- Đây cũng là lý do tại sao thiên phú của ngươi dù tốt đều đâu, đều bị vây khốn ở cảnh giới này, mà nguyên nhân các ngươi không thể nào tiến thêm được nữa…
- Bởi vì đại đạo mà các ngươi tu, là đại đạo không hoàn chỉnh.
Nàng nói một hơi, nói rất nhiều, sau đó dừng một chút, nâng chung trà lên uống một ngụm. Cho đối phương một ít thời gian để suy ngẫm.
- Đại đạo không hoàn chỉnh?
Lý Vô Thường hơi ngây người một chút.
Sự tình của Long ấn thì hắn biết, giam cầm Long Khí, sự tình đại đạo gông xiềng hắn cũng biết, nhưng vạn lần hắn cũng không nghĩ tới, là, thiên hạ tu hành là Thiên Đạo không hoàn chỉnh?!
Tin tức này thật sự là quá mức kinh người!
Lãnh Vô Yên tiếp tục nói ra:
- Thay đổi đại đạo, gồng xiềng tu vi, loại hành động giở trò phía sau lưng này, ngươi cảm thấy là do Thiên Đạo làm ra sao?
Tiếng nói của Lý Vô Thường có hơi căng lên:
- Lãnh chưởng môn nói là… những thứ tồn tại phía trên kia?
- Đương nhiên.
Lãnh Vô Yên cười lạnh nói:
- Tu hành giả ở hạo thổ càng mạnh, sẽ càng có uy hiếm lớn đối với bọn chúng nếu không… Bọn chúng sao phải lãnh phí tâm tư để làm chuyện này?
Nhất thời Lý Vô Thường không nói nên lời.
Đối với những bí ẩn này, trước đây hắn có nghe sơ qua, cũng chỉ nghĩ là tin vịt. Bây giờ lại từ trong miệng đối phương nghe được mấy cái thuyết pháp này, trong lòng chấn động không thôi!
- Nguyên lại, hết thảy đều là âm mưu?!
Hắn nắm siết chặt lòng bàn tay, gân cổ không ngừng nổi lên. Một loại uất hận trong nội tâm liên tục trần ra.
Từ xưa đến nay, hạo thổ xuất hiện vô số thiên tài, nhưng thời điểm bọn họ vừa mới sinh ra, giới hạn bản thân đã bị người ta định sẵn!
Tất cả đều đang sống trong một thế giới do kẻ khác đặt ra quy tắc, ở dưới mi mắt người khác mà tu hành! Những kẻ này lại đang đứng từ trên nhìn xuống, không kiêng nể gì mà quan sát hết thảy? Cái này có khác gì nhân loại chăn heo đâu?!
Oanh!
Trong không khí truyền đến một tiếng trầm đục.
Chỉ thấy hư không sau lưng Lý Vô Thường nứt ra, sát khí lạnh lẽo như thủy triều điên cuồng tuôn ra.
Hiển nhiên đã vô cùng phẫn nộ!
Thần tình của Lãnh Vô Yên nhàn nhạt, chậm rãi nâng chung trà lên uống một ngụm, cái này cũng rất bình thường.
Nàng cũng mới ý thức được sự thật này mà thôi, lúc đó nàng còn phẫn nộ hơn nhiều.
Qua rất lâu, Lý Vô Thường mới từ từ tỉnh táo lại.
Nhưng ở sâu trong đôi mắt vẫn băng lạnh như cũ.
Có thể tu hành đến cảnh giới đế cấp, đều là thiên tái xuất thế, tuy ngày thường ngoài mặt hắn vui thì cười, giận thì mắt, không có hình thái nhất định, nhưng trong nội tâm của hắn, ngạo khí lúc nào cũng sôi trào mãnh liệt…
Làm sao có thể chịu nổi loại khuất nhục này?
- Nhưng mà…
Chân mày của hắn hơi nhíu lại.
- Nếu đúng như Lãnh chưởng môn nói, vậy làm sao ngươi có thể đột phá gông xiềng này?
Nếu như ngay cả đại đạo cũng không hoàn chỉnh, sao nàng lại không bị ảnh hưởng.
Lãnh Vô Yên cười cười, nói:
- Mặc dù uy năng của Long ấn rất mạnh, nhưng trên bản chất cũng là một trận pháp mà thôi, nếu là trận pháp, nhất định sẽ có kẽ hở cùng mắt trận.
- Bổn tọa sớm đã thoát được pháp trận, cái gọi là Thiên Địa gông xiềng, dựa vào cái gì có thể vây khốn bổn tọa?
Nghe vậy, Lý Vô Thường nhất thời hiểu rõ.
- Nguyên lai là như vậy!
Trách không được đối phương lại mạnh đến mức không thể lý giải, nguyên lai đã không còn ở cùng một tầng thứ với bọn hắn, Lãnh Vô Yên đã là cảnh giới Siêu Thoát!
Lúc này, hắn lại nhận ra từ ngữ của đối phương có chỗ khó hiểu:
- Sớm đã thoát được? Nói như vậy Lãnh chưởng môn đã phá được gông xiềng rồi hả?
- Ừm, ta đã phá từ sớm.
Lãnh Vô Yên gật đầu, suy nghĩ một lát rồi nói:
- Đại khái chính là thời điểm ở ‘Diệt ma đại hội’. Trần Uẩn Đạo mang theo một đám chính đạo đến gây chuyện với bổn tọa, nhưng mà lúc đó, cũng đúng lúc bổn tọa đang tìm hiểu Long Ấn, bất ngờ có thể thoát khỏi trận pháp.
- …
Lý Vô Thường lắc đầu cười khổ.
Không nghĩ tới, nguyên lai đối phương phương đã sớm đột phá gông xiềng. Nực cười là Trần Uẩn Đạo kia, lại muốn tiêu diệt đối phương… Đây không phải là muốn chết sao?
Trách không được Lãnh Vô Yên vừa mới Chứng đạo đã làm cho người người khiếp sợ, truy cùng đuổi tận Trần Uẩn Đạo.
Lý Vô Thường vui lòng phục tùng, từ nội tâm phát ra tiếng cảm thán:
- Thiên phú của Lãnh chưởng môn thật kinh người, chỉ sợ ngươi đã tồn tại nhập thánh duy nhất ở hạo thổ?
Nhưng mà Lãnh Vô Yên lại lắc đầu:
- Ai nói với ngươi là chỉ có bổn tọa mới nhập thánh?
- Hả?
Lý Vô Thường ngây ngẩn cả người.
- Vậy trừ ngài ra còn có ai?
Lãnh Vô Yên cau mũi một cái, thần tình dường như có điểm khó chịu:
- Còn có ai? Đương nhiên là đạo cô kia! Nếu không phải là trước đây nàng ngăn cản bổn tọa, bổn tọa đã sớm làm thịt tên Trần Uẩn Đạo kia.
Giọng nói của nàng bỗng nhẹ bông, nhưng ở trong tai của Lý Vô Thường lại không khác gì đại bác!
- Ngài nói là Dịch Thanh Lam?
- Nàng cũng đột phá gông xiềng rồi, đã tới Siêu Phàm Nhập Thánh rồi hả?!
Lý Vô Thường đứng ngơ ngác, vô số mảnh tin tức đang xoay quanh trong đầu hắn. Trách không được!