Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 845 - Chương 845. Nam Nhân Kỳ Quái Trong Phòng! (2)

Chương 845. Nam nhân kỳ quái trong phòng! (2) Chương 845. Nam nhân kỳ quái trong phòng! (2)

Thương Lam Xuy Tuyết bình tĩnh nói:

- Thế đạo này vốn dĩ là cá lớn nuốt cá bé, nếu chết cũng chỉ có thể tự trách mình không đủ thực lực, liên quan gì đến ta chứ?

Lý Nhiên nhéo cằm:

- Hình như có chút đạo lý.

- Tuy rằng cũng có người là ngoại lệ...

- Ai?

- Đương nhiên là phu quân ta.

Thương Lam Xuy Tuyết tiến vào trong ngực hắn, dường như giống một con mèo nhỏ liếm:

- Dòng tộc của ta, tên của phu quân ta, huyết mạch của chúng ta sớm đã nhập làm một, nếu ai dám động vào phu quân ta dù chỉ lại một sợi lông tơ, ta dù cho long huyết cháy rụi thì cũng phải báo thù cho phu quân của ta!

Nàng ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt sáng chăm chú nhìn Lý Nhiên:

- Vì vậy phu quân không thể không cần ta, nếu không ta thực sự sẽ chết mất.

Nhìn khuôn mặt cười hoàn mỹ không tì vết kia, khí tức phảng phất tới cổ khiến hắn cảm thấy ngứa ngáy. Tim Lý Nhiên không hiểu sao đập càng nhanh.

Trong đầu đột nhiên toát ra một cái ý niệm: Cùng con rồng này buộc chung một chỗ...Dường như cũng không tồi… ?

Hắn miễn cưỡng ổn định tâm thần, nói:

- Tốt lắm, không nói cái này nữa, ngươi trước tiên cởi y phục ra.

- À?

Thương Lam Xuy Tuyết sửng sốt, khuôn mặt thoáng chốc đỏ bừng.

Nàng cúi thấp đầu xuống vuốt tay, ngón tay quấn chặt vào nhau, nhăn nhó nói:

- Nhân gia tuy đã chấp nhận ngươi, nhưng nhất định phải chờ huyết mạch thức tỉnh trên phân nửa mới có thể...Nếu không phải vậy thì sẽ ảnh hưởng tiềm lực.

Đông!

Lý Nhiên ở trên đầu nàng gõ mạnh một cái, mặt không chút thay đổi nói:

- Ngươi đây là đang suy nghĩ cái rắm gì?

Thương Lam Xuy Tuyết ôm đầu, ủy khuất nói:

- Cái kia, vậy ngươi nói nhân gia cởi quần áo làm gì?

Lý Nhiên tức giận nói:

- Ta là muốn xem Minh Văn phía sau lưng ngươi!

- ...A.

Thương Lam Xuy Tuyết ý thức được mình đã nghĩ quá rồi, nhất thời có chút ngượng ngùng, nhỏ giọng lẩm bẩm:

- Ai nói ngươi không nói rõ ràng, làm hại nhân gia hưng phấn...

Lý Nhiên:

- ???

Một lát sau.

Nhìn thấy trên tấm lưng tựa như bạch ngọc kia, lóe ra long văn kim quang chói mắt, giống như là từ trên cột sống bắn xuyên thấu qua.

Thương Lam Xuy Tuyết.

Đem Long Văn phiên dịch thành văn tự tộc người trưởng thành, chính là tên Thương Lam Xuy Tuyết.

Trước đây Lý Nhiên từng chạm đến Long Văn này, mới xuyên đến trong cánh đồng hoang vu huyết sắc.

- Đây rốt cuộc là chuyện gì...

Dưới sự điều khiển của lòng hiếu kỳ, Lý Nhiên giơ ngón tay lên, một lần nữa ấn vào bên trên Long Văn.

- Hống!

Vang lên bên tai một tiếng rồng gầm thét kinh người. Một giây kế tiếp, trời đất quay cuồng!

Đồng hoang huyết sắc!

Treo ngược bên trên đỉnh núi, Thương Lam Nguyệt đứng chắp tay, con mắt màu trắng nhìn về phía xa. Mái tóc trắng của nàng rũ xuống vai, thân hình đơn bạc, giống như một đóa hoa uốn quanh nở rộ ở trên vách đá.

Sa Sa.

Phía sau truyền đến tiếng bước chân.

Một thanh âm trầm thấp vang lên,

- Nguyệt, ngươi lại đang suy nghĩ gì đấy?

Thương Lam Vô Cực đi tới bên người nàng, áo choàng đen tuyền cùng sự tinh khiết của nàng hình thành sắc thái đối lập rõ ràng. Phảng phất một nửa quang minh, một nửa hắc ám.

Thương Lam Nguyệt thản nhiên nói:

- Đã hơn hai mươi năm rồi, cũng không biết hài tử của đại ca lúc này đang ở phương nào?

Thương Lam Vô Cực thở dài:

- Không thể chiếu cố tốt cho nó, trách tại ta...Ta xin lỗi đại ca.

- Không phải lỗi của ngươi.

Thương Lam Nguyệt lắc đầu nói:

- Ta chỉ không hiểu được, trong cánh đồng hoang mạc này đang bị huyết sắc Thánh Huyết của đại ca nhuộm dần, đã hoàn toàn trở thành cấm địa của nhân tộc, vì sao còn có người có thể lẻn vào trộm đi Long Đản chứ?

- Trừ phi, là nội gián của Long Tộc?

Thương Lam Vô Cực cười khổ nói:

- Chúng ta đã sớm điều tra qua, thậm chí còn lần lượt tra xét từng cái ký ức, căn bản cũng không phải là do tộc nhân của chúng ta làm.

Thương Lam Nguyệt chân mày hơi nhíu.

- Ngoại trừ có thể là cái đó ra, ta nghĩ không ra những khả năng khác.

Kỳ thực Thương Vô Cực muốn nói lại thôi.

Kỳ thực cánh đồng hoang huyết sắc cũng không phải là một khối thùng sắt.

Chí ít hắn liền chính mắt thấy một nhân loại đã tiến nhập cánh đồng hoang. Nhưng lại bị đối phương quất mười mấy cái. Quang...

Đổi một góc độ suy nghĩ khác, nhân tộc đã nắm giữ phương pháp tiến nhập vào cánh đồng hoang huyết sắc, vì vậy hoàn toàn có cơ hội có thể trộm đi Long Đản.

Nhưng sự tình này cũng không có cách nào nói với Thương Lam Nguyệt. Thương Lam Vô Cực hắn không ném nổi con rồng này.

Cuối cùng thiên ngôn vạn ngữ, hóa thành một tiếng thở dài.

- Đừng suy nghĩ nhiều, nghỉ ngơi sớm một chút đi, dù trên Bích Lạc hay dưới Hoàng Tuyền, ta cũng sẽ mang quả trứng kia tìm trở về.

Dứt lời liền xoay người rời khỏi.

Thương Lam Nguyệt mím môi không nói gì.

Lại đứng thêm nửa canh giờ, nàng rũ tầm mắt xuống, khinh thân bay vút về phía nơi ở mà đi. Thương treo núi ngược lại là một tòa lơ lửng giữa không trung ngọn núi cực lớn.

Cả phiến huyết toàn bộ Long Tộc đều ở chỗ này.

Diện tích nhỏ nhất ở chân núi, hầu hết là huyết mạch hỗn tạp nhất của Long Tộc, đồng thời số lượng cũng là nhiều nhất. Dựa theo độ tinh khiết của huyết mạch, càng đi lên số lượng Long Tộc càng ít.

Thương Lam Nguyệt ở trên đỉnh cao nhất.

Bình Luận (0)
Comment