Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 831 - Chương 831. Lãnh Vô Yên Lấy Đức Phục Người!!!

Chương 831. Lãnh Vô Yên lấy đức phục người!!! Chương 831. Lãnh Vô Yên lấy đức phục người!!!

Sẽ không phải là nàng đến để tính nợ cũ đấy chứ?

Lý Vô Thường lại nuốt nước bọt, sắc mặt lại càng thêm khẩn trương lên.

Lãnh Vô Yên lại lắc đầu:

- Thật ra cũng không có gì, mới xử lí chút chuyện ở hoàng cung, thuận tiện đến chỗ của ngươi ngồi nói chuyện một lúc thôi.

- Xử lý chuyện ở hoàng cung?

Lý Vô Thường sửng sốt một chút.

Sau đó nhớ lại những hình ảnh mà hắn thấy đươc lúc nãy.

Cung điện bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, kiếm quang sáng chói, và cả vết nứt không gian u ám như mây đen nữa..cả người không khỏi giật mình.

Ngươi nói đó là xử lí chút chuyện sao, xử lí cả hoàng cung mới đúng! Quả nhiên là Lãnh Vô Yên làm!

Ngoại trừ nàng, những người khác không có năng lực như vậy.

Lý Vô Thường không nhịn được mà hỏi.

- Lãnh chưởng môn, Thịnh tộc làm sao mà chọc giận ngươi rồi, đến nỗi mà phải hủy đi cả hoàng cung.

Lãnh Vô Yên nhún nhún vai:

- Việc này Tiêu cô nương là người rõ ràng nhất.

- Hả? Ta?

Tiêu Thanh Ca chỉ mình, biểu tình ngẩn ra:

- Ta hiểu cái gì ?

Lãnh Vô Yên nói ra:

- Mấy ngày trước đây, không phải ngươi gửi bức thư đến U La Điện sao? Trong nội dung thư là nhắc nhở Lý Nhiên, Thịnh Diệp đang có ý đồ xấu với hắn, bảo hắn không nên đến thành Vô Ương.

Tiêu Thanh Ca gật đầu:

- Đúng là có chuyện như vậy,vừa rồi ta còn đang lo lắng...Hihi, vậy Lý thánh tử đâu rồi, ta sợ hắn chưa có nhìn được thư, rơi vào bẫy của Thịnh Diệp.

Nhìn thấy được chữ ‘Phu quân’ trong thư ,lúc đó Lãnh Vô Yên rất tức giận nhưng vẫn kiềm chế xuống.

- Bổn tọa biết được mục đích của Thịnh Diệp, lần này qua đây nói với hắn một chút.

- Nói một chút?

Lý Vô Thường khó nhọc nói:

- Sau đó ngài ngứa tay chém vài đường phải không?

Lãnh Vô Yên yêu kiều đương nhiên nói:

- Thịnh Diệp có ý đồ xấu với thánh tử của bản tông, do hắn phạm vào kiêng kỵ của ta, Bổn tọa cũng chỉ cáo nhẹ nhàng mà thôi.

Khóe miệng của Lý Vô Thường khẽ nhăn một cái:

- Cảnh cáo...nhẹ nhàng thôi sao?

Cả hoàng cung cũng bốc hơi rồi, ngươi nói đây là nhẹ nhàng sao? Đây là dưới tình huống Thịnh Diệp không có đắc thủ.

Nếu như Lý Nhiên thất thế ở trong tay đối phương, vậy Lãnh Vô Yên chắc phải xóa xổ toàn bộ thành Vô Ương mất?!!

Quá là khủng khiếp!

Lãnh Vô Yên gật đầu nói ra:

- Bổn tọa cũng không phải là người không biết phân biệt phải trái. Trước đây Trần Uẩn Đạo muốn đối phó Nhiên Nhi, bổn tọa chém hắn ba kiếm. Sau khi chém xong ba kiếm, mặc kệ là sống hay chết thì cũng không có truy cứu nữa.

- Bây giờ Thịnh Diệp cũng mắc phải sai lầm giống như vậy, Bổn tọa cũng chỉ chém ba kiếm, không phải là rất công bằng hay sao?

Lý Vô Thường và Tiêu Thanh Ca cũng cạn lời.

Đối mặt với logic lưu loát như vậy. Hai người cũng không biết phản bác như thế nào. Lãnh Vô Yên nhíu mày:

- Chẳng lẽ bổn tọa nói gì sai sao?

Nụ cười của Lý Vô Thường cứng ngắc, hắn vội vàng gật đầu nói:

- Công bằng, quá công bằng! Thật không hổ danh là Lãnh chưởng môn!

Hắn dám nói đối phương vô lý sao?

Nếu như chọc giận ma nữ này, vậy người kế tiếp được nhận ba kiếm chính là hắn!! đừng nói là ba kiếm, chỉ một kiếm thôi hắn cũng đã mất xác rồi!

Lúc này Tiêu Thanh Ca nhớ đến cái gì, cẩn thận hỏi:

- Lãnh chưởng môn, vậy Thịnh Diệp có thể tiếp được ba kiếm của ngươi sao?

Lý Vô Thường nghe thấy vậy cũng bắt đầu tò mò.

Hắn cũng rất muốn được biết, ngay cả Trần Uẩn Đạo suýt chút nữa cũng bỏ mạng mà, Thịnh Diệp có thể làm đến mức nào? Ba kiếm vừa rồi hắn cũng nhìn thấy ở trong mắt.

Uy lực và sát khí, so với lần chém Trần Uẩn Đạo kia mạnh hơn không ít!

Lấy thực lực hiện tại của Thịnh Diệp, nếu như miễn cưỡng ăn ba kiếm này, cơ bản chính là thân tử đạo tiêu.

Lãnh Vô Yên lắc đầu, cười lạnh nói:

- Bổn tọa mới chém ra kiếm thứ nhất, cánh tay của hắn đã bị chém đứt, kiếm thứ hai bị Thịnh Hiển đỡ được.

- Đến khi bổn tọa chém ra kiếm cuối cùng, Thịnh Hiển đã mang theo hắn chui vào tổ địa rồi.

Tuy phương pháp trốn chạy như này khiến nàng rất khó chịu, nhưng một mức độ nào đó cũng coi như là đõ được ba kiếm này.

Lại tăng thêm một ít thứ khác, cho nên cũng coi như là nàng đã khóa được phương vị của tổ địa, nhưng nàng không thèm đuổi theo.

Mà Lý Vô Thường nghe xong, lại rùng mình một cái. Chỉ một kiếm thôi đã chặt đứt cánh tay của Thịnh Diệp?

Phải biết rằng Thịnh Diệp là đương kim thiên tử, người mà nhiều bí pháp và những lá bài tẩy chưa lật, nhục thân chắc chắn như là chân long!

Kết quả, ở trước mặt Lãnh Vô Yên vẫn không có chút năng lực nào để mà chống cự.

Có thể tưởng tượng được, nếu như không phải Thịnh Hiển vẫn còn ở đó, e là thiên hạ này cũng đã đổi chủ!

Lãnh Vô Yên cau mày nói:

- Cái Vô Thượng Hoàng kia cũng có chút thú vị, rõ ràng bản thân hắn đang chống cự lại sự bài xích của Thiên Đạo, vẫn có thể mạnh mẽ lấy thân hóa đạo, đón đỡ một đòn của bổn tọa. So với mấy tên kia mạnh hơn rất nhiều.

Lý Vô Thường cũng gật đầu đồng tình.

Tuy hai người đều là cường giả Nguyên Sơ cảnh, nhưng Thịnh Hiển dù sao cũng là đại năng mấy ngàn năm trước, nội tình mà hắn tích lũy được không có cách nào tưởng tượng được.

Nhưng mà dù vậy cũng chỉ miễn cưỡng mà chạy trốn được thôi...dưới kiếm của Lãnh Vô Yên, chúng sinh bình đẳng...

Bình Luận (0)
Comment