Lần này thương thế còn nghiêm trọng hơn, nhục thân bị phá hủy, ngay cả đạo cơ cũng suýt nữa bị tan nát!
Nếu không có chỗ dựa là ‘ đại nhân vật’ đó, không chừng bây giờ hắn cũng đã chết thẳng cẳng ở Đạo Nguyên, không có thời gian trên một trăm năm là không thể nào mà hồi phục được!
Hơn nữa lần này động tĩnh lớn, bị mấy vị đại năng khác trực tiếp nhìn thấy, còn bị mấy tên lắm mồm truyền bá, rất nhanh tin tức bị lan truyền ra khắp hạo thổ.
Trần Uẩn Đạo từ đệ nhất nhân, triệt để trở thành trò cười cho thế nhân! Điều này khiến lửa giận ở trong lòng của hắn sục sôi!
Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, Trần Uẩn Đạo lạnh lùng nói:
- Các ngươi đều cảm thấy Lãnh Vô Yên rất mạnh sao?
- Cái này...
Các vị trưởng lão không dám nói gì.
Việc này còn phải hỏi sao?
Suýt chút nữa bị chém chết rồi mà còn, có mạnh hay không thì trong lòng của ngươi không có rõ ràng sao? Nhưng mà mấy lời như này bọn họ cũng không dám nói ra.
Chưởng môn đang tức giận, không nên đổ thêm dầu vào lửa!!
Nhìn biểu tình của mấy người, Trần Uẩn Đạo cũng hiểu ý nghĩ của bọn họ, cười lạnh nói ra:
- Bổn tọa thừa nhận, đúng là Lãnh Vô Yên rất mạnh, nhưng cho dù có người nào mạnh hơn đi chăng nữa, vẫn phải có giới hạn !
- Lần này bổn tọa đi trước...khụ khụ, Bổn tọa cảm ngộ đại đạo, đã xác định được một điều là gông cùm xiềng xích của thiên địa không có khả năng bị phá vỡ1
- Coi như Long ấn có buông lỏng, long khí tan hết, cũng không có người nào có thể chạm đến cảnh giới cao hơn!
- Nói cách khác, Lãnh Vô Yên chỉ có thể đột phá cực hạn của cảnh giới Nguyên Sơ!
Vũ Thành Không nghe thấy vậy thì ánh mắt lóe lên một cái, thầm nghĩ trong lòng;
- Quả nhiên, chưởng môn đi chỗ đó rồi!
Lúc này, nhị chưởng lão do dự một chút, không hiểu mà nói:
- Nếu đã như vậy, tại sao cái ma nữ kia lại còn mạnh mẽ như thế?
Những người khác cũng có vẻ mặt khó hiểu. Lãnh Vô Yên quá mạnh mẽ.
Hơn nữa còn là cái kiểu mạnh mẽ không nể nang ai cả, huyền kiếm trong tay của nàng không gì không thể chặt đứt!
Từ lúc nàng chứng đạo đến nay, chưa bao giờ thất bại, cho dù là đối mặt với cường giả mạnh mẽ ra sao, cũng là nghiền ép tuyệt đối!
Thậm chí tong tiềm thức của đám người đã cho rằng, căn bản là không có cách nào để chiến thắng được Lãnh Vô Yên...
Trần Uẩn Đạo hừ lạnh một tiếng,lắc đầu nói:
- Sâm La thuyết của nàng rất huyền ảo biến hóa kỳ lạ, sử dụng bí pháp gia trì bản thân, thêm thanh Huyền Kiếm cổ quái kia nữa, tất nhiên có thể đạt được sức mạnh kinh người.
- Nhưng chém ra được ba kiếm kinh khủng như vậy. Đối với nàng mà nói cũng rất tiêu hao, không khéo thương thương thế của nàng còn nghiêm trọng hơn bổn tọa gấp mấy lần!
Nhị trưởng lão nghe vậy thì sửng sốt:
- Lời của chưởng môn là thật sao? Lãnh ma nữ cũng bị trọng thương?
- Tất nhiên rồi!
Trần Uẩn Đạo chắc chắn nói:
- Nhất định là nàng tiêu hao bản thân, mới có thể tạm thời phá vỡ gông xiềng. Các ngươi hãy chờ mà xem, trong khoảng thời gian này Lãnh Vô Yên sẽ rất im lặng, tuyệt đối sẽ không xuất thủ!
Các vị chưởng lão thấy hắn nói chắc như đinh đóng cột, ai cũng tin tưởng không nghi ngờ gì.
- Hóa ra là như vậy!
- Trách không được mà Lãnh ma nữ mạnh như vậy, hóa ra nàng đang tiêu hao bản thân mình!!
- Ta cũng phát hiện ra, mỗi lần mà nàng ra tay, từ đó đến giờ nàng chưa bao giờ thừa thắng xông lên, xem ra là bản thân nàng cũng bị trọng thương!
- Suy nghĩ một chút thì thấy cũng đúng, nếu nàng thật sự mạnh như vậy, không phải Thần Đạo Cung đã sớm bị nàng hủy diệt sao?
Vũ Thành Không cũng gật đầu phụ họa nói:
- Đúng vậy, hơn nữa lần này tu vi của chưởng môn còn tăng tiến, đối phương chắc chắn sẽ không ngờ được! Cơ hội để Thần Đạo Cung quật khởi đã đến!
- Có chưởng môn ở đây, tông môn của chúng ta vĩnh viễn là đệ nhất!
- Báo thù, chúng ta muốn tìm Lãnh Vô Yên báo thù!
- Nợ máu phải trả bằng máu, chúng ta phải để cho U La Điện biết thế nào là lễ độ!
- Đúng vậy đây là lúc nên phản kích rồi!
Các trưởng lão lắm mồm mà nghị luận.
Bọn họ bị quần chúng làm cho phẫn nộ đã lâu, kìm nén và trào phúng lâu như vậy, vào giờ phút này ai cũng phun trào đi ra. Trong lòng của Trần Uẩn Đạo cũng nảy sinh ác độc.
Coi như không có khai chiến trực tiếp, lần này cũng phải cho đối phương biết tay! Nếu không...không có mặt mũi nào mà đặt chân ở hạo thổ này!
Nhưng mà đúng vào lúc này, ở phương xa truyền đến một tiếng vang trầm đục. Ầm!!
Ở trên trời mây đen hội tụi, sấm rền vang ở từ xa chân trời cuồn cuộn mà đến.
Đám người sửng sốt, dồn dập nghiêng đầu qua chỗ khác, âm thanh là từ phía Trung Thổ truyền đến. Xa xa nhìn lại khiến sắc mặt của bọn họ cứng ngắc trong nháy mắt.
...
- Đây là!!
Ánh mắt của Vũ Thành Không khẽ run, trong mắt của hắn tràn đầy chấn động và không thể tin nổi.
Đứng ở trên ngọn núi nhìn về phía xa, ánh mắt xuyên thấu tầng tầng hư không, chỉ thấy ở bên ngoài mấy vạn dặm thành Vô Ương, một đạo kiếm mang nồng nhiệt đang vắt ngang ở trong thiên địa!
Phảng phất như một thanh kiếm to lớn, xa xa nhắm vào cung điện xa hoa khổng lồ ở Vô Ương cung đàn. Một giây sau đó hung hăng mà chém xuống!