Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 773 - Chương 773. Long Đản Cao Quý, Lý Nhiên Muốn Trả Hàng Lại! (2)

Chương 773. Long Đản cao quý, Lý Nhiên muốn trả hàng lại! (2) Chương 773. Long Đản cao quý, Lý Nhiên muốn trả hàng lại! (2)

Thẩm Thấm ngơ ngác đứng tại chỗ:

- Đại nhân, vừa mới xảy ra chuyện gì?

Lý Nhiên lắc đầu:

- Không có gì, chỉ có đầu óc của quả trứng này có chút vấn đề.

- Được rồi...

Thẩm Thấm cũng không nói gì nhiều, lại hỏi:

- Vậy ngươi đá bay trứng rồng rồi nó sẽ không trở lại chứ?

Lý Nhiên nhún nhún vai, thản nhiên nói:

- Không trở lại càng tốt, dù sao nó đáng ghét như thế, ta cũng được yên thân.

Hắn vốn cho rằng có thể nuôi quả trứng rồng này làm sủng vật, tương lai sau khi ấp trứng nở xong còn có thể cưỡi ra ngoài hóng gió một chút.

Kết quả lại phát hiện cũng không có dễ dàng như vậy.

Quả trứng này quá có cá tính.

Chuẩn xác mà nói, là có loại cảm giác ưu việt trời sinh.

Ở trong mắt nó, ngoại trừ Lý Nhiên, những người khác đều là con kiến hôi, là sinh vật hèn mọn như hạt bụi, thậm chí đụng nó một cái cũng là mạo phạm.

Nhưng mà việc này còn không phải vấn đề tính cách, mà là cao cao tại thượng đến từ trong xương.

Trừ cái đó ra, tính khí của quả trứng này cũng rất xấu xa, chỉ cần cảm giác được ai đến gần Lý Nhiên lập tức bày ra dáng dấp giương nanh múa vuốt.

Giống như l kiểu đang bảo vệ lãnh thổ của mình vậy.

Nếu Lý Nhiên không đàn áp thẳng tay, phỏng chừng nó còn muốn lên trời rồi.

Không đúng, dường như hiện tại trời đã cao...

Lý Nhiên mới muốn nói gì, đột nhiên xa xa truyền đến một hồi gào thét, nhanh chóng từ xa đến gần, rất nhanh thì đến bên ngoài phòng.

Hắn xoa xoa lông mày, thở dài nói:

- Bây giờ là đuổi cũng không đi.

- Ngao ô ~

Chỉ thấy trứng rồng lại từ lỗ thủng bên trong chui trở về, ghé vào trên đầu Lý Nhiên lăn lộn, lăn qua lăn lại, dường như vừa rồi hai người đang chơi đùa với nhau.

Lý Nhiên đưa tay vồ xuống, vừa muốn nói cái gì đó, cả người đột nhiên sững sờ.

Không biết có phải hay không vừa rồi đá dùng quá sức, chỉ thấy vỏ trứng lại bóc ra một phần.

Tuy đầu còn chưa xuất hiện nhưng có thêm hai lỗ thủng nhỏ tròn trịa, vừa lúc đối ứng với vị trí hai con mắt của nó.

Lý Nhiên tò mò nhìn kỹ lại.

- Ừm Làm sao không phải Thụ Đồng?

Chỉ thấy ánh mắt của trứng rồng cũng không phải là Thụ Đồng lạnh nhạt và đẹp trai như hắn tưởng tượng mà là hai con ngươi tròn đen nhánh.

Hơn nữa đồng tử rất lớn, chỉ có một vòng tròng trắng mắt nho nhỏ.

Thoạt nhìn đặc biệt ngốc nghếch, dáng vẻ dường như không quá thông minh.

- Long Kỵ đẹp trai của lão tử đâu? Tại sao là bộ dáng này a!

Lý Nhiên biểu thị không thể nào tiếp thu được.

- Ồ graooo graooo ~

Trứng rồng đánh giá bốn phía, gầm nhẹ hưng phấn.

Ngoại trừ ký ức trong huyết dịch, nó vẫn là lần đầu tiên chính mắt thấy được thế giới này.

Nó giống như trái banh nhỏ chạy lung tung chung quanh, đồ đạc bị nó đụng vào cơ bản đều nát nhừ.

Qua một hồi lâu, mới dừng lại hành vi phá nhà, một lần nữa trở lại dưới chân Lý Nhiên, cầm lấy ống quần của hắn kéo kéo, ngẩng đầu nhìn hắn tựa như lấy lòng.

- Ngao~(mang ta đi ra ngoài chơi~)

- ...

Nhìn ánh mắt ngu ngốc của nó, Lý Nhiên bất lực bưng mặt.

Đây là nuôi rồng hay là nuôi chó a?

Đồ chơi này thật có thể cưỡi đi ra ngoài sao?

Hắn bắt đầu chăm chú suy tư, có nên đi tìm Trần Uẩn Đạo trả lại hàng hay không.

- Graooo graooo ~

Trứng rồng hưng phấn nhảy lên nhảy xuống bên người Lý Nhiên.

Long Tộc huyết mạch bên trong là có trí nhớ, với cái thế giới này cũng không phải là không hề nhận thức, nhưng lần đầu tiên 'Mở mắt' chân chính trên ý nghĩa, nó vẫn bị thế giới sặc sỡ trước mắt rung động.

Toàn bộ đều sinh động như vậy, từng ngọn cây cọng cỏ đều tràn đầy sinh cơ, so ra, thời gian tăm tối trong vỏ trứng quả thực gian nan tới cùng cực.

Điều này làm cho nó tràn ngập tò mò đối với ngoại giới.

Lý Nhiên nhìn nó, nhất thời không biết nói gì.

Cái này chắc chắn là rồng sao?

Mặc dù không biết con rồng khác có hình dáng gì, nhưng quả trứng rồng này không khỏi cũng có chút quá ngốc!

Thoạt nhìn ngốc, không hề có một chút nào dáng vẻ uy vũ ngang ngược như hắn tưởng tượng, nhất là ánh mắt tràn ngập trí khôn... Chẳng lẽ là nó có Tiên Thiên thiếu hụt?

Rồng não tàn đại não, tiểu não trưởng thành không hoàn toàn.

- Vốn cho rằng nuôi dưỡng một thớt Hãn Huyết Bảo Mã, kết quả lại là ngựa gỗ?

Lý Nhiên thở dài:

- Nhân sinh thực sự là kinh hỉ khắp nơi a!

Hèn gì Trần Uẩn Đạo cho Minh Kính thứ đồ tốt này...

Quả nhiên là không có cái bánh nào miễn phí!

- Ô graooo graooo!

Trứng rồng cầm lấy ống quần Lý Nhiên, gầm nhẹ từng tiếng vui sướng.

Ý tứ rất đơn giản, nó muốn đi ra ngoài chơi.

Nhìn con ngươi tròn xoe lanh lợi của nó, Lý Nhiên đỡ trán.

- Đây là chuyện gì a...

Trứng rồng thấy hắn không có phản ứng, liền bò lên theo ống quần, một đường đi tới trong ngực của hắn, ngẩng đầu nháy con mắt nhìn hắn, kêu từng tiếng nức nở tựa như làm nũng.

Lý Nhiên cúi đầu nhìn con ngươi tinh thuần trắng đen rõ ràng kia, bất đắc dĩ lắc đầu:

- Thực sự hết cách với ngươi, ngươi cũng không phải là chó, còn phải mỗi ngày dắt ngươi đi ra ngoài hay sao?

Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng vẫn dẫn nó đi về phía cửa.

- Ngao!

Trứng rồng hưng phấn hoan hô.

Lý Nhiên quay đầu nhìn về phía Thẩm Thấm, nói:

- Xem ra hôm nay chỉ có thể đến đây thôi, hôm khác chúng ta lại tiếp tục.

Bình Luận (0)
Comment