Đệ tử lớn tuổi lắc đầu nói:
- Chưởng môn xuất quan? E rằng cũng không có dễ dàng như vậy. Có người nói đạo cơ của chưởng môn đã bị phế đi, tương đương với đan điền của chúng ta bị đánh nát vậy, ngươi cảm thấy có thể chữa trị dễ dàng sao? Không có mấy chục năm là không khỏi!
- Coi như Lãnh ma nữ có đánh đến, thì tông chủ của chúng ta cũng không có khôi phục được chiến lực đỉnh phong lúc trước, đến lúc đó vẫn không phải là đối thủ của nàng mà thôi!!
Có người căng thẳng hỏi:
- Vậy theo lời sư huynh nói, chúng ta phải làm gì?
- A!
Đệ tử lớn tuổi thở dài, bất đắc dĩ nói:
- Còn có thể làm gì được sao? Đề nghị mọi người tranh thủ sống sót nốt những ngày còn lại.
Đám người nghĩ đến những thủ đoạn kinh khủng của Lãnh Vô Yên, đồng loạt rùng mình một cái, khuôn mặt ai nấy đều tuyệt vọng và kìm nén.
Nhưng mọi việc là vậy, vẫn không có một vị trưởng lão nào đứng ra để xử lí mọi việc. Dường như các vị trưởng lão cũng đã biến mất như Trần Uẩn Đạo.
Đạo Nguyên.
Nơi này chính là cấm địa của Thần Đạo Cung, là nơi đại đạo khởi nguyên trong truyền thuyết. Không có sự cho phép của chưởng môn, không có kẻ nào được lại gần.
Nhìn từ ngoài vào đây chỉ là một vách đá thông thường, gần như bằng phẳng, không có một cây cỏ dại nào ở đây.
Ở một hang động hẹp, u ám mà thâm thúy, phảng phất như đang nuốt hết những ánh sáng đang tràn vào. Chỉ liếc nhìn thôi cũng khiến người ta run rẩy.
Dưới vách đá, những vị chưởng lão biến mất đã lâu tụ tập ở nơi này!
Thần Đạo Cung, Đạo Nguyên.
Mấy vị trưởng lão ở trong toong môn mất tích đã lâu, lúc này đang tụ tập ở trước cửa hang. Ngay cả đại trưởng lão Vũ Thành Không vốn dĩ lúc này nên bị giam ở Vô Đạo Nhai lúc này cũng xuất hiện ở nơi đây.
Bọn họ đứng ở những phương hướng khác nhau, đang kết thành một đại trận nào đó, ánh mắt của bọn họ vẫn duy trì cảnh giác.
Hình như là đang hộ pháp cho ai đó.
Những vị trưởng lão này quyền cao chức trọng, ai cũng là Độ Kiếp đại năng, có thể khiến cho bọn họ đứng ở chỗ này hộ pháp, ngoại trừ vị chưởng môn bế quan đã lâu kia thì không còn ai khác.
Lúc này ở trong Đạo Nguyên, chính là chưởng môn của Thần Đạo Cung Trần Uẩn Đạo!
Các chưởng lão biết tình huống của Trần Uẩn Đạo, cũng biết lần bế quan này quan trọng như thế nào, tuyệt đối không được để ai đến quấy rầy!
Cho nên nhiều ngày trôi qua như vậy, cho dù những lời đồn đãi lan truyền ở trong tông môn như vậy, lòng người tan rã, bọn họ cũng không thèm quan tâm hỏi han, mọi người vẫn ở chỗ này, chưa rời nơi đây nửa bước.
Lúc này Nhị trưởng lão khẽ nói:
- Đại trưởng lão, chưởng môn bế quan lâu như vậy, vẫn không có một chút động tĩnh nào, không biết có phải là...
Nói được nửa câu, hắn không nói gì nữa.
- Biết hay không biết cái gì?
Vũ Thành Không liếc mắt nhìn hắn:
- Ngươi cảm thấy chưởng môn không chịu đựng được rồi hả?
- Ta...không phải...ta không có ý đó!
Nhị trưởng lão vội vàng lắc đầu:
- Chỉ là hắn bế quan quá lâu, mặc dù chúng ta có thể cảm nhận được khí cơ của chưởng môn, nhưng lần này chúng ta lại không có cảm nhận được gì hết, thật giống như hắn...đã biến mất vậy, cho nên ta có chút bận tâm là điều đương nhiên.
Khuôn mặt của những trưởng lão khác cũng hiện lên sự buồn rầu.
Bây giờ thế cục trở nên nghiêm trọng như vậy, bọn họ lại ở trung tâm của vòng xoáy, muốn nói trong lòng không hoảng hốt chút nào là điều không thể. Vũ Thành Không liếc mắt nhìn đám người, thản nhiên nói;
- Lão phu biết suy nghĩ của các ngươi, nhưng bây giờ ngoại trừ việc chờ đợi, các ngươi có biện pháp gì khác sao?
- Tuy rằng tình trạng bây giờ không có tốt cho lắm, nhưng chỉ cần chưởng môn vượt qua ải khó khăn này, thì tất cả sẽ có cơ hội!
Cho dù thế cục có ác liệt như thế nào, chỉ cần Trần Uẩn Đạo khôi phục thành công, chắc chắn sẽ ngăn được cơn sóng dữ.
Chỉ cần người có sức chiến đấu cao nhất còn tồn tại, Thần Đạo Cung vẫn có cơ hội quật khởi!
Nhưng nếu như Trần Uẩn Đạo đã xảy ra chuyện, thì không còn gì để cứu vãn rồi!
Coi như Lãnh Vô Yên không có ra tay, thì những ma đạo tông môn khác bọn họ đã sớm rình mò trong âm thầm, tuyệt đối sẽ không buông tha cho cơ hội tuyệt vời này!
Đến lúc đó Thần Đạo Cung sẽ thành thịt béo bị đám người đó chia cắt! Các trưởng lão ai ai cũng hiểu được đạo lý này.
Bây giờ chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào Trần Uẩn Đạo, hy vọng rằng đối phương có thể vượt qua khó khăn. Nếu không thì...
Chính đạo đệ nhất tông môn Thần Đạo Cung, có khả năng biến thành lịch sử!
Ánh mắt của Vũ Thành Không nhìn về phía vách đá, ánh sáng trong mắt chớp lóe, cũng không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
- Khí tức của chưởng môn biến mất, chính là chỗ đó phải không?
Ông!
Đúng lúc này, miệng hang động nhỏ hẹp đột nhiên lóe lên hào quang, trong không khí nhộn nhạo lên những sóng gợn vô hình. Mấy vị trưởng lão thấy thế thì kinh ngạc, sau đó trên mặt mọi người ai cũng hưng phấn.
Bế quan lâu như vậy, cuối cùng cũng có động tĩnh! Chẳng lẽ chưởng môn muốn xuất quan rồi sao?
Ầm ầm !
Một tiếng ầm vang nổ ra, vách đá bóng loáng nứt ra, lúc này cửa hang nhỏ hẹp từng bước mà biến thành một cánh cửa lớn.