Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 816 - Chương 816. Bày Tỏ Trước Mặt, Lãnh Chưởng Môn Kìm Nén!

Chương 816. Bày tỏ trước mặt, Lãnh chưởng môn kìm nén! Chương 816. Bày tỏ trước mặt, Lãnh chưởng môn kìm nén!

Nghe được tin Thịnh Diệp không chết, hai vị công chúa thở phào nhẹ nhõm.

Thế nhưng lời kế tiếp của Lãnh Vô Yên, khiến thần kinh cảu hai nàng căng thẳng hơn.

- Có việc...tìm chúng ta?

Thịnh An Ức cẩn thận hỏi:

- Không biết Lãnh chưởng môn tìm bọn ta có việc gì?

Thịnh Tri Hạ cũng căng thẳng.

Chân mày của Lãnh Vô Yên nhếch lên:

- Các người đã làm chuyện gì, trong lòng còn không có rõ ràng sao?

- Chúng ta...

Hai người liếc nhau, một dự cảm không tốt từ từ dâng lên ở trong lòng hai người. Lần này Lãnh chưởng môn đến đây, là vì chuyện kia sao?

Thấy các nàng không nói gì, Lãnh Vô Yên lắc đầu nói:

- Thôi được rồi, để bổn tọa nói thẳng ra vậy, người gửi thư tình cho Lý Nhiên, chính là hai người các ngươi phải không?

- Thư...thư tình?!

Hai người nghe thấy vậy mặt đỏ bừng lên.

Quả nhiên, đối phương đến là vì chuyện này!

Lúc trước hai nàng không dùng ngọc hàm của hoàng tộc, mà lựa chọn gửi thường, chính là không muốn Lãnh Vô Yên biết, không nghĩ rằng vẫn bị lộ!

- Việc này...

Mặt Thịnh Tri Hạ nhăn nhó, trong lòng nàng hoảng loạn.

Đối phương là một siêu cấp cường giả, hơn nữa còn là sư phụ của Lý Nhiên, rốt cuộc thì mình có nên thừa nhận hay không?

Con ngươi của Lãnh Vô yên nheo lại, nàng chế giễu nói:

- Sao thế, hai vị công chúa đây dám làm mà không dám nhận sao? Hay là Thịnh tộc của các người còn có hai vị công chúa nào khác ?

Thịnh An Ức nghe vậy thì trầm mặc một lát, sau đó nàng thấp giọng nói:

- Lãnh chưởng môn nói không có sai, bức thư tình kia..., thư tình đúng là của bọn ta gửi qua.

Thịnh Tri Hạ gật đầu nói:

- đúng vậy, nhưng việc này là có nguyên nhân của nó, chúng ta...

- Không cần giải thích, Bổn tọa rất rõ ràng.

Lãnh Vô Yên khoát tay nói:

Chuyện này là do Thịnh Diệp sắp xếp, mục đích là để cho Nhiên Nhi đến thành Vô Ương, các ngươi muốn nói lí do là như vậy sao?

- Ừm...

Hai vị công chúa cúi đầu.

Xem ra đối phương cái gì cũng biết...

- Nhưng mà phụ hoàng cũng không có ý đồ xấu xa gì, chỉ là muốn tâm sự với Lý thánh tử mà thôi.

Thịnh An Ức vẫn không có quên việc giải thích cho Thịnh Diệp.

Lãnh Vô Yên lắc đầu nói:

- Có ý đồ gì hay không thì không quan trọng, bổn tọa tự có tính toán với hắn.

- Bây giờ đến lúc bổn tọa đến tính toán với các ngươi.

Thịnh tri Hạ nghe vậy ngẩn người:

- Chúng ta?

- Đúng vậy.

Lãnh Vô Yên lạnh lùng nhìn bọn họ, thanh âm lạnh như băng nói:

- Chắc chắn các ngươi đã biết, U La điện của ta cấm việc nam nữ yêu đương. Đã biết đây là lệnh cấm của bổn tọa, hai ngươi còn dám gửi thư tình cho thánh tử của bản tông hay sao, thậm chí còn ngang nhiên gửi đến tông môn!

- Việc này ta có thể xem như hai ngươi đang khiêu khích ta hay không?

Đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng tràn đầy sát khí của Lãnh Vô Yên, hai người vô cùng căng thẳng. Muốn giải thích, nhưng cũng không biết mở miệng ra nói như thế nào.

Lãnh Vô Yên cười lạnh nói:

- Tuy thư tình là chủ ý của Thịnh Diệp, nhưng nhìn nội dung trong hai lá thư kia, hai vị công chúa viết cũng thật là thâm tình, xem ra hai ngươi cũng rất thích Lý Nhiên?

- Ta...

Mặt của Thịnh An Ức đỏ lên.

Nàng chần chừ hồi lâu, ánh mắt dần kiên định, nói ra:

- Lãnh chưởng môn nói không có sai, ta thích Lý thánh tử.

- Đúng vậy, ta cũng thế!

Thịnh Tri Hạ cũng gật đầu hưởng ứng.

- Các ngươi nói cái gì cơ?

Chân mày của Lãnh Vô Yên nhăn lại, không nghĩ đến các nàng còn dám thừa nhận?

- Các ngươi là công chúa, sao có thể nói ra những lời vô liêm sỉ như vậy, không sợ bị người đời chê cười cho sao?

Thịnh An Ức lắc đầu, chân thành nói:

- cho dù là công chúa thì cũng là nữ nhân mà thôi. Hơn nữa Lý thánh tử là một người rất tốt, có thiên phú,tài hoa hơn người, còn là một anh hùng của nhân tộc nữa, thích hắn cũng đâu phải là chuyện gì mất mặt đâu?

Thịnh Tri Hạ cũng phụ họa theo nói:

- Đúng vậy, ta thích nhất là Lý thánh tử!

...

Ánh mắt của Lãnh Vô Yên càng ngày càng lạnh lùng, tay nàng nắm chặt. Hai nữ nhân điên khùng này đang nói cái gì vậy?

Bày tỏ nỗi lòng với Lý Nhiên trước mặt mình sao?!

Tuy rằng nàng đã đồng ý với Lý Nhiên là không ra tay, nhưng phải làm sao đây, nàng muốn giết hai nàng ta quá!!

Lãnh Vô Yên nghiến răng nghiến lợi, giọng nói như là đang mài dao chuẩn bị giết người:

- Các ngươi nghĩ là bổn tọa không dám giết các ngươi hay sao?

Thịnh An Ức lắc đầu nói:

- Đương nhiên là Lãnh chưởng môn dám. Lấy địa vị và thực lực của ngươi, trên đời này không ai mà ngươi không giết được cả?

Lãnh Vô Yên cắn răng:

- Vậy các ngươi còn nói huơu nói vượn ?

Thịnh An Ức cười khổ nói ra:

- Ta không có nói quàng, chỉ đang trả lời vấn đề của Lãnh chưởng môn mà thôi. Thư ngài cũng đã xem rồi, chúng ta có phủ nhận cũng có nghĩa lý gì nữa chứ?

- Nếu Lãnh chưởng môn đã đến đây, chúng là ta thịt cá ở trên thớt, cho dù muốn chém giết gì thì chúng ta cũng không có sức mà đánh trả.

- Nhưng chuyện này không có liên quan gì đến Lý thánh tử hết, là hành vi cá nhân của hai chúng ta.

- Hy vọng Lãnh chưởng môn không nên giận lây sang Lý thánh tử là tốt rồi.

Thịnh tri Hạ cũng gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment