Ầm!!!
Hư không xé rách, mặt đất lún xuống!!
Cả thế giới dường như bị sụp xuống bởi nhát kiếm này!
Cho đến khi kiếm thứ ba được chém ra, hoàng cung rộng lớn bị chặt đứt, vô số các lầu các hóa thành tro tàn, nhìn thấy kẽ nứt không gian kinh khủng như đám mây đen kia, cho dù cách xa vạn dặm cũng khiến người ta sợ hãi!
Hoàng cung của Thịnh tộc...bị hủy rồi? Cũng thật là kinh khủng quá đi!!
Nhân hoàng Thịnh Diệp đâu?
Chẳng lẽ đã...
Vũ Thành Không hồi phục lại tinh thần, quay đầu về phía Trần Uẩn Đạo, run giọng nói:
- Chưởng môn, Như này là sao? Ai lại có thực lực khủng khiếp như vậy chứ? Lại dám động thủ ở hoàng cung Thịnh Tộc?
...
Trần Uẩn Đạo không có trả lời.
Hô hấp của hắn dồn dập, ánh mắt co rút lại, cả người run rẩy. Ba kiếm, lại là ba kiếm!!
Cái cảm giác này quá quen thuộc!
Coi như hắn không được tận mắt thấy, nhưng với uy thế kinh khủng như vậy liếc mắt nhìn qua thôi cũng biết là ai làm ra. Ngoại trừ Lãnh Vô Yên, tuyệt đối không có người thứ hai!!
Hơn nữa nhìn lực phá hoại đáng sợ như kia, sức mạnh so với lúc chém mình hơn rất nhiều!!
- Việc này, điều này sao có thể chứ??!
Trần Uẩn Đạo hồi phục lại tinh thần, đám người nhìn thấy vậy sao không thể không rõ ?
Lại là ma nữ Lãnh Vô Yên!
Khá lắm, mới vừa rồi còn nói đối phương cũng bị trọng thương, trong thời gian ngắn không thể xuất thủ, kết quả người ta tiện tay chém cả hoàng cung?
Hóa ra nàng không có tiêu hao bản thân, thậm chí còn không có dùng hết sức!!
Cổ Vũ Thành Không rụt lại một cái.
Phản kích U La Điện?
Ai đi phản kích thì người đó là đồ ngu!!!!
Kẽ nứt không gian ở thành Vô Ương cắn nuốt hết bầu trời, mây đen không có tan đi, khiến mọi người cảm thấy u ám.
Quá kinh khủng.
Ngoại trừ hai chữ ‘khủng bố’, mọi người không nghĩ ra từ nào để mà hình dung thứ đáng sợ này nữa. Đây là hoàng đô !
Thống trị hơn vạn năm, kinh doanh giang sơn này biến thành Thịnh tộc hoàng đô!
Chỉ là cường độ phòng ngự của đại trận thôi cũng đã đứng đầu trên cả mấy đại tông môn, cho dù là cường giả đế cấp cũng không có đánh vỡ dễ dàng như vậy.
Trừ cái đó ra, trong hoành thành còn có rất nhiều thánh bảo và cường giả Độ Kiếp, nội tình bao nhiêu năm của Thịnh tộc đều tích lũy hết ở đây.
Còn thêm cái đó nữa.
‘khởi tử hoàn sinh’
Vộ thượng hoàng, trong hoàng cung có khoảng hai vị đại năng đế cấp! Có thể nói thực lực bên ngoài của Thịnh tộc chưa phải mạnh nhất, cũng đã đủ để đè ép mấy đại tông môn. Nhưng bây giờ, hoàng cung đã bị phá hủy?
Đại trận phòng ngự đã bị hủy hoại, không có thứ gì cản tầm mắt của bọn họ nữa. Ở trong mắt mọi người, toàn bộ hoàng cung xa hoa lộng lẫy đã trở thành một phế tích!
Một khe rãnh cực lớn bị kiếm chém nứt ra, cung điện ở trung tâm thì biến thành tro tàn, những phòng ốc ở xung quanh cũng nát bấy như miếng đậu phụ, không còn một viên gạch nào là hoàn chỉnh!
Một cung điện lớn như vậy, đã không còn tồn tại!
- Thịnh tộc...tiêu đời rồi?
Vũ Thành Không lẩm bẩm, vẻ mặt của hắn tràn ngập sự hốt hoảng. Sau lưng của mấy trưởng lão khác thì mồ hôi ướt sũng.
Vừa lúc nãy bọn họ còn kêu gào muốn báo thù, muốn cho Lãnh Vô Yên nợ máu phải trả bằng máu, nhưng đó là khi đối phương cũng bị trọng thương thôi!
Bây giờ ma nữ kia không chỉ khỏe mạnh, người ta còn đi chém nát cả hoàng cung!
Các trưởng lão khẽ liếc mắt nhìn tông chủ Trần Uẩn Đạo, khuôn mặt ai nấy cũng kì quái. Chưởng môn vừa rồi còn thề thốt bảo đảm đủ kiểu, suýt chút nữa thì bọn họ bị lừa!
Xem ra trước đây Lãnh Vô yên chém chưởng môn, nàng ta không có tận sức, nếu không...làm sao mà thừa hơi đi chém cả Thịnh Diệp?
Chẳng lẽ đây là chênh lệch của chưởng môn và ma nữ kia, thực sự chênh lệch lớn như thế sao? Những suy nghĩ phập phồng của đám người, bọn hắn càng nghĩ càng sợ hãi.
...
Nhìn một màn phía xa kia, trong mắt của Trần Uẩn Đạo tràn đầy hoảng sợ, cơ thể hắn run rẩy như bị sốt.
- Cái này, sao có thể chứ?
Con ngươi của hắn cũng run lên.
Lãnh Vô Yên vừa chém mình, sao có khả năng còn dư thừa sức lực mà đi gây chuyện với Thịnh tộc? Hơn nữa là hai cường giả đế cấp là Thịnh Diệp và Thịnh Hiển?
Nhìn thực lực mạnh mẽ thế kia, tuyệt đối đã vượt qua cảnh giới Nguyên Sơ, chẳng lẽ đối phương đã đạt đến cảnh giới trong truyền thuyết đó rồi sao?
Không phải chứ, rõ ràng vị đại nhân kia từng nói, việc này là không thể nào...
- Lai lịch của Lãnh Vô Yên là gì?
Trần Uẩn Đạo siết chặt nắm đấm.
Trên đời này sao có thể có người mạnh như vậy?
Hắn còn đang vui mừng vì thực lực bành trướng, nhưng lúc này đã tắt ngúm.
Vốn muốn cho đối phương biết tay...nhưng tình huống lúc này, đối phương có thể bẻ cả đầu hắn xuống!
- Cái kia...
Vũ Thành Không hồi phục lại tinh thần, dò hỏi:
- Chưởng môn, người xem giờ chúng ta nên làm gì?
Nhị trưởng lão cũng hỏi:
- Chúng ta còn muốn đi báo thù sao?
Đám người đồng loạt nhìn về phía Trần Uẩn Đạo.
- Báo thù?
Trần Uẩn Đạo rùng mình một cái. Báo cái gì !
Đối phương không đến đây gây khó dễ là hắn mừng lắm rồi, được vị đại nhân kia gia trì sức mạnh của hắn có tăng lên một bước dài, nhưng vẫn không có đạt được cảnh giới cao hơn, so với Nguyên Sơ thì vẫn mạnh hơn nhiều.