Tuy lời như vậy, nhưng cả người lại ghé vào trong ngực hắn, một giây đồng hồ cũng không muốn buông ra.
Khuôn mặt trắng nõn của nàng giấu ở trong lòng Lý Nhiên, oan ức nói:
- Tiểu tặc, bần đạo rất nhớ ngươi.
Lý Nhiên vuốt ve mái tóc dài như gấm của nàng, ôn nhu nói:
- Đệ tử cũng cực rất nhớ sư tôn.
- Hừ, bần đạo không tin đâu, bây giờ ngươi có sư tôn mới, chỉ sợ đã sớm quên bần đạo ở phía sau rồi.
Dịch Thanh Lam vểnh cái miệng nhỏ nhắn lên, tức giận cấu hắn một cái.
Từ sau Đại Hội Thành Tiên, nàng vẫn mong đợi gặp mặt Lý Nhiên.
Kết quả tên này vô thanh vô tức chạy đến Vạn Kiếm Các, hơn nữa còn nhận thêm một sư tôn...
- Làm sao có khả năng ?
Lý Nhiên cắt ngang ôm lấy nàng, ngồi ở bên giường:
- Đệ tử vốn nghĩ, các chờ sự tình Vạn Kiếm Các kết thúc, sẽ đến Bạch Vân Phong tìm ngài đầu tiên.
Dịch Thanh Lam núp ở trong ngực hắn, mặt cười ửng hồng:
- Thật sao ? Ngươi không lừa gạt bần đạo chứ ?
Lý Nhiên chăm chú gật đầu:
- Đương nhiên là thật.
- Được rồi, vậy bần đạo sẽ miễn cưỡng tha thứ cho ngươi lần này...
Dịch Thanh Lam vừa nói, vừa đưa tay điểm vào trán của hắn.
Một luồng linh quang hiện lên, Lý Nhiên cảm giác có chút không đúng.
Quay đầu nhìn sang gương đồng, phát hiện ảo thuật của Sở Linh Xuyên bị giải trừ, mình đã biến trở về nguyên dạng.
Hắn gãi đầu:
- Sư tôn, ngài làm như này là?
Dịch Thanh Lam nói:
- Bần đạo thích bộ dáng này hơn, nhìn cái ảo thuật kia trong lòng rất khó chịu.
Tuy ảo thuật ở trong mắt nàng, gần như không tồn tại.
Nhưng giải trừ hết vẫn thoải mái hơn một chút, nếu không... Luôn cảm thấy có điểm là lạ.
- Được rồi.
Lý Nhiên nhìn gương mặt anh tuấn trong gương, lẩm bẩm:
- Soái ca, đã lâu không gặp.
- Phốc...
Dịch Thanh Lam phì cười, đưa tay đập hắn một cái:
- Cái tên này, thật là biết tự luyến.
Ôm thắt lưng to lớn của hắn, nghe tiếng tim đập dưới lồng ngực, trong lòng cảm giác vô cùng yên bình. Tất cả ủy khuất và ghen tuông lúc trước đều tan thành mây khói, thầm nghĩ vĩnh viễn ở lại trong ngực hắn không muốn rời đi.
Trong phòng lập tức yên tĩnh lại.
Một lát sau, Dịch Thanh Lam nghĩ đến cái gì, dò hỏi:
- Nghe nói ngươi hấp thu kiếm khí Đế cấp, hình thành Kiếm Thần Chi Thể vạn năm khó gặp, rốt cuộc đây là chuyện gì ?
Lý Nhiên cười khổ nói:
- Thực ra đây là chuyện ngoài ý muốn.
Hắn đơn giản kể lại chuyện xảy ra trong ngày Tẩy Kiếm một lần.
- Hoá ra là như vậy.
Con ngươi Dịch Thanh Lam trở nên âm trầm:
- Không ngờ lá gan Trần Bắc Hà lớn như vậy! Sở Linh Xuyên xử lý việc này không tệ. Không có thiên vị lão gia hỏa kia, thế nhưng chỉ chém trăm năm tu vi, thì vẫn có chút nhẹ!
Lý Nhiên lắc đầu.
Lấy tuổi tác của Trần Bắc Hà, mất đi thọ nguyên Độ Kiếp Cảnh, gần như không sống được mấy năm nữa.
Mấy chục năm tuế nguyệt còn sót lại, cũng phải ở trong Tử Hải băng lãnh.
Hình phạt này đã rất nghiêm trọng.
- Kiếm Thủ vẫn luôn công bằng hợp lý, hơn nữa ta cũng coi như nhân họa đắc phúc, không chỉ không bị thương, ngược lại còn hấp thu kiếm khí Đế cấp.
- Kiếm khí Đế cấp ?
Chân mày Dịch Thanh Lam cau lại:
- Cho nên việc ngươi hút khô Tẩy Kiếm Trì trong tin đồn là thật ?
- Đương nhiên.
Lý Nhiên đưa tay phải ra, vô chú kiếm khí dâng trào, cánh tayphải biến thành hình rồng.
Luồng ngân quang rực rỡ loá mắt kia, gần như muốn cắt vỡ không khí!
Dịch Thanh Lam quan sát tỉ mỉ một phen, gật đầu nói:
- Cực kỳ tinh thuần, đúng là kiếm khí Đế cấp, ngay cả bần đạo cũng nhìn không ra một tia tạp chất.
Kiếm khí này được đại năng Đế cảnh rèn luyện qua, đã tinh thuần tới cực điểm.
Các năng lượng đều bị áp súc đến cực hạn, không tồn tại một tia tạp chất nào.
Chỉ có điều sở hữu kiếm khí Đế cấp, không có nghĩa là sở hữu thực lực Đế cấp.
Sở dĩ Đế cảnh cường đại, là vì chứng được đại đạo, mọi cử động đều ẩn chứa vô thượng đạo tắc.
Còn kiếm khí chỉ là một công cụ mà thôi.
Một thanh bảo kiếm, đặt ở trong tay cường giả và đứa trẻ, tự nhiên sẽ có uy lực khác nhau.
Thế nhưng Lý Nhiên không phải là đứa trẻ.
Ngược lại, tốc độ phát triển của hắn nhanh kinh người!
Dịch Thanh Lam cười nói:
- Xem ra ngươi nhận vị sư tôn này không lỗ, chỉ cần một thân kiếm khí này, cũng đã đủ để ngạo thị thiên kiêu đương đại.
Lý Nhiên lắc đầu:
- Đệ tử chẳng bao giờ để ý những người được gọi là thiên kiêu kia, hiện nay mục tiêu duy nhất của đệ tử chính là Hợp Đạo.
- Hợp Đạo ?
Dịch Thanh Lam nghi ngờ nói:
- Vì sao ngươi cố chấp với cảnh giới này như thế ?
Lúc trước nàng cũng nghe Lý Nhiên nói qua chuyện này.
- Bởi vì...
Lý Nhiên hiện lên một nụ cười xấu xa, tiến đến bên tai nàng nhẹ giọng nói gì đó.
Sau khi Dịch Thanh Lam nghe xong, mặt cười lập tức đỏ bừng, nói năng lộn xộn:
- Ngươi nói nhăng nói quậy gì đấy ? Ai muốn cùng ngươi...
Không trách được trước đây tên gia hỏa này tu luyện tích cực như vậy, hoá ra trong lòng có loại chủ ý này!
Thật mắc cỡ chết người!