Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 819 - Chương 819. Thần Đạo Cung Tiêu Rồi?

Chương 819. Thần Đạo Cung tiêu rồi? Chương 819. Thần Đạo Cung tiêu rồi?

Nhớ lại nhát chém nóng rực đó, hai người rùng mình. Quá khủng khiếp!

Quá kinh khủng!

- không chừng bây giờ hoàng cung đã bị phá hủy, Thái Tổ, chũng ta nên làm cái gì bây giờ?

Giờ phút này Thịnh Diệp cũng không biết phải làm gì.

Ánh mắt của Thịnh Hiển sắc bén, đáy mắt tràn đầy sự kiêng kỵ:

- Không nghĩ tới Lãnh Vô Yên mạnh như vậy, nằm ngoài dự đoán của lão phu.

Sức mạnh đó không gì có thể cản! Chênh lệch quá lớn!

Ở trước mặt đối phương, bản thân không có một chút dũng khí nào phản kháng.

Dưới kiếm quang kinh thiên động địa đó, ngoài việc chạy trối chết bọn họ cũng không có lựa chọn nào khác!

Coi như nàng chưa có đột phá đến cảnh giới trong truyền thuyết, cũng sẽ có những thủ đoạn khác! Thực lực mạnh tính cách còn nóng nảy như vậy.

Cũng chỉ vì hai lá thư tình, không chỉ phá hủy cả hoàng cung, còn suýt chút nữa giết chết hai người bọn họ! Điều này khiến cho hai người họ không lí giải được.

Nếu như là bao che khuyết điểm, như vậy cũng thật là cực đoan quá mức? Lãnh Vô Yên và Lí Nhiên có quan hệ như thế nào?

- Bây giờ không nên suy nghĩ quá nhiều, việc ngay trước mắt là dưỡng thương, sau đó còn đi ra ngoài xử lí mọi việc!

Thịnh Hiển cau mày nói:

- Nếu để chuyện này truyền ra ngoài, thế cục sẽ gây bất lợi cho chúng ta!

Thịnh Diệp gật đầu:

- Tuy thương thế của trẫm nghiêm trọng, thế nhưng có tổ địa gia trì, sẽ khôi phục nhanh thôi.

Tình huống của hắn và Trần Uẩn Đạo không giống nhau.

Kiếm thứ hai là Thịnh Hiển đỡ cho hắn, kiếm thứ ba còn chưa chém lên người thì cả hai đã chạy trốn rồi. Cho nên đạo cơ cũng không có bị hao tổn.

Chỉ cần chữa trị vết thương bên ngoài là được. Thịnh Hiển gằn giọng nói:

- Việc đã đến nước này, nhất định phải liên thủ với những người khác, nếu không thì...tộc của ta nhất định sẽ bị diệt vong.

- xảy ra chuyện như vậy, có ai dám kết minh với Thịnh Tộc nữa

Biểu tình của Thịnh Hiển có chút bất đắc dĩ, bây giờ làm gì có ai dám đắc tội với Lãnh Vô Yên?

Thịnh Hiển lắc đầu nói:

- Ngươi đã quên một người, hắn cũng trải qua hoàn cảnh giống như chúng ta.

Thịnh Diệp sửng sốt:

- Thái Tổ muốn nói là...

Ánh mắt của Thịnh Hiển nheo lại, gằn từng chữ nói:

- TRẦN! UẨN! ĐẠO!

Phi Vân Sơn - Thần Đạo Tiên Cung.

Cung điện vĩ đại giấu ở đằng sau đám mây, có khí phách của một tông môn chính đạo.

Nhưng mà so với bên ngoài hoành tráng lộng lẫy như vậy, bầu không khí ở bên trong khác xa hoàn toàn.

Không khí ở bên trong tông môn rất đè nén, các đệ tử cũng thưa thớt hơn lúc trước, ngày xưa Đạo Tràng và Diễn Pháp Đường các đệ tử tụ tập rất đông, bây giờ không một bóng người nào.

Các đệ tử trốn ở trong phòng đóng cửa bế quan, rất ít người tụ tập, ai ai cũng biểu tình ngưng trọng và u ám.

Từ khi Trần Uẩn Đạo bị trọng thương, hắn vẫn ở bên trong đạo nguyên, đến nay cũng chưa có xuất hiện. Tình trạng của Thần Đạo Cung tê liệt.

Phong sơn không có kỳ hạn, cắt đứt hoàn toàn với bên ngoài, các đệ tử không có tâm trạng để tu luyện, mọi người ai cũng hoảng sợ một ngày nào đó sẽ không chịu nổi.

Mà các trưởng lão vốn nên đi ra ngoài chủ trì đại cuộc, không biết tại sao mà không thấy một bóng dáng của ai. Điều này khiến cho mọi người càng hoảng hốt hơn.

Chẳng lẽ Thần Đạo Cung sắp tiêu rồi sao?

Trong một lương đình ở bên cạnh Đạo Tràng, một vài đệ tử nội môn đang tụ tập một chỗ, thì thầm bàn tán chuyện gì đó.

- Các ngươi biết gì chưa?

Một để tử nhìn có vẻ lớn tuổi nhìn khó khắp xung quanh, sau đó thấp giọng nói:

- Có người nói U La Điện đang tập kết binh lực, chuẩn bị tấn công Thần Đạo Cung của chúng ta!

Những người khác nghe vậy thì kinh ngạc!

- Cái gì?

- Thật hay giả ?

- Tin tức này ngươi nghe ai nói?

Đối mắt với những câu hỏi như nã pháo vào đầu của những người kia, đệ tử lớn tuổi nói ra:

- Xem ra các ngươi còn chưa có biết, việc này đã lan truyền khắp nơi! Các ngươi nghĩ mà coi, đệ nhất ma tông U La Điện, còn chúng ta Thần Đạo Cung là chính đạo đệ nhất tông môn, cả hai chính là đối thủ một mất một còn của nhau, còn chưa nói đến hai vị chưởng môn còn có thù cũ!

- Lần này bản thân chưởng môn bị trọng thương, có người nói đạo cơ của hắn còn bị hư hao, bây giờ Thần Đạo Cung là một con rồng lớn không chủ!

- Lấy tính cách của ma nữ Lãnh Vô yên kia, các ngươi cảm thấy nàng sẽ buông tha cơ hội lần này sao?

Vị đệ tử lớn tuổi này nói chắc như đinh đóng cột, cảm giác rất chân thật. Từ sau khi Trần Uẩn Đạo bị thương, trong tông môn lưu truyền nhiều những tin tức khác nhau, hơn nữa càg truyền càng quá đáng. Nghe nhiều, mọi người cũng tin đấy là sự thật.

Vài tên đệ tử nhìn nhau, trạng thái có chút sầu lo.

- Chẳng lẽ muốn khai chiến thật sao?

- Ma nữ kia thực lực quá mạnh mẽ, ngay cả chưởng môn cũng không phải đối thủ của nàng, nếu như bây giờ đánh tới cửa, không phải chúng ta sẽ là những con cừu non đưa cổ đợi giết sao?

- Hơn nữa bây giờ phong bế tông môn, ai cũng không được ra ngoài, đến lúc đó chẳng phải để cho đối phương một mẻ hốt gọn!

Tình huống bây giờ càng ngày càng kém, cũng không biết chưởng môn lúc nào mới xuất quan ?

Đám người này vẫn tiếp tục lắm mồm nghị luận.

Bình Luận (0)
Comment