Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 745 - Chương 745. Giết Thịnh Diệp? Quyết Định Qua Loa Của Lãnh Vô Yên

Chương 745. Giết Thịnh Diệp? quyết định qua loa của Lãnh Vô Yên Chương 745. Giết Thịnh Diệp? quyết định qua loa của Lãnh Vô Yên

Lãnh Vô Yên hỏi ngược lại:

- Chẳng lẽ không đúng à?

- …

Lý Nhiên nghĩ một lúc, phát hiện mình đúng là vậy.

Nhìn hắn lúng túng Lãnh Vô Yên nhịn cười, đưa tay đẩy hắn một cái:

- Được rồi, bổn tọa nói thế thôi, đừng làm bộ tội nghiệp nữa, cứ như bổn tọa bắt nạt ngươi không bằng… Đều là ngươi bắt nạt bổn tọa!

Lý Nhiên bắt được câu nói của nàng, được nước lấn tới:

- Chẳng lẽ sư tôn không thích đệ tử bắt nạt người?

- Đương, đương nhiên không thích!

Lãnh Vô Yên có chút bối rối, lời nói cũng bắt đầu lắp bắp.

Nhớ lại chuyện mấy hôm nay, vành tai cũng đỏ lên, hận không thể chui xuống lỗ.

Lý Nhiên cười nói:

- Đúng rồi, trước đều chỉ là luyện tập, không bằng bây giờ làm chính thức đi, chúng ta tiếp tục…

- Đồ khỉ gió nhà ngươi!

Lãnh Vô Yên xấu hổ, vừa muốn mở miệng cự tuyệt lại nhìn thấy vẻ mặt cười cười thiếu đánh của Lý Nhiên.

Một lúc sau.

Đông đông đông

Cửa phòng bị gõ.

Căn phòng sau một hồi yên tĩnh thì truyền ra giọng Lãnh Vô Yên:

- Vào đi.

Thẩm Nịnh đẩy cửa phòng đi vào.

Nhìn thấy sư tôn đang nằm bẹp trên giường, nàng nhẹ nhàng nói:

- Sư tôn, việc tu hành hôm nay đã xong rồi.

Vì để nàng tu luyện và thực hành kết hợp, tránh cho căn cơ mất ổn định, Lãnh Vô Yên không yêu cầu nàng tu tập quá nhanh.

Cho nên nhiệm vụ mỗi ngày chỉ có một lượng nhất định, hoàn thành xong hết thì có thể nghỉ ngơi.

Mà như thiên phú của Thẩm Nịnh, chỉ mất có nửa ngày là chuyện bình thường.

- Ừ.

Lãnh Vô Yên gật đầu:

- Bổn tọa biết rồi.

Thẩm Nịnh nhìn Lãnh Vô Yên thấy không được đúng lắm.

Sư tôn mặt đỏ như bị nóng, mà ban ngày lại đắp chăn kín người, ánh mắt thì rung động…

- Sư tôn người có chỗ nào không thoải mái ạ?

Thẩm Nịnh ân cần hỏi han.

- Không, không có, Bổn tọa rất tốt.

Thần tình Lãnh Vô Yên vô cùng mất tự nhiên.

Thẩm Nịnh cũng không nghĩ nhiều, nhìn chung quanh rồi hỏi:

- Sư tôn, ca ca đâu rồi?

- Chuyện này…

Lãnh Vô Yên rõ ràng đang hoảng loạn, con ngươi đảo qua đảo lại:

- Nhiên Nhi hắn vừa rồi có việc, đã đi rồi.

- Ca ca đi rồi?

Thẩm Nịnh thần tình buồn bã, nhỏ giọng nói:

- Ca ca đi rồi, làm sao không nói một tiếng với ta?

- Ha ha, một lúc nữa hắn về. Ngươi cứ đi ra ngoài trước, có khi hắn sắp về rồi.

Lãnh Vô Yên nói.

- Vâng.

Thẩm Nịnh nghe vậy thì hai mắt sáng lên, phấn khởi chạy ra ngoài.

Sau khi nàng rời đi, Lãnh Vô Yên mới thở phào một hơi.

Tay cầm lấy góc chăn, chậm rãi lật chăn lên, mặt đỏ giọng run run nói:

- Ngươi, ngươi còn không mau đi ra? Một lúc nữa Nịnh Nhi vào bây giờ!

Lý Nhiên thò đầu từ trong chăn ra hoi:

- Nịnh Nhi đã đi chưa?

- Ừ…

Hai gò má Lãnh Vô Yên đỏ bừng, dùng giọng mũi ‘Ừ’ một tiếng.

Nhớ lại chuyện vừa xảy ra, gò má của nàng nóng bừng hận không thể chui xuống lỗ.

Vừa rồi hai ngươi đùa nhau quên trời đất nên không phát hiện có người tới gần, cả khi Thẩm Nịnh tới ngay trước cửa cũng không biết.

Nếu không phải Thẩm Nịnh gõ cửa, thì sẽ…

Dưới tình thế cấp bách, phòng lại có chút loạn, Lãnh Vô Yên đành nhét hắn vào trong chăn.

Lãnh Vô Yên dùng sức bấu hắn một cái, cắn răng nói:

- Ngươi cái đồ Nghịch đồ này, thật muốn đánh ngươi… Nịnh Nhi còn dễ gạt, nếu là tôn trưởng lão hoặc người khác, chắc chắn vừa rồi không lừa được!

Nếu bọn họ bị bắt gặp như thế này, về sau mặt mũi đâu ra gặp người khác.

- Tê~ đau đau đau!

Lý Nhiên giả bộ đau đớn, lắc đầu nói:

- Sư tôn lo lắng quá rồi, ngoài Nịnh Nhi ra ai còn dám vào phòng của ngươi?

Lãnh Vô Yên buông tay, oán hận nói:

- Tuy nói vậy, nhưng ban ngày ban mặt ngươi cũng không nên làm càn chứ?

Lý Nhiên xoa tay, buồn cười nói:

- Ý sư tôn là chờ lúc buổi tối là có thể?

- Bổn tọa cũng đâu nói vậy.

Mặt Lãnh Vô Yên đỏ ửng.

Tên gia hỏa này ngày càng làm càn.

Tuy Lý Nhiên còn chưa Hợp Đạo, cũng không làm hành động quá đáng gì, nhưng vẫn có nhiều nguy cơ.

Lòng nàng ngượng ngùng nhưng cũng đành chịu.

- Ha, vừa dịp gần đây Liễu Tầm Hoan cứ tìm bổn tọa, nếu không… Ngươi cứ đi làm Thánh Tử của Hợp Hoan Tông đi.

Lãnh Vô Yên hậm hực nói:

- Bổn tọa thấy ngươi có vẻ hợp với bên kia.

- …

Lý Nhiên đau đầu, cười cười nói:

- Sư tôn nói đùa chứ, đệ tử là người U La Điện, chết cũng là ma U La Điện… Hay là qua núi Vô Tương học hỏi một phen, chắc là cũng được.

Hắn cảm thấy hứng thú đối với ‘Đạo pháp’ của Hợp Hoan Tông.

- Ngươi nghĩ hay lắm!

Lãnh Vô Yên véo tai hắn, tức giận nói:

- Bổn tọa lại chưa biết ngươi có ý đó! Cái gì mà trao đổi học hỏi, ta thấy ngươi muốn đi tìm Yêu Nữ kia thì có!!

- Ai ai ai.

Lý Nhiên ăn đau hít một cái, vội vàng giải thích:

- Sư tôn hiểu lầm rồi, đệ tử chỉ là hiếu kỳ chứ không muốn làm gì khác?

- Hiếu kỳ?

Lãnh Vô Yên cười lạnh:

- Nói thế này ngươi nghĩ ta tin?

- …

Lý Nhiên gãi đầu.

Đúng là không có sức thuyết phục.

Lúc này hắn nghĩ tới chuyện gì, hiếu kỳ nói:

- Sư tôn, ngươi bảo Liễu Tầm Hoan tìm ngươi? Hắn tìm ngươi làm gì?

Lãnh Vô Yên lắc đầu:

- Không biết Liễu Tầm Hoan đang tính kế gì, muốn cho Tần Như Yên tới bái tông, đã gửi tới bảy tám phong thư rồi…

- Bái Tông?

Bình Luận (0)
Comment