Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 340 - Chương 340. Thần Hồn Của Ta Biến Dị Rồi! (2)

Chương 340. Thần hồn của ta biến dị rồi! (2) Chương 340. Thần hồn của ta biến dị rồi! (2)

Nàng ta miễn cưỡng bình phục lại tâm thần của mình, sau đó nói:

- Ngươi nhanh chóng trở về với nhục thân đi, sau này không được thần hồn ly thể dễ dàng như vậy nữa. Nếu như bị kẻ thủ bắt được, rất có thể ngươi sẽ hồn bay phách tán luôn đó.

Lý Nhiên gật đầu.

- Ừm, ta biết rồi.

- Còn nữa…

Hô hấp của Dịch Thanh Lam có hơi luống cuống, giọng nói lại nhỏ như muỗi kêu:

- Ngươi cũng không nên gấp gáp, cứ chậm rãi tu luyện, nàng… nàng vẫn sẽ luôn đợi ngươi.

Nói xong, nàng ta cũng vùi mặt mình vào trong gối đầu, bên tai trắng nõn đỏ bừng một mảnh.

Thế mà bần đạo lại còn nói lời như vậy nữa…

Thực sự là mắc cỡ quá mà!

Lý Nhiên gãi gãi đầu.

- Sao nàng ta lại biết sư tôn vẫn luôn đợi ta?

- Ôi, không phải là bị bại lộ rồi đó chứ!

...

Lý Nhiên ngăn hồng tuyến ra, thần hồn trở về lại với nhục thân, chân mày hắn đột nhiên nhíu lại.

- Đây là…

Trong Thức Hải của hắn thế mà cũng xảy ra biến hóa.

Tử Phủ Thức Hải vốn dĩ một mảnh vắng vẻ đen kịt, phảng phất như một màn đêm không tan ra được, thế nhưng bây giờ lại sáng trưng bừng bừng, còn có điểm sáng màu xanh lam nhạt đang le lói bên trong đó.

Lý Nhiên tỉ mỉ cảm nhận một hồi, lại phát hiện trong đó ẩn chứa Diệt Tuyệt Chi Ý của thần hồn.

Sau khi thần hồn tiến vào lỗ thủng thì điểm sáng cứ như thể con thiêu thân lao đầu vào lửa vậy, không ngừng rèn luyện hồn lực của hắn, khiến cho thần hồn của hắn cũng bị nhiễm màu lam nhạt.

Thần hồn lại lớn mạnh hơn một phần, loáng thoáng còn lóe ra Lôi Quang vụn vặt nữa.

- Khá lắm, Thức Hải của ta biến dị rồi sao?

Lý Nhiên có chút không rõ.

Việc này, Dịch Thanh Lam cũng chưa từng đề cập tới với hắn.

Dịch Thanh Lam cũng chỉ là thuận miệng nói về chuyện thần lôi oanh kích Thức Hải thôi, ai mà ngờ được sẽ có người thật sự làm như vậy cơ chứ…

- Chỉ có điều, trước mắt cũng xem như là chuyện tốt, thần hồn không chỉ phụ thêm vào Lôi Đình Chi Lực mà nó cũng đã trở nên cứng cáp hơn rồi.

...

Lôi Quang dần dần dừng lại, mây đen phía chân trời cũng chậm rãi tán đi, ánh mặt trời lại một lần nữa bao phủ cả đại địa.

Dưới ánh mắt chấn kinh của tất cả mọi người, Lý Nhiên nhẹ nhàng đáp xuống t trong không trung.

- Ấy, tất cả mọi người đều ở đây à?

Nhìn đoàn người trước mắt, hắn lên tiếng cười rồi chào hỏi.

Đột nhiên lại cảm giác có chút không đúng lawms.

Chỉ thấy đám người kia ngơ ngác nhìn hắn, nhất là đám nữ đệ tử kia, tất cả mọi người ai nấy cũng đều đỏ ửng cả gò má, ánh mắt trợn tròn.

Lộc Hân Nhiên hơi mở lớn cái miệng, vẻ mặt cũng vô cùng chấn động.

Ngay cả các trưởng lão cũng đều lúng túng che kín lấy khuôn mặt của mình.

Lý Nhiên không khỏi lộ vẻ vẻ nghi hoặc trên mặt.

Chẳng lẽ bọn họ bị thần lôi dọa sợ rồi à?

A Thấm phản ứng lại trước tiên, nàng ta đỏ mặt mà lảo đảo đứng dậy, vung áo khoác ra che trước người hắn.

- Đại… đại nhân, y phục của ngươi!

Lý Nhiên sửng sốt một chút, lúc này hắn mới phản ứng lại kịp.

- Ôi trời ơi!

Gương mặt già của hắn đỏ lên, hắn trực tiếp phi thân bỏ chạy.

Các nữ đệ tử lấy tay che nắng, dõi mắt trông về phía xa, trong mắt vẫn còn có chút thán phục cùng chưa thỏa mãn.

Vẫn là Tôn trưởng lão phản ứng lại trước nhất.

Vẻ mặt nàng ta vô cùng hưng phấn, trong mắt cũng tràn đầy thần thái cuồng nhiệt.

- Hai mươi tuổi đột phá Phân Thần, tuyệt đối là có một không hai trên cả Hạo Thổ này!

- Tam tu Phật, Đạo, Ma, người có Nguyên Anh Chi Thân cũng chỉ mới có ba vị pháp tướng là thức tỉnh, hơn nữa mỗi một người đều có khí tượng kinh người!

- Chẳng qua cũng chỉ là Nguyên Anh đột phá Phân Thần thôi mà cũng có thể dẫn tới cảnh tượng kì dị trong thiên địa, Cửu Thiên Thần Lôi thối thể luyện hồn!

- Lý Thánh Tử có thể được xưng là người đứng đầu rồi!

- U La Điện ta chính là đệ nhất tông môn ở Hạo Thổ!

Các trưởng lão khác cũng vô cùng phấn chấn.

- Lý Thánh Tử là người vô địch chân chính!

- Chuyện này nếu không phải là Đại Đế chuyển thế, lão phu sẽ trực tiếp trồng cây chuối tiêu chảy!

- Có được vị Thánh Tử này thật đúng là may mắn của U La Điện!

- Chưởng môn mà biết được nhất định sẽ rất vui vẻ!

...

Mà Lãnh Vô Yên đứng ở trong một góc nhỏ, không chỉ không có vui vẻ một chút nào, ngược lại sắc mặt nàng tái xanh, bầu không khí lạnh như băng lan tràn ra ngoài.

- Thế mà Nhiên Nhi lại bị bọn họ nhìn thấy hết rồi…

- Hay là… xóa bỏ hết toàn bộ ký ức của bọn họ đi nhỉ?

Cực Tây Hạo Thổ.

Tại một thung lũng chạy từ nam ra bắc.

Mặc dù nói là thung lũng nhưng trông nó giống như một vách núi vô biên vô tận hơn.

Dường như mặt đất đều bị xé toạc rồi để lộ ra một vết nứt vô biên vô tận dữ tợn và đáng sợ.

Đứng bên này liếc nhìn lại thì gần như không thể nhìn thấy đầu bên kia ở đâu.

Mà ở phía dưới lớp sương mù dày đặc, nếu như ném một khối đá xuống phía dưới thì cũng không có tiếng gì vọng lại giống như nó được nối thẳng với tâm Trái Đất.

Bình Luận (0)
Comment