Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 774 - Chương 774. Lưu Cẩu Không Phải Dắt Thừng, Tương Đương Với Cẩu Lưu Cẩu

Chương 774. Lưu cẩu không phải dắt thừng, tương đương với cẩu lưu cẩu Chương 774. Lưu cẩu không phải dắt thừng, tương đương với cẩu lưu cẩu

Gò má Thẩm Thấm đỏ bừng, cúi đầu ngập ngừng nói:

- Ừm... Biết. Đã biết.

Nói xong cũng xoay người bước nhanh ra ngoài.

Phía sau Lý Nhiên hô một tiếng:

- Hai ngày này cố gắng củng cố tri thức, đến lúc đó ta cũng dễ đúng bệnh hốt thuốc.

- ...

Thẩm Thấm nghe vậy suýt chút lảo đảo té ngã, cũng không dám quay đầu lại bước nhanh chạy xa.

Tính cách của nàng dễ dàng xấu hổ, mới vừa rồi là lấy hết toàn bộ dũng khí.

Kết quả lại bị trứng rồng cắt đứt, lúc này ngượng ngùng và hoảng loạn xông lên đầu, hận tìm không được một cái lỗ để chui vào.

Nhìn mái tóc nàng tung bay tựa như gấm vóc, bóng lưng thanh xuân vô hạn yêu kiều, khóe miệng Lý Nhiên lộ ra một nụ cười.

- Xem ra Lộc Hân Nhiên cũng không phải không có tác dụng nha, tối thiểu còn có thể bổ túc cho A Thấm...

Thẩm Thấm vẫn rất nhu thuận, đối với phương diện khác hoàn toàn không biết gì cả, nhưng mới rồi lại có thể chủ động như vậy, xác thực là làm cho hắn kinh ngạc một chút.

- Ngao ngao!

Lúc này, một hồi tiếng kêu vang lên. Lý Nhiên cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy trứng rồng không chịu yên lăn qua lăn lại trong lòng hắn.

- Hống hống hống! (ngươi lại đang nghĩ đến sinh vật thấp hèn kia!)

- ...

'Ngao ô ngao ô! (ngươi và ta chính là chủ của thương khung, há có thể làm bạn với con kiến hôi?)

- ...

Lý Nhiên xoa xoa lông mày.

Quả trứng rồng này có chỉ số IQ không cao còn chưa tính, nhưng lại hợm hĩnh muốn chết.

Nhưng có một chút hấp dẫn sự chú ý của hắn.

Dường như ở trong mắt trứng rồng, hắn cũng không phải là nhân tộc?

Long Đản không chỉ một lần bày tỏ qua, ngoại trừ Long Tộc, còn lại mặc kệ chủng tộc gì, đều là sinh vật hạ tiện.

Trong đó đương nhiên bao gồm cả nhân tộc.

Có thể thái độ của trứng rồng đối với hắn và đối với những người khác hoàn toàn khác biệt, không chỉ không hề miệt thị mà còn ỷ lại tới cực điểm.

Hơn nữa nghe giọng nó 'Nói' dường như cho rằng Lý Nhiên là rồng giống nó.

- Chẳng lẽ là vì tác dụng của Long Khí?

Lý Nhiên cau mày suy tư.

Trừ cái đó ra, dường như cũng tìm được cách giải thích khác.

Còn như vì sao trứng rồng này ỷ lại hắn như vậy, đại khái bởi vì lúc nó chưa ấp trứng đã hấp thu Long Khí.

Theo ý nào đó, là Lý Nhiên ấp nó ra.

- Lúc nào tên nhóc này mới có thể lớn lên a...

Hiện tại hy vọng duy nhất của Lý Nhiên chính là sau khi ấp quả trứng rồng nở ra có thể trở thành uy vũ khí phách một chút, đừng có dáng vẻ như chó con...

- Ngao ~

Trứng rồng đưa tay chỉ ngoài cửa, nhắc nhở hắn nên mang mình đi ra ngoài chơi.

- Biết rồi.

Lý Nhiên suy nghĩ một chút, xuất ra Khổn Tiên Thằng từ trong nhẫn trữ vật, một đầu siết trong tay, một đầu khác cột trên vỏ trứng.

Đeo lên cho nó giống như xích chó.

Chủ yếu là tên trứng rồng này quá mức nóng nảy, vẫn nên buộc chặt lại, miễn cho mang ra ngoài nó lại gây loạn.

Cũng may trứng rồng chỉ là tò mò gãi gãi sợi dây, cũng không có bất kỳ ý tứ bất mãn nào.

- Đi thôi.

Lý Nhiên kéo nó đi ra ngoài.

...

Lạc Tuyết sơn.

Nội môn đạo tràng.

Các đệ tử mới vừa kết thúc tu luyện cho tới trưa, bây giờ là thời gian nghỉ ngơi, đang tụ tập ngồi chung một chỗ nói chuyện phiếm.

- Gần đây hình như không thấy Thánh Tử đại nhân?

- Ừm, từ lúc hắn đột phá lần trước, ngoại trừ đi tới chỗ chưởng môn, những lúc khác đều đợi ở đây.

- Cũng không biết gần nhất đang bận rộn gì?

- Chắc là đang tu luyện chứ gì? Dù sao Thánh Tử đại nhân có tiếng là nỗ lực.

- Hai mươi tuổi đã là Phân Thần đỉnh phong, hơn nữa còn một lần đột phá hai cảnh giới. Quả thực mở ra lịch sử đầu tiên của toàn bộ giới tu hành! Có thiên phú còn cố gắng như vậy, thật khiến bọn ta tự ti mặc cảm a!

- Thánh Tử là Thánh Thần chuyển thế, há là phàm phu tục tử như ngươi và ta có thể nêu ra bàn luận?

- Nhưng mà nghe nói gần đây chỗ ở của Thánh Tử thường xuyên truyền ra tiếng mãnh thú gào thét, không biết là nuôi dị thú gì?

...

Nghe các đệ tử nói chuyện phiếm, Lộc Hân Nhiên cũng không tham gia.

Nàng chống cằm ngồi một bên, ánh mắt vô hồn nhìn về phương xa, dường như đang ngẩn người.

Nữ đệ tử bên cạnh hiếu kỳ nói:

- Hân Nhiên, ngươi làm sao vậy? Cảm giác dạo này ngươi cứ mất hồn mất vía.

Lộc Hân Nhiên phục hồi tinh thần lại, thở dài nói:

- Ai~, lâu lắm không được gặp mặt Thánh Tử, cảm giác tu luyện cũng không có động lực...

- ...

Nữ đệ tử buồn cười lắc đầu.

Trong tông môn hầu như tất cả nữ đệ tử đều ngưỡng mộ Thánh Tử đại nhân, nhưng phải nói người cuồng nhiệt nhất trong đó không ai khác mà là Lộc Hân Nhiên.

Thánh Tử quả thực đã trở thành động lực sống duy nhất của nàng.

Trong mắt Lộc Hân Nhiên chớp động, nói thầm:

- Không biết A Thấm tỷ tỷ và Thánh Tử tiến hành đến mức nào rồi? Có hay không... Khụ khụ!

- Dựa theo tình huống ngày đó, Thánh Tử khẳng định là có hảo cảm đối với A Thấm tỷ tỷ, lại thêm uy lực của quyển bí tịch kia. Cũng không sai biệt lắm chứ?

- A Thấm tỷ tỷ nhất định phải nỗ lực lên a!

- Chờ một chút... Ta ở nơi này náo cái gì, cũng không có quan hệ gì với ta.

Lộc Hân Nhiên dùng sức lắc đầu.

Bình Luận (0)
Comment