Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 549 - Chương 549. Thực Lực Chân Chính Của Lãnh Vô Yên, Ba Kiếm Oai! (2)

Chương 549. Thực lực chân chính của Lãnh Vô Yên, ba kiếm oai! (2) Chương 549. Thực lực chân chính của Lãnh Vô Yên, ba kiếm oai! (2)

Lúc trước Trần Uẩn Đạo đã dùng chiêu này, ma diệt hơn vạn cao thủ, thậm chí còn gắt gao trấn áp Cơ Trầm Uyên, sút chút nữa ma diệt thần hồn hắn!

Trong tích tắc, hắc kiếm đã chém vào bên trên Bát Quái Đồ.

Oanh!

Trong nháy mắt hư không vỡ nát, tất cả các tia sáng đều bị yên diệt, hắc ám vô biên lan tràn ra, khí tức tuyên cổ hoang mạc tràn ngập thiên địa.

Một giây tiếp theo, ánh sáng lóa mắt lóe lên.

Bát Quái Đồ run nhè nhẹ, phía trên hiện đầy vết nứt hình mạng nhện, sau đó dưới cái nhìn hoảng sợ của Trần Uẩn Đạo, bị hắc kiếm dễ dàng trảm diệt như trở bàn tay!

Linh khí cuộn trào mãnh liệt tiêu tán, đại đạo sụp đổ.

Mặt đất bị nứt ra, rung động kịch liệt như thiên băng địa liệt!

Đại địa giống như bị đại thủ xé rách, tạo thành một cái thung lũng sâu thẳm, kéo dài ra phía xa không biết bao nhiêu dặm!

Còn Trần Uẩn Đạo thì quỳ một chân trên đất, đạo bào màu đen bị rách rưới nghiền nát, cả người giống như đang run rẩy.

Khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, ngũ tạng lệch vị, Đạo Thể đã đến ranh giới hỏng mất!

Một kiếm này quá độc ác!

Hắn nỗ lực điều chỉnh khí tức, khàn giọng nói:

- Lãnh Vô Yên, điểm đến thì ngưng!! Ngươi thật sự định giết ta sao? Ngươi có suy nghĩ qua hậu quả hay không?

- Ngươi nghĩ nội tình Thần Đạo Cung chỉ đơn giản như vậy sao! Tuy ngươi rất mạnh, nhưng đó chỉ giới hạn ở Hạo Thổ mà thôi!

Nói xong đưa tay chỉ lên trên, cắn răng nói:

- Giết ta, chắc chắn ngươi không gánh nổi hậu quả!

Lời nói này rất có thâm ý, ngay cả Minh Kính cũng bắt đầu hơi nhíu mày.

- Ý tứ của Trần Uẩn Đạo là... Quả nhiên, lời đồn kia không phải là không có lý, không có lửa thì sao có khói!

Lãnh Vô Yên vẫn không thay đổi, thản nhiên nói:

- Kiếm thứ ba.

Nàng giơ hắc kiếm lên thật cao, ánh sáng màu đen hội tụ ở trong kiếm phong, khí lãng vô hình tràn ngập ra ngoài trăm dặm!

Trong vòng ngàn dặm, ánh nắng tươi sáng, nhưng tất cả bóng tối đều biến mất!

U La Điện, Sâm La Vạn Tượng Chi Đạo!

- Chém!

Một tiếng hét vang lên, hắc kiếm chém xuống.

Chỗ kiếm phong đi qua, hư không bị nhẹ nhàng mở ra, toàn bộ đất trời giống như vỏ trứng, bị một kiếm chém thành hai nửa!

- Lãnh Vô Yên!

Trần Uẩn Đạo gào thét vô cùng thê lương.

Cả người hắn lấp lánh quang ảnh, đại đạo chi ý phun ra ngoài, vô số Thánh Bảo bay lên trời, tản ra ánh sáng chói lóa.

Rầm rầm rầm!

Đáng tiếc những Thánh Bảo này can bản không có thể ngăn cản mảy may, vừa mới tiếp xúc đã bị hắc kiếm chém vỡ, rơi như mưa ở trên mặt đất.

- Xong!

Nhìn hắc kiếm chém tới, hắn nhất thời sắp nứt cả tim gan!

- Một kiếm này tuyệt không thể đón đỡ, nếu không... Nhất định sẽ chết!

Trần Uẩn Đạo quyết định thật nhanh, chắp hai tay, mười ngón tay bấm chặt, trên mặt xẹt qua vẻ ửng hồng không bình thường.

Trong nháy mắt đạo tắc quanh thân được cường hóa lên mấy chục lần!

Đúng là lựa chọn thiêu đốt tinh huyết!

Rốt cuộc hư không xung quanh cũng bị lay động, hắn không dám do dự chút nào, đưa hai tay ra xé rách không gian, trực tiếp thả người nhảy vào.

Nhưng dù cho như thế, tốc độ vẫn chậm một chút, hắc kiếm không tiếng động lướt qua bắp chân của hắn.

Chân phải trực tiếp bị chém đứt từ nơi đầu gối, nửa đoạn chân bay lên, tiên huyết tùy ý phun trào trên không trung.

Trong không khí vang lên một tiếng kêu đau đớn, hiển nhiên đau đớn tới cực điểm, nhưng Trần Uẩn Đạo vẫn không dám quay đầu lại.

Dựa vào thiêu đốt tinh huyết, phá mở Không Gian Phong Tỏa, Hoành Độ Hư Không thoát đi nơi này.

Keng.

Hắc kiếm vào vỏ.

Lãnh Vô Yên không có ý tứ ngăn cản chút nào, lắc đầu:

- Không thú vị, đã nhiều năm như vậy rồi, mà một điểm tiến bộ cũng không có... Thật là khiến người thất vọng.

Dường như Trần Uẩn Đạo chạy trốn, hoàn toàn nằm trong dự liệu của nàng.

...

Minh Kính Thượng Nhân đã trợn tròn mắt.

Nhìn không gian xung quanh chậm rãi khép lại, hai chân khẽ run.

Đây chính là thực lực của Lãnh Vô Yên sao?

Từ đầu tới đuôi không hề có hành động gì, chỉ nhẹ nhàng vung ra ba kiếm.

Một kiếm chặt đứt sơn thể, một kiếm trẻ đôi đại địa, một kiếm cuối cùng càng muốn cắt ra thiên địa này!

Mà Trần Uẩn Đạo được xưng là đệ nhất chính đạo, thậm chí ngay cả một chút sức đánh trả cũng không có!

- Vị ma nữ này, càng mạnh hơn so với trước đó!

Ba!

Đúng lúc cái chân phải bị chém đứt, rơi ở trước mặt hắn, khiến tiên huyết bắn tung tóe lên người.

Minh Kính mềm nhũn người, trực tiếp ngồi trên mặt đất.

Lúc này, bóng ma bao trùm trên mặt của hắn.

Giọng nói đạm mạc của Lãnh Vô Yên lại vang lên:

- Một người ba kiếm, hợp lý. Ngươi, chuẩn bị xong chưa ?

- ...

Cà sa của Minh Kính Thượng Nhân đều bị mồ hôi lạnh làm sũng nước!

Minh Kính Thượng Nhân ngồi than dưới đất, hai mắt có chút vô thần.

Tất cả chuyện này đã vượt ra khỏi nhận thức của hắn.

Lãnh Vô Yên rất mạnh, cái này cả thế giới đều biết.

Năm đó máu nhuộm La Sát Sơn, kiếm chém Phi Vân Sơn, lấy sức một mình nghiền ép chính đạo, đương đại không ai có thể chống lại.

Nhưng ở trong ấn tượng của các vị chưởng môn, vẫn là “cho dù mạnh hơn Đế cấp, thì so với bảy vị Đại Đế khác cũng chỉ mạnh hơn một chút mà thôi”.

Bình Luận (0)
Comment