Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 800 - Chương 800. Con Kiến Hôi? Miệng Rộng Quất Ngươi! (2)

Chương 800. Con kiến hôi? Miệng rộng quất ngươi! (2) Chương 800. Con kiến hôi? Miệng rộng quất ngươi! (2)

Nhưng mà đối mặt cảnh tượng kinh người này, Lý Nhiên vẫn không biến sắc, trong con mắt tím tràn đầy lạnh nhạt.

- Họ Thương Lam các ngươi đều điên như thế sao?

- Sao?

Rồng đen sửng sốt một chút.

Nghe ý hắn nói hình như còn tiếp xúc qua những người khác của tộc Thương Lam?

Một luồng ngân quang sáng lên giữa lông mày Lý Nhiên như ngọn đèn sáng an tĩnh thiêu đốt trong cơn mưa bão.

- Đồ điên, ta bảo ngươi quỳ xuống, ngươi nghe không hiểu sao?

Thân hình hắn nhanh chóng phình to, trong nháy mắt biến thành người khổng lồ vàng đỉnh thiên lập địa. Ngay cả khí chân long tím ở trước mặt hắn cũng trở nên 'Nhỏ nhắn xinh xắn' hơn.

Lý Nhiên nghiền nát hư không phía sau, tinh thần vô tận như ngân hà hiển lộ, tinh quang sáng lạn như lớp vải mỏng khoác trên người hắn. Đầu ở đỉnh thương khung, người khoác tinh hà, lúc này hắn giống như Chân Chủ Thánh Thần nắm thiên địa trong tay. Nhìn thấy cảnh tượng này, rồng đen ngây ngẩn cả người:

- Đây, đây là lực tín ngưỡng? Hắn lại là Chân Chủ nhân tộc?!

- Thằng nhãi này rốt cuộc có lai lịch gì?!

Trên người đối phương còn tỏa ra kim quang, dường như rất tương khắc đối với Long Tộc, dù cho rồng đen mơ hồ có chút kiêng kỵ loại cảm giác này, thân hình nó trực tiếp biến thành hình người. Từ một con rồng đen khổng lồ biến thành nam nhân khoác áo choàng Hắc Lân khôi ngô. Lý Nhiên châm chọc:

- Ngươi không phải vẫn tự cao tự đại sao? Làm sao cũng biến thành bộ dạng của kiến? Biểu tình của rồng đen có chút xấu hổ, nhưng bây giờ nó cũng không có tâm tình đấu khẩu.

Nó che dấu khiếp sợ trong lòng, ngữ khí ngưng trọng nói:

- Ngươi, rốt cuộc là ai? Chân Chủ Nhân tộc, tại sao đột nhiên xuất hiện ở Huyết Nguyên Long Tộc. Chẳng lẽ đối phương muốn khơi mào chiến tranh hay sao?!

Lý Nhiên cười một tiếng:

- Ta là cha ngươi!

- Cha?

Rồng đen mới ngẩng đầu, một bàn tay khổng lồ đã vỗ qua đây. Kết quả lòng bàn tay trực tiếp xuyên qua thân thể, không cách nào đụng đưuọc.

- Hừ, ngươi đã quên chính mình là trạng thái gì?

Rồng đen phục hồi tinh thần lại, đắc ý nói:

- Chỉ là một ảo giác mà thôi, cũng muốn đụng tới ta... Lời còn chưa nói hết, trước mắt đột nhiên hoa lên.

Chỉ thấy người khổng lồ vàng biến mất, Lý Nhiên đứng trước mặt nó, trong tay kim quang thiêu đốt giống như lửa. Bàn tay hung hăng quất vào mặt rồng đen.

Rồng đen nghiêng đầu sang một bên, cả người dường như pho tượng vẫn không nhúc nhích.

- Kiến hôi!

Một lát sau, nó cắn răng nghiến lợi nói:

- Ngươi dám ra tay với Thương Lam Vô Cực ta...!

Lý Nhiên không nói hai lời, lại đánh thêm một cái tát nữa.

- Ta giết ngươi!

Con ngươi của rồng đen vằn tia máu, miếng vảy trên áo choàng lã chã rơi xuống, bay múa hợp thành một thanh trường kiếm đen nhánh, ngọn lửa màu đen cháy rực trong mũi kiếm.

Một kiếm chém tới Lý Nhiên, giống như thiên địa đều bị xé toan! Kết quả mũi kiếm xuyên qua thân thể hắn, căn bản không bị thương chút nào.

Lý Nhiên không chút khách khí, trở tay lại đánh ‘ba’ một cái. - Thương Lam Ô Kê đúng không?

Ba!

- Thích giả vờ đúng không?

- Ba!

- Thích gọi người khác là kiến hôi đúng không?

- Ba!

- Muốn rút gân lột da, ăn thịt ta đúng không?

- Ba!

Tóc rồng đen rối tung, ánh mắt đờ đẫn.

Dựa vào cái gì ta đánh không được hắn, hắn có thể đánh được ta?! Đây cũng quá xấu đi!

Rồng đen suýt chút bị tức chết.

Quá nhục nhã!

Thân là thương khung Long Tộc, chủ nhân của hoang nguyên tiên huyết, nó lại bị một nhân tộc vả miệng! Đây quả thực là sỉ nhục đối với huyết mạch cao quý của nó. Mặc dù công kích của đối phương rất nhỏ, đối với nhục thân khổng lồ của nó mà nói, đại khái chỉ giống muỗi mà thôi. Nhưng loại bất lực và nhục nhã này đã khiến nó sắp nổi điên!

- Kiến hôi ghê tởm!

Con ngươi rồng đen ửng đỏ, lửa đen hừng hực thiêu đốt toàn thân, gần như muốn hun khô không khí.

- Ta nhất định phải giết ngươi!

Ba!

Lý Nhiên tỉnh rụi làm như không nghe thấy, động tác trên tay căn bản không ngừng.

... Ba

- Đừng đánh!

Ba!

- Ngươi xong chưa?!

Rồng đen thực sự không chịu nổi, rống giận một tiếng bay thẳng thân rời đi.

Lý Nhiên còn muốn đi lên theo quất hai ba cái, đối phương cũng đã phá khai hư không, thân ảnh chậm rãi tiêu tán trong không khí.

Đánh không lại, lão tử còn không chạy được à. Rồng đen cũng không quay đầu lại.

Tuy chạy trốn như vậy có vẻ hơi chật vật, nhưng còn hơn bị đối phương không ngừng tát vào miệng chứ? Nó căn bản là không gặp được đối phương, có lực cũng không dùng được, vì vậy lúc này chạy trốn mới là phương án tốt nhất.

- Ngươi chờ ta, ta nhất định sẽ tìm được ngươi!

Trong hư không truyền đến tiếng hô phẫn nộ của nó.

- Xời...

Lý Nhiên lắc đầu.

Hắn xoa xoa bàn tay hơi tê.

Phải nói da con này quá cứng, hắn dùng hết toàn lực bàn tay, không chỉ không tạo thành tổn thương gì cho đối phương, ngược lại còn khiến mình chấn động bốc khí huyết lên.

- Ừm, trách không được cuồng vọng như vậy, con rồng đen này xác thực mạnh nhất. Nhưng không quan hệ, có hiệu quả là được.

- Tổng cộng tát mười hai cái, rút ra trình độ, rút ra phong thái, rút ra tinh khí thần của nhân tộc!

Lý Nhiên hài lòng gật đầu:

- Không tệ lắm!

Vốn dĩ hắn cũng không đụng vào đối phương được.

Bình Luận (0)
Comment