Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 810 - Chương 810. Các Ngươi Tới Từng Người Hay Là Cùng Tiến Lên?

Chương 810. Các ngươi tới từng người hay là cùng tiến lên? Chương 810. Các ngươi tới từng người hay là cùng tiến lên?

Thực sự là hoang đường cực độ!

Lãnh Vô Yên nghiến răng nghiến lợi, thầm nghĩ trong lòng: - Nghịch đồ, chờ bổn tọa trở về sẽ tính sổ với ngươi!

- Khụ khụ

- Thịnh Diệp hắng giọng nói:

- Sự tình đại khái là như vậy. Vì vậy việc này đúng là một hiểu lầm, Lãnh chưởng môn cũng không cần động can qua.

- Là sao?

Lãnh Vô Yên hơi nheo mắt lại:

- Thịnh Hoàng xác định đã nói hết chuyện?

- Đương nhiên.

Vẻ mặt Thịnh Diệp chân thành nói:

- Nhưng trẫm cũng có thể hiểu tâm trạng của Lãnh chưởng môn. Vì vậy ngày hôm nay trẫm cũng sẽ không quá so đo chuyện công phá đại trận hoàng cung, trẫm coi như không có chuyện gì xảy ra.

Không phải hắn không muốn tính toán, mà là hắn không dám...

Hiện tại hắn chỉ muốn nhanh chóng tiễn ôn thần này đi!

Lãnh Vô Yên tỏ vẻ trêu tức, nói:

- Nói như vậy tới, bổn tọa còn phải cảm ơn Thịnh Hoàng đại nhân không chấp tiểu nhân.

- Ai, Lãnh chưởng môn khách khí quá.

Thịnh Diệp khoát tay nói:

- Chúng ta nói như thế nào cũng quen biết nhau nhiều năm như vậy, đại gia cúi đầu tìm không thấy ngẩng đầu thấy. Ngươi yên tâm, lát nữa trẫm sẽ sai người dọn dẹp chỗ này, chuyện phát sinh ngày hôm nay cũng sẽ không truyền đi... Cứ nói là đang tu luyện, không khống chế được bản thân, không cẩn thận phá hủy đại trận.

Lãnh Vô Yên gật đầu:

- Thịnh Hoàng nghĩ thật đúng là chu đáo.

- Đó là đương nhiên.

Nhìn huyền kiếm trước mắt, Thịnh Diệp nuốt một ngụm nước bọt, nói:

- Nếu chúng ta đã nói hết rồi cũng không cần xung đột vũ trang đi?

Nói rồi thận trọng lui về phía sau một bước, kết quả chân còn chưa rơi xuống đất, huyền kiếm lại đưa tới trước một tấc, mũi kiếm như bóng với hình, vững vàng nhắm ngay cổ họng của hắn.

Thịnh Diệp sửng sốt một chút:

- Lãnh chưởng môn đây là.

...

Lãnh Vô Yên lắc đầu nói:

- Còn có chuyện Thịnh Hoàng chưa nói rõ.

Trong lòng Thịnh Diệp nổi lên dự cảm không lành, nhắm mắt nói:

- Còn có chuyện gì?

Lãnh Vô Yên thản nhiên nói:

- Sở dĩ ngươi làm ra động tĩnh như vậy, không phải là vì Long Khí sao? Bằng không làm sao có ý đồ với Nhiên nhi?

- Long Khí?!

Thịnh Diệp nghe vậy cả kinh!

Không ngờ hắn giải thích nửa ngày, thì ra đối phương cái gì cũng biết ?

Nụ cười Thịnh Diệp cứng ngắc, ánh mắt hoảng loạn.

Chuyện Long Khí chỉ có hắn và Thịnh Hiển biết, cho tới bây giờ chưa nói với những người khác, vì sao Lãnh Vô Yên lại biết việc này?

Hắn nghĩ tới điều gì, quay đầu nhìn về phía Thịnh Hiển.

Chỉ thấy đối phương thần tình xấu hổ, thấp giọng nói:

- Khụ khụ. Trước đây đúng là lão phu có đề cập chuyện này với Lý Vô Thường.

- Sao?

Thịnh Diệp tỏ vẻ nghi hoặc.

Thái Tổ, ngươi đây là... Chuyện liên quan đến mệnh mạch Thịnh tộc lại chủ động nói cho người khác biết ? Đây là hành động gì?

Thịnh Hiển gãi đầu, nói:

- Lão già khốn Lý Vô Thường quá giảo hoạt, nếu như không để lộ một chút tin tức thì rất khó lấy được lòng tin của hắn... Nhưng trước đây lão phu đã tính qua, đối phương cũng sẽ không tiết lộ!

... Thịnh Diệp đè nén lửa giận trong lòng. Tính tính tính, tính em gái ngươi a! Vô Thượng Hoàng này là đồng đội heo sao?

Đầu tiên là tặng ba cái thánh bảo và một bản Thái Ất thần thuật cho Lý Vô Thường, sau đó còn nói cho đối phương biết chuyện Long Khí đổi lấy kết quả chính là Lãnh Vô Yên đến nhà hưng sư vấn tội!

Có phải tên này ngủ quá nhiều năm hay không, đầu óc mụ mị không dùng được rồi hả?

Tuy chuyện Long Khí rối loạn, mỗi đại tông môn sớm đã biết rõ, thế nhưng hắn còn không muốn việc dẫn dắt lôi kéo Lý Nhiên bị phát hiện quá sớm!

Lỡ bị kẻ có tâm tư biết được, cũng có ý đồ với Lý Nhiên, vậy không phải là phá hư đại kế Thịnh tộc sao! Thịnh Diệp cúi đầu, sắc mặt có chút nặng nề.

Hắn không phải người ngu.

Lúc trước chỉ là bỏ sót một chút tin tức không quan trọng, liên quan tới lò luyện chân ngôn thì không hé răng. Huống hồ hắn rất hiểu Lý Vô Thường.

Tên kia rất sợ Lãnh Vô Yên, khả năng chủ động báo tin cho nàng hầu như là không khả thi, nào ngờ...

- Các ngươi đang nói gì đấy?

Lãnh Vô Yên lắc đầu nói:

- Lý Vô Thường không nói gì với bổn tọa hết.

- Sao?

Hai người nghe vậy đều ngẩn ra. Không phải Lý Vô Thường nói ?

Thịnh Diệp không hiểu nói:

- Đã như vậy, làm sao ngươi biết chúng ta vì Long Khí 'Lãnh Vô Yên nhún nhún vai:

- Đoán.

- ...

- Đoán?!

Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, hai khuôn mặt mê man.

- Lãnh Vô Yên tùy ý nói:

- Long khóa buông lỏng, thịnh thế buông xuống, giang sơn đổi chủ hầu như thành kết cục đã định. Thịnh tộc ngươi muốn vãn hồi xu hướng suy tàn, chỉ có thể tạm thời thu tập Long Khí, chờ đợi Long khóa ngưng tụ một lần nữa.

- Đây là các biện pháp duy nhất để ngươi giữ gìn giang sơn, bổn tọa có nói sai không?

Thịnh Diệp kéo khóe miệng, khó nhọc nói:

- Lãnh chưởng môn nói đùa, trẫm nào có bản lĩnh thu thập Long Khí?

- Ngươi không có, nhưng vị Vô Thượng Hoàng này không biết có không?

Lãnh Vô Yên nhìn về phía Thịnh Hiển, cười híp mắt nói:

- Nếu không... Ban đầu Thịnh tộc các ngươi làm sao lấy nhỏ thắng lớn, ngồi vững trên giang sơn này?

Thịnh Hiển nghe vậy co rụt đồng tử lại, cúi đầu không nói gì. Lãnh Vô Yên lơ đễnh, tiếp tục nói ra:

- Vi vậy trong hoàn cảnh nhạy cảm trước mắt, ngươi thứ tỉnh Thịnh Hiển, dự định để hắn thu thập Long Khí một lần nữa.

Bình Luận (0)
Comment