Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 529 - Chương 529. Ta Coi Ngươi Là Tỷ Muội, Ngươi Lại Muốn Cướp Ta Nam Nhân!

Chương 529. Ta coi ngươi là tỷ muội, ngươi lại muốn cướp ta nam nhân! Chương 529. Ta coi ngươi là tỷ muội, ngươi lại muốn cướp ta nam nhân!

Lâm Lang Nguyệt không hiểu nói:

- Vậy bên Lãnh chưởng môn phải bàn giao thế nào ? Lấy tính cách của nàng, chắc chắn sẽ không dễ dàng tha thứ đệ tử có quan hệ với chính đạo.

- Đúng vậy, ta cũng lo lắng việc này.

Nhạc Kiếm Ly lo lắng nói:

- Còn có quan hệ giữa ta với hắn, cũng vi phạm lệnh cấm của U La Điện, ngộ nhỡ Lãnh Vô Yên truy cứu tới...

Lần trước ở Vô Ương Thành, Lâm Lang Nguyệt đã biết quan hệ của bọn họ rồi, cho nên Nhạc Kiếm Ly cũng không có gì cần giấu giếm.

Lâm Lang Nguyệt gật đầu:

- Đúng vậy, Lãnh chưởng môn thiết diện vô tư, lại có thực lực siêu tuyệt, muốn làm gì sợ rằng không ai ngăn được.

Hai người liếc nhau, bất đắc dĩ thở dài một tiếng.

Lâm Lang Nguyệt trầm mặc một lát, chăm chú nói:

- Nhạc thủ tịch yên tâm, vô luận xảy ra chuyện gì, ta đều đứng ở phía của ngươi.

Nhạc Kiếm Ly nghe vậy hết sức cảm động:

- Lâm thủ tịch thực sự rất trượng nghĩa, người bạn như ngươi ta chắc chắn kết giao rồi!

Lâm Lang Nguyệt cười nói:

- Ta cũng rất thích tính cách của Nhạc thủ tịch.

Thân phận, địa vị hai người đều ngang nhau, tuy tính cách khác biệt rất lớn, nhưng tam quan cũng rất hợp.

Lúc trước chưa tiếp xúc nhiều, bây giờ lại có chút cảm giác hận gặp nhau muộn.

Nhạc Kiếm Ly lắc đầu, bất đắc dĩ nói:

- Thực ra ta không lo lắng cho mình, coi như Lãnh Vô Yên cường thế hơn nữa. Sư tôn ta cũng không phải ngồi không. Ta chủ yếu lo lắng Lý Nhiên bị xử phạt...

Dựa theo giới luật U La Điện, những chuyện liên quan đến tư tình nam nữ, sẽ bị huỷ bỏ tu vi, trục xuất sư môn!

Nhạc Kiếm Ly tuyệt đối không tiếp nhận được chuyện này!

Lâm Lang Nguyệt cầm tay của nàng, kiên định nói:

- Lúc trước là Lý Nhiên bảo vệ chúng ta, hiện tại cũng nên đến lượt chúng ta bảo vệ hắn rồi! Coi như đối phương là Lãnh Vô Yên, ta cũng không cho phép nàng thương tổn Lý Nhiên mảy may!

- Ừm!

Trong lòng Nhạc Kiếm Ly càng thêm cảm động, hai người siết chặt nắm tay.

- Hảo tỷ muội!

- Hảo tỷ muội!

Các nàng cảm thấy tình hữu nghị càng thêm bền vững.

Đúng lúc này, đột nhiên Nhạc Kiếm Ly nghĩ đến cái gì, nghi ngờ nói:

- Chờ một chút, tại sao là chúng ta ?

Lâm Lang Nguyệt sửng sốt:

- Hả?

Nhạc Kiếm Ly cau mày nói:

- Cái gì mà 'Ngươi không cho phép người khác thương tổn Lý Nhiên'? Ngươi... và Lý Nhiên có quan hệ như thế nào ?

Lâm Lang Nguyệt: - ...

Không xong rồi, nói lỡ miệng.

Sắc mặt nàng trở nên ửng hồng, ấp úng không nói rõ ràng.

Bộ dạng khẩn trương ngượng ngùng kia, sợ rằng kẻ ngu si cũng có thể liếc mắt nhìn ra.

Nhạc Kiếm Ly không tỏ vẻ gì, lặng yên buông lỏng tay ra.

- Ta coi ngươi là tỷ muội, ngươi lại muốn cướp nam nhân của ta!

Đoạn tình cảm này từ lúc thành lập đến khi tan vỡ, không kéo dài đến mười giây đồng hồ...

...

Lý Nhiên đi ở phía sau, không biết cảm tình giữa hai người đang trầm bổng chập trùng.

Hiện tại đầu hắn đầy mồ hôi lạnh, đối mặt với sự "Khảo vấn " của Dịch Thanh Lam.

- Tiểu tặc, nói thật đi, đến ngươi và Nhạc Kiếm Ly có quan hệ như thế nào ?

Giọng nói của nàng băng lãnh.

Lý Nhiên gãi đầu nói:

- Chính là loại quan hệ như sư tôn nghĩ.

Chuyện này không có gì để giấu giếm.

- Ta biết mà!

Dịch Thanh Lam tức giận nhìn chằm chằm vào hắn:

- Ngay cả thủ tịch Vạn Kiếm Các cũng dám dụ dỗ, lá gan ngươi không khỏi quá lớn đi ? Không sợ Sở Linh Xuyên liều mạng với ngươi à ?

Lý Nhiên kéo tay của nàng, cười híp mắt nói:

- Không phải là vẫn có Thanh Lam sư tôn ở đây hay sao, nhất định sư tôn sẽ bảo vệ đệ tử, đúng không ?

Dịch Thanh Lam vừa bực mình vừa buồn cười:

- Ngươi ở bên ngoài sớm ba chiều bốn, sau đó còn bắt bần đạo giải quyết tốt hậu quả cho ngươi sao ?

Lý Nhiên không lấy làm hổ thẹn ngược lại còn cho là vinh quang, hùng hồn nói:

- Từ nhỏ đệ tử dạ dày đã không tốt, đại phu nói ta chỉ thích hợp ăn cơm mềm.

- ...

Dịch Thanh Lam ôm mặt.

Nàng hoàn toàn bị gia hỏa này đánh bại rồi.

- Tên tiểu tặc vô liêm sỉ này...

Lý Nhiên nhếch miệng cười, tiến đến bên tai nàng nhẹ giọng nói:

- Nếu không phải da mặt đệ tử dày một chút, làm sao có cơ hội ở cùng một chỗ với sư tôn?

Gò má Dịch Thanh Lam đỏ bừng, sóng mắt nhộn nhạo, hừ hừ nói:

- Bần đạo không cần ngươi để ý tới.

Nhớ lại đủ chuyện hai người tưng trải qua.

Từ đối lập đến thưởng thức, từ sư đồ rồi đến...

Toàn bộ giống như là ở trong mơ, tràn đầy hư huyễn không phải cảm giác chân thực, nhưng lại có loại an ổn và kiên định không rõ.

Lý Nhiên gãi gãi bàn tay của nàng:

- Sư tôn yên tâm, đệ tử sẽ kiên trì phát huy tinh thần da mặt dày, đời này sẽ không để ngài rời đi.

- Phốc!

Dịch Thanh Lam buồn cười.

Trợn mắt liếc hắn một cái, vẻ ôn nhu dưới đáy mắt sắp tràn ra ngoài.

Nàng cũng cầm tay Lý Nhiên, đỏ mặt thấp giọng nói:

- Đã nói rồi, nếu như ngươi dám không tốt đối bần đạo, bần đạo sẽ... sẽ...

Nàng suy nghĩ hồi lâu, cũng không nghĩ ra được hình phạt gì.

Cuối cùng cắn răng nói:

- Bần đạo sẽ không để ý đến ngươi!

- Hình phạt thật đáng sợ!

Bình Luận (0)
Comment