Lý Nhiên chau mày:
- Hắn muốn làm gì?
Nơi bái tông là nơi các tông môn thường hay lui tới, bình thường đều là những tông môn gần giống nhau, sẽ cử ra một phái làm nơi bái tống, các môn khác sẽ đến đây bái tông. Mục đích của hành động này là để gắn kết tình cảm hai tông môn, cũng là để dò la lẫn nhau.
Ở các tông môn chính đạo, đây cũng là hành động bình thường, nhưng với Ma môn đầy sự toan tính ích kỷ mà nói. Đây là một sự tính toán có mục đích.
Huống hồ Lãnh Vô Yên không bao giờ để cả ma môn vào mắt.
- Xem ra những chuyện gần đây làm bọn họ đứng ngồi không yên rồi.
Lãnh Vô Yên thấp giọng nói.
Gần đây Long ấn suy yếu, đại thế gần tới, các tông môn đều căng thẳng.
Lại thêm sự thay đổi của Đông Hải, Trần Uẩn Đạo trọng thương, Bắc Địa hai lần có dị tượng… Toàn bộ thế gian có thể nói là phong vân xoay chuyển.
Mà U La Điện chính là trung tâm của vòng xoay đó.
Liễu Tầm Hoan làm vậy cũng là dễ hiểu.
Rất rõ ý muốn lấy lòng.
Lãnh Vô Yên cũng không cho ý kiến về chuyện này.
Nàng là thiên kiêu nữ tử, nhưng không phải loại cuồng vọng tự phụ ngu ngốc.
Có ai nghĩ vô duyên vô cớ gây sự với hắn?
Cho nên dù nàng không vừa lòng Liễu Tầm Hoan nhưng cũng không thể hiện gì.
- Nếu mà so với Hợp Hoan Tông thì bổn toạ quan tâm Thịnh tộc hơn.
Lãnh Vô Yên nhíu mày nói:
- Long Khí tiêu tan, đứng mũi chịu sào là hoàng thất Thịnh tộc, mà bây giờ ngươi lại cất Long Khí vào trong người. Giang sơn sẽ ngày càng rối loạn…
- Nói cách khác, ngươi sẽ là kẻ địch lớn nhất với Thịnh Diệp.
Long Khí là mệnh của Thịnh tộc.
Bây giờ đều đã bị Lý Nhiên chặn mất, Thịnh Diệp mà biết việc này thì làm sao có thể để im?
Ngược lại Lý Nhiên chả để ý chuyện này.
- Có sư tôn ở đây, cho Thịnh Diệp hai lá gan hắn cũng chả dám. Huống hồ bí mật này chỉ có mình sư tôn biết. Thịnh Diệp sao có thể nghi ngờ ta?
Dù sao loại truyện như điều khiển Long Khí, nghe cũng không thấy hợp lý, có nói cũng không ai tin.
- Vậy cũng chưa chắc.
Lãnh Vô Yên lắc đầu:
- Thịnh Diệp tuy không đáng để lo, nhưng toàn bộ Thịnh tộc đã nắm giữ giang sơn tới mấy nghìn năm nay, nội tình cũng rất kinh khủng.
Thịnh tộc mặc dù là Chí Tôn của phàm giới, nhưng có thể tồn tại cùng các đại tông môn khác, vậy chắc chắn không đơn giản như vẻ ngoài.
Luận nội bộ chắc cũng chả kém mấy đại tông môn là bao.
Bây giờ giang sơn lại biến động, vì giữ Hoàng Vị ai biết Thịnh Diệp sẽ làm ra chuyện gì?
- Muốn không… Tiên hạ thủ vi cường, bổn toạ giết Thịnh Diệp trước?
- Hừm, cũng không phải không làm được, nhưng Thịnh tộc có mấy lão già ở Tổ Địa hơi phiền toái…
Lãnh Vô Yên nắm cằm, lầu bầu nhỏ giọng.
Lý Nhiên:
- …
Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của sư tôn, hắn nuốt ngụm nước bọt thận trong nói:
- Sư tôn, không tới mức ấy chứ? Đối phương chưa chắc sẽ gây bất lợi cho ta, quyết định như vậy cũng có chút tuỳ tiện?
- Tuỳ tiện?
Lãnh Vô Yên liếc nhìn hắn, nghi ngờ nói:
- Bổn toạ nhớ là ngươi ghét Thịnh Diệp mà, thế mà còn nói giúp cho hắn?
- …
Lý Nhiên gãi đầu một cái.
Hắn dĩ nhiên không phải nói giúp Thịnh Diệp, Thịnh Diệp chết hay sống không có liên quan tới hắn, nhưng còn hai vị công chúa của Thịnh tộc kia!
- Sư tôn cũng là lão của ta, định làm thịt cha vợ tương lai của ta?
Nhỡ việc này bị tỷ muộn Thịnh Tri Hạ biết.
Nếu Thịnh Diệp có chết cũng không nhất định phải chết trong tay Lãnh Vô Yên.
- Ha ha, đệ tử không phải nói giúp Thịnh Diệp, mà là lo lắng cho sư tôn.
Con ngươi Lý Nhiên chuyển động:
- Sư tôn tuy mạnh mẽ, nhưng một nắm đấm cũng không bằng mười cái tát. Nhất là khi thịnh thế sắp tới, chúng ta có mạnh thế nào ngàn vạn lần cũng không thể trở thành kẻ địch của tất cả.
- Ha.
Lời này làm Lãnh Vô Yên bật cười.
- Kẻ địch của tất cả? cũng thú vị… Thôi Thịnh Diệp cũng chưa có hành động gì, việc này cũng không cần vội vàng, nhưng ngươi phải cẩn thận, không nên tiết lộ chuyện Long Khí.
- Đệ tử biết rồi.
Thấy nàng từ bỏ ý nghĩ này, Lý Nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Lý Nhiên lau mồ hôi lạnh trên trán.
Hắn hiểu rõ tính cách Lãnh Vô Yên, nhìn thì như tuỳ tiện nói ra, nhưng thực chất đã có sát tâm với Thịnh Diệp.
Mặc dù hắn cũng không thích loại người như Thịnh Diệp, nhưng lại có tình cảm tốt với hai vị công chúa của Thịnh tộc.
Mà dù gì Lý gia cũng là dưới chân thiên tử, tuyệt đối không thể hành động thiếu suy nghĩ, nếu không sẽ gây đại hoạ.
Dù là phương diện nào, cũng không thể ra tay với Thịnh Diệp, mặc dù đó đúng là một ý kiến hay.
- Sư tôn dù gì cũng là tông chủ một môn, dù tu vi bản thân có cao không cần kiêng nể ai, thì cũng phải để một cửa lui cho các đệ tử ở dưới chứ?
Lý Nhiên khuyên.
Lãnh Vô Yên gật đầu.
Đạo lý này nàng hiểu, nếu không… Trước kia cũng đâu cần khắc chế vậy.
Nhưng chuyện này liên quan tới an nguy của Lý Nhiên, cho nên không để tâm đến cái khác.
- Bổn tọa biết rồi.
Lãnh Vô Yên nghĩ tới điều này nghi hoặc nói:
- Nhưng dạo gần đây Thịnh Diệp rất an tĩnh, không biết đang có ý đồ gì.
Long khí tan hết, giang sơn đổi chủ.