Lãnh Vô Yên gật đầu nói:
- Nếu không thì sao? Bổn tọa tính thời gian thì mấy ngày nữa hình như nên xuất phát rồi.
- ...
Lý Nhiên lau mồ hôi lạnh, hóa ra là sợ bóng sợ gió một hồi.
Hắn vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì chợt nghe Lãnh Vô Yên nói:
- Đúng rồi, hôm nay bổn tọa đã gọi Dịch Thanh Lam đến đây.
Cả người Lý Nhiên cứng đờ, lắp bắp nói:
- Vậy sau đó thì sao?
Lãnh Vô Yên cười híp mắt nói:
- Sau đó, bổn tạo đã giải quyết nàng ta!
Lý Nhiên nhíu mày, nghi ngờ nói:
- Sư tôn giải quyết như thế nào?
Lãnh Vô Yên giải thích:
- Nếu nàng ta đã biết quan hệ của chúng ta rồi thì bổn tọa cũng ngả bài luôn với nàng ta.
- Ngay từ đầu nàng ta rất kinh ngạc nhưng nghe bổn tọa nói để nàng ta giữ bí mật thì cũng không chút do dự đồng ý. lần này đạo cô đáng ghét kia cũng dễ nói chuyện.
Lý Nhiên:
- ⊙? ⊙
Hắn xoa xoa mi tâm.
Hai người này rốt cuộc đã nói gì?
Vì sao nói đến cuối cùng lại đều cho rằng đã giải quyết được đối phương?
Lãnh Vô Yên nhăn mũi.
- Thế nào, bổn tọa có lợi hại hay không?
Lý Nhiên giơ ngón tay lên, nói ra từ trong thâm tâm:
- Sư tôn thật đúng là một thiên tài đàm phán…
- Đó là đương nhiên.
Lãnh Vô Yên đắc ý khoanh tay.
Lý Nhiên đại khái đã đoán được tình huống thực tế, hai người này căn bản không phải nói cùng một việc.
Hắn suy nghĩ một chút, quyết định tạm thời không nói với nàng sự thật.
Lỡ như hai người này đánh nhau thì phải làm sao?
Ít nhất, phải đợi đến khi hắn có năng lực ngăn cản lại rồi nói sau, bây giờ chưa phải lúc.
Lúc này, Lãnh Vô Yên nói:
- Nhiên Nhi, mau ăn cơm thôi!
- Ừ.
Lý Nhiên mới cầm đũa lên thì đã thấy hai gò má nàng ửng hồng, nhẹ giọng nói:
- Lát nữa ăn xong, đi, đi bồi bổn tọa tắm một chút!
Cạch.
Vừa dứt lời, hắn đã buông đũa xuống, quang minh lẫm liệt nói:
- Đệ tử ăn xong rồi, chúng ta đi tắm thôi?
Lãnh Vô Yên:
- ...
…
Lạc Tuyết Sơn.
Trong phòng, hai thiếu nữ xinh đẹp đang nằm trên giường, đôi chân mảnh khảnh nhẹ nhàng đung đưa.
Chính là Lộc Hân Nhiên và A Thấm.
Nơi ở của Thánh Tử bị thiên lôi đánh sập nên Lý Nhiên vẫn ở lại tẩm cung, còn A Thấm thì lại được Lộc Hân Nhiên mời qua đây ở cùng nàng ta một thời gian ngắn.
Lúc này họ đang cùng xem thoại bản với nhau, cũng không biết nhìn thấy nội dung gì mà khuôn mặt nhỏ của hai nàng đều ửng hồn, trong con ngươi lấp lóe tia sáng.
Xem xong một trang cuối cùng, Lộc Hân Nhiên khép sách lại, chưa thỏa mãn nói:
- Thoại bản này miêu tả sinh động như vậy, cũng không biết yêu đương rốt cuộc có cảm giác gì?
A Thấm che ngón trỏ ở trước môi, thấp giọng nói:
- Hân Nhiên, ngươi tốt nhất nên nói nhỏ một chút, lỡ như bị người bên ngoài nghe được thì ngươi sẽ phải nếm mùi đau khổ!
U La Điện cấm nam nữ có tư tình.
Bao gồm cả những thoại bản về nam nữ tư tình trong tông môn cũng bị cấm truyền đọc.
Nếu như cuốn sách nhỏ này bị phát hiện thì có khả năng nàng ta sẽ phải nếm mùi đau khổ!
Lộc Hân Nhiên thở dài:
- Tông môn chỗ nào cũng tốt, chỉ là lệnh cấm này quá khó tiếp thu rồi. Nhất là mỗi ngày còn phải đối mặt với người đẹp trai như Thánh Tử, ai có thể khống chế được mình chứ?
- Hân Nhiên!
A Thấm vừa bực mình vừa buồn cười.
- Ngươi nghĩ sao về tất cả những chuyện này?
Nàng ta xem như đã phát hiện nha đầu kia nhìn thì đáng yêu nhưng nội tâm lại tràn đầy sắc khí.
Cất giữ những thoại bản nhỏ này, đến cả A Thấm nhìn cũng đỏ mặt tim run.
Lộc Hân Nhiên ôm nàng ta, hừ một tiếng nói:
- Đây là chuyện bình thường, mỗi ngày A Thấm tỷ tỷ đều ở cùng với Thánh Tử, nữ nhân ăn no đương nhiên không biết đến nữ nhân đói.
- ...
A Thấm che kín khuôn mặt.
Đối mặt với ánh mắt hâm mộ của Lộc Hân Nhiên, A Thấm lắc đầu nói:
- Ta chỉ là thị nữ của Thánh Tử đại nhân, mà ngươi là đệ tử trong môn, tiền đồ vô lượng, nói như thế nào cũng là ta nên hâm mộ ngươi mới đúng chứ?
Lộc Hân Nhiên ngang ngước nhìn nàng ta.
- Vậy nếu không thì tỷ tỷ đổi với ta đi?
A Thấm không chút do dự lắc đầu nói:
- Không đổi.
Nàng ta còn lâu mới rời khỏi Thánh Tử đại nhân.
Chỉ cần có thể đi theo bên cạnh Lý Nhiên, cho dù chưởng môn tới muốn đổi nàng ta cũng không đổi.
Lộc Hân Nhiên chua xót nói:
- A Thấm tỷ tỷ, ngươi không biết trong tông môn có bao nhiêu nữ đệ tử muốn đổi với ngươi một lần đâu.
- Hả?
A Thấm sửng sốt:
- Thật hay giả thế?
- Đương nhiên là thật rồi.
Lộc Hân Nhiên bẻ ngón tay nói:
- Thánh Tử đại nhân dáng dấp đẹp trai, thiên phú lại cao, còn là một tên kiêu ngạo đáng yêu nữa. Trong tông môn có đệ tử, chấp sự nào không thèm muốn hắn?
- Đúng thật là dáng người Thánh Tử đại nhân không tệ!
Nhớ lại ngày đó Lý Nhiên đột phá, thần lôi thiêu hủy y phục của hắn, trực tiếp bị mọi người nhìn thấy tất cả.
Như vậy trông còn đẹp hơn nhiều so với khi mặc y phục.
Các nữ đệ tử đều nuốt nước miếng, chảy máu mũi, đêm đó toàn bộ nữ nhân trong tẩm viện đều không có ai ngủ được.