Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Quá cuồng vọng rồi đó!
- Một người vọt vào trong bầy thú? Đây không phải là chịu chết sao?
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều nghị luận ầm ĩ, đến mức quên đi cả việc phải chạy trốn giữ mạng rồi.
Nhưng mà đúng vào lúc này, một tiếng vang ầm ầm truyền đến.
Rầm!
Dưới ánh nhìn chấn động của tất cả mọi người, Kim Sắc Dị Hỏa bao trùm lấy Lý Nhiên mà bùng cháy dữ dội, nhanh chóng lan tràn ra bên trong đám Yêu Thú kia.
Trong nháy mắt, tình cảnh đã biến thành một mảnh hải dương màu vàng óng, mà ngọn lửa lay động hừng hực kia chính là những cơn sóng lớn!
Hơn nữa, chỉ cần trên người của những con hung thú dữ tợn này nhiễm một chút ánh lửa thôi thì chúng cũng sẽ bị ngọn lửa đó lây dính vào người. Không thiêu chúng thành tro tàn thì vĩnh viễn cũng sẽ không tắt!
Trong lúc nhất thời, bầy thú gào thét, yêu ma tru lên!
Lý Nhiên lại dùng sức mạnh của bản thân mình mà làm cho cả một mảnh thú triều khổng lồ phải dừng bước lại!
...
Trên tường thành tĩnh lặng đến mức không có chút tiếng động nào.
Bất kể là Chính Đạo hay là Ma Đạo thì cũng đều kinh ngạc mà mở to mắt nhìn một màn này, nội tâm lại bị chấn động mạnh mẽ.
Đây… đây chính là thực lực của Lý Nhiên sao?
Không khỏi quá kinh khủng rồi đó!
Cứ coi như hắn có là thiên tài tuyệt thế đi nữa thì hắn cũng chỉ mới mười tám tuổi thôi đó! Ngay cả Lâm Lang Nguyệt không thất thần trong chốc lát.
- Thế mà hắn lại còn nắm giữ Dị Hỏa mạnh mẽ như vậy… Lý Nhiên, đến tột cùng thì ngươi còn có bao nhiêu con bài chưa lật nữa chứ?
Trong lòng nàng ta dâng lên một cảm giác vô lực nhàn nhạt.
Mà khóe môi của Nhạc Kiếm Ly lại nhếch lên thành một nụ cười, ánh mắt cũng lóe ra ánh sáng đầy sùng bái.
Đây chính là Lý Nhiên!
Nam nhân nguyện vì nàng ta mà chống đỡ cả một bầu trời!
Ánh mắt của các đệ tử U La Điện đều vô cùng cuồng nhiệt, bọn họ đều đồng loạt hô lớn lên.
- Vì Thánh Tử!
- Vì Thánh Tử!
Sau đó, bọn họ tung người bay vọt từ trên tường thành xuống dưới!
Tần Như Yên che miệng cười duyên một hồi, trong mắt nàng ta cũng lóe lên ánh sáng sắc bén.
- Hợp Hoan Tông nghe lệnh, theo sát bước chân của Lý Thánh Tử, liệp sát Yêu Thú!
Nói xong, nàng ta mang theo một đám đệ tử bay vút lên trời.
Trong lòng Lâm Lang Nguyệt bộc phát ra một cổ cảm giác hổ thẹn.
Đây là trận chiến giữa Nhân Tộc và Yêu Tộc, ngay cả người trong Ma Đạo cũng không hề do dự một chút nào, thế mà nàng ta vẫn còn ở đây lo lắng đến suy nghĩ của những đệ tử Chính Đạo này…
- Đệ tử Thiên Xu Viện nghe lệnh!
- Có!
- Tông ta hưởng thụ sự thờ cúng hương hỏa phàm tục, tất nhiên sẽ vì Nhân Tộc mà dốc hết toàn bộ sức lực! Mọi người theo ta ngăn cản Yêu Triều, dẫu có chết cũng không lùi bước!
- Vâng!
Pháp bảo sáng lên, đám nữ tu cũng theo bước nàng ta mà vọt vào bên trong Yêu Triều.
Thương Lang!
Nhạc Kiếm Ly bay lên trời, thanh sam bay phần phật.
- Đệ tử Vạn Kiếm Các theo ta diệt yêu!
- Vâng!
Đệ tử của Vạn Kiếm Các đồng loạt rút bảo kiếm ra khỏi vỏ, dấn thân nhảy vào đại dương Yêu Thú.
Mà trước khi rời đi, Nhạc Kiếm Ly quay đầu nhìn về phía đám người ở bên trên tường thành kia, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường. Nàng ta lắc đầu cười lạnh một tiếng, sau đó vung trường kiếm rồi xông xuống bên dưới.
- Giết!
- Vì Nhân Tộc, giết!
Một bộ phận Tu Hành Giả đã sớm không kềm chế được sự nhiệt huyết trong lồng ngực mình nữa, bọn họ tế pháp khí ra rồi bay vọt lên không trung.
Mà những Tu Hành Giả còn lại thì lại cương cứng tại chỗ, đánh lại thì không dám mà rời đi cũng không được.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí lại yên tĩnh trở lại.
Sắc mặt của Thần Đạo Cung Lưu chấp sự trắng bệch. Hắn ta là người chủ trương muốn rút lui, nhưng bây giờ lại có chút bối rối.
Lỡ đâu chuyện hắn ta lâm trận bỏ chạy được truyền ra ngoài, vậy thì đây sẽ chính là vết nhơ của Thần Đạo Cung. Đến lúc đó, tất nhiên Trần chưởng môn sẽ không tha cho hắn ta!
Nhìn Yêu Triều đang tàn sát bừa bãi bên ngoài thành, Lưu chấp sự nuốt một ngụm nước bọt.
- Chúng ta cứ ở lại đây quan sát một hồi đã, một lát nữa lại đi chi viện cho bọn họ.
- Có đạo lý!
- Lời ấy rất hợp lý!
- Đúng vậy, chúng ta bọc hậu cho bọn họ.
Những người khác cũng nhao nhao phụ họa. Cuối cùng bọn họ cũng đã tìm được một cái cớ rồi.
Bạch Tương Dạ yên lặng nhìn Lý Nhiên đang điên cuồng chém giết trong bầy thú, trong mắt hắn ta lóe lên một tia kiêng kỵ.
- Đây… đây chính là đệ nhất Thiên Ma đó sao?
...
Ngân thương trong tay Lý Nhiên sáng bóng, tiếng leng keng vang lên không dứt, Vô Chú Thương Ý phun trào ra ngoài.
Một thương đâm xuyên vào trong lồng ngực của Yêu Thú khiến cho trái tim của chúng nát bấy.
Thu thương lại.
Đâm ra.
Thu thương.
Lại đâm ra.
Hai chân hắn không hề động đậy một chút nào, mà ngân thương trong tay càng đâm càng nhanh, gần như đã hóa thành ảo ảnh.
Chỉ cần Yêu Thú muốn nhào tới thì trước mặt chính là mũi thương sắc bén đoạt mệnh, máu tươi văng tung tóe, nhuộm đỏ bốn phía xung quanh thành luyện ngục.
Thời gian ngắn ngủi một nén nhang mà đã có mấy chục con Yêu Thú chết dưới thương của hắn rồi.