Thịnh Hiển vuốt vuốt râu mép, nụ cười cũng có vài phần đắc ý.
Lúc này, Thịnh Diệp nghĩ tới điều gì, dò hỏi:
- Ngoại trừ Thái Ất thần thuật, Thái Tổ sẽ không tặng thứ khác ra ngoài chứ?
- Ặc.
Nụ cười Thịnh Hiển cứng đờ, sắc mặt hơi xấu hổ:
- Khụ khụ, vẫn là tặng một vài thứ khác.
- Ồ? Còn tặng cái gì?
Thịnh Diệp tò mò hỏi:
Tiếng của Thịnh Hiển run run, thấp giọng nói:
- Còn tặng ba món thánh bảo...
- Ngươi nói cái gì? Ba món thánh bảo?
Thịnh Diệp sửng sốt một chút, hoài nghi là lỗ tai mình có vấn đề.
- ...Còn có năm viên tiên tài siêu phẩm, cùng với một nắm Luân Hồi Bí Thược.
- ...
Chân mày Thịnh Diệp cuồng loạn một hồi, gằn từng chữ: - Đây chính là'Một chút vật' mà lão Thái Tổ nói?!
Khá lắm, ta trực tiếp khá lắm!
Ngươi đưa hết Bảo Khố Thịnh tộc cho người ta.
Còn nói người ta coi ngươi là kẻ ngốc...Cái này cmn không phải là coi tiền như rác sao!
Thịnh Hiển đỏ mặt, bất đắc dĩ nói:
- Tên kia tạp ăn quá, lão phu cũng không ngờ ngay cả Thái Ất thần thuật vẫn không thỏa mãn được hắn a...
Da mặt Lý Vô Thường thật quá dầy...Mà Thịnh Hiển lại cầu đối phương hỗ trợ, vì thế cũng chỉ có thể nhẫn nhịn đau nhức lấy máu.
- ...
Thịnh Diệp xoa xoa lông mày. Giá cả bỏ ra nhiều đời như vậy, chỉ là đổi một cái hứa hẹn 'Hỗ trợ đáp cầu dắt mối' của đối phương mà thôi.
Rốt cuộc chuyện có thể thành hay không, đối phương có thực sự dốc sức hay không, cũng còn là ẩn số. Sợ rằng với tính cách của Lý Vô Thường, tám phần mười là lập lờ cho xong. Lý Nhiên lừa gạt trẫm còn chưa tính, tổ tông hắn còn muốn lừa gạt tổ tông trẫm? Cái này gọi là chuyện khốn gì a!
Thịnh Diệp có chút không nhịn được muốn bộc phát.
Việc này cũng quá buồn bực.
Thịnh Hiển vỗ vỗ bờ vai của hắn, thở dài nói:
- Đây cũng là chuyện không có cách nào khác. Bây giờ đại thế buông xuống. Phía sau Lý Nhiên lại có ba chỗ dựa vững chắc, chúng ta chỉ có thể ra tay từ Lý gia.
Thịnh Diệp nghe vậy thở dài.
Hắn đương nhiên hiểu rõ đạo lý này.
Chuyện này vấn đề căn bản ở chỗ, bối cảnh của Lý Nhiên thực sự quá cường thế.
Bây giờ cơ bản đã có thể xác định, Long Khí tiêu thất có quan hệ với Lý Nhiên, nhưng muốn đối thoại với Lý Nhiên, trước hết phải qua ba vị Nữ Đế đồng ý...
Có thể tính cách của ba người đó không ai giống ai, nhưng thực lực và địa vị đều là mạnh mẽ bậc nhất.
Nếu như phát sinh mâu thuẫn gì với các nàng, rất có thể sẽ khiến tình thế chuyển biến xấu, thậm chí đẩy nhanh suy vong của Thịnh tộc!
Vì vậy dù biết hy vọng xa vời cũng chỉ có thể đi qua Lý gia.
- Đạo lý trẫm đều hiểu, nhưng thật sự không thoải mái a!
Thịnh Diệp ngưng tụ ánh mắt, âm thầm siết chặt nắm đấm trong tay áo bào.
Hắn thân là chủ của giang sơn, Vô Thượng Nhân Hoàng, vốn là sự tồn tại cao cao tại thượng!
Thế nhưng mỗi lần gặp phải chuyện có liên quan đến Lý Nhiên thì đều rơi vào hạ phong, không biết ngậm bồ hòn bao nhiêu lần trở về!
- Vì giang sơn của tộc ta, những thứ này cũng không quan trọng.
Thịnh Hiển nói:
- Hiện nay quan trọng nhất vẫn là làm sao để thu hồi Long Khí...Nếu Lý Vô Thường bằng lòng xuất lực còn tốt, nếu không... Chúng ta chỉ có thể tìm phương pháp khác.
Lần này đi Lý gia, chủ yếu vẫn là vì lấy lòng.
Loại này liên quan đến đại sự cách cục thiên hạ, đã định trước không có khả năng sẽ hoàn thành thuận lợi, bọn họ cũng đã sớm có chuẩn bị tâm lý.
- Tìm phương pháp khác...
Thịnh Diệp cau mày suy tư.
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, ánh mắt không khỏi sáng lên, vỗ tay nói:
- Đúng rồi, còn có một đường có thể đi!
Thịnh Hiển nghi ngờ nói:
- Ngươi muốn nói phương pháp nào?
Thịnh Diệp gật đầu, cười nói:
- Lý Nhiên tuy có thiên phú và bối cảnh có một không hai Hạo Thổ, nhưng lại có một 'Nhược điểm' trí mạng.
- Ồ?
Thịnh Hiển tò mò hỏi:
- Nhược điểm gì?
- Nữ nhân!
...
Ngọc Giao Các.
Phía sau màn gấm hồng nhạt, hai bóng hình xinh đẹp uyển chuyển nằm lỳ ở trên giường, cung trang xa hoa cũng không che giấu được eo ếch yểu điệu.
Chính là Thịnh An Ức và Thịnh Tri Hạ.
Hai người tay chống cằm, ánh mắt hơi mơ màng, chân nhỏ trắng nõn tinh tế thoáng chút đung đưa như có như không.
- Tỷ tỷ, ngươi nói xem Lý Thánh Tử hiện tại đang làm gì?
Thịnh Tri Hạ lên tiếng phá vỡ trầm mặc.
Thịnh An Ức lắc đầu nói:
- Không biết...Chắc là đang tu luyện chứ gì? Dù sao hắn cố gắng như vậy.
- Ừm, có lẽ vậy.
Vẻ mặt Thịnh Tri Hạ mờ mịt.
Hai người nhìn nhau sau đó không hẹn mà cùng thở dài một cái:
- Thật muốn gặp Lý thánh tử a!
Tuy lâu rồi các nàng chưa thấy Lý Nhiên, nhưng mỗi ngày đều có thể nghe được tin tức của hắn.
Hơn nữa tin trước so với tin sau càng chấn động lòng người hơn!
Hấp thu kiếm khí, Nữ Đế là sư, tu hành tăng vọt...
Sự chênh lệch giữa bọn họ, đang kéo dài theo tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Lý Nhiên dường như thành ngôi sao xa cuối chân trời, các nàng chỉ có thể ngẩng đầu nhìn lên, căn bản là không thể chạm đến.
Lần trước chuyện đã xảy ra trong hoàng cung, lúc này dường như còn rõ mồn một trước mắt.