn họ lập tức vây tới.
- Thánh Tử!
Nhìn sắc mặt tái nhợt của bọn họ, Lý Nhiên cau mày nói:
- Tình hình hiện tại như thế nào?
Đám người tránh ra một lối đi.
- Thánh Tử, người xem đi.
Lý Nhiên đi tới bên trên tường thành, trong nháy mắt khi nhìn thấy tình cảnh bên dưới thì cả người hắn cũng ngây ngẩn hết cả.
Chỉ thấy ở phía chân trời xa xa, một đám mây đen đang mãnh liệt kéo tới, kèm theo đó là bụi mù cuồn cuộn cùng với tiếng nổ vang ầm ầm.
Quan sát kỹ lưỡng một hồi, phát hiện đây cũng không phải là mây đen gì cả, rõ ràng là một đàn Yêu Thú dữ tợn đang kêu gào!
Bọn họ đang mạnh mẽ tập kích về phía Nam Phong Thành!
Lý Nhiên chau mày lại.
- Khoảng cách từ tòa thành này đến Thập Vạn Đại Sơn ít nhất cũng tầm… khoảng năm trăm dặm. Làm sao mà Yêu Thú lại tập kích đến đây được chứ?
Mấy thôn trang và nơi đóng quân lúc trước đã bị tập kích cách Đại Sơn tương đối gần, điều này vẫn có thể lý giải được. Nhưng Nam Phong Thành này xa xôi như thế, chẳng lẽ đám Yêu Thú này ăn no rửng mỡ à?
Sắc mặt của Lâm Lang Nguyệt cực kỳ ngưng trọng mà nói:
- Nếu không phải phía sau có Yêu Vương chỉ huy…
Lý Nhiên bổ sung:
- Vậy thì là đã bị một thứ gì đó ép phải chạy ra ngoài.
Nhưng đến cuối cùng là cái gì mà có thể khiến cho đám Yêu Thú này sợ hãi đến mức rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn và phi nước đại hơn năm trăm dặm chứ?
Bất luận câu trả lời thế nào thì có lẽ đó cũng đều không phải là tin tức tốt lành gì đối với bọn họ cả.
Tít.
Trong đầu Lý Nhiên truyền đến một tiếng vang nhỏ, là nhắc nhở của hệ thống truyền tới.
【 Phân phát nhiệm vụ: Liệp sát 】
【 Liệp sát từ mười vạn bầy thú cỡ lớn tập kích đến, lấy tiên huyết đúc thành vinh quang của Nhân Tộc!
【 Sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ được nhận phần thưởng 】
【 Phẩm chất của phần thưởng sẽ được quyết định bởi số lượng Yêu Thú bị liệp sát! 】