Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 846 - Chương 846. Thương Lam Nguyệt Nóng Tính!

Chương 846. Thương Lam Nguyệt nóng tính! Chương 846. Thương Lam Nguyệt nóng tính!

Nơi này diện tích lớn nhất, chỉ ở lác đác một vài tộc nhân Thương Lam. Thương Lam Nguyệt bước trên đỉnh núi, đi tới chỗ ở của mình.

Tuy thân là Long Tộc, nhưng không thể không thừa nhận, phần lớn thời gian vẫn là ở trong hình thái của nhân tộc. Nàng cũng quen rồi, bình thường đều ở hình dạng của con người.

Đẩy cửa phòng ra, đi vào. Ánh nến tự động nhen lửa.

Một giây kế tiếp, trực tiếp ngây tại chỗ.

Chỉ thấy một thiếu niên nhân tộc ngồi ở trên giường, nụ cười rực rỡ phất tay về phía nàng.

- Ngươi đã về rồi.

Thương Nguyệt:

- ???

Nhân tộc?

Thương Lam Nguyệt ngẩn ra.

Đầu óc nhất thời mơ hồ.

Nhân tộc sao có khả năng vào hoang nguyên huyết sắc này, lại còn vô thanh vô thức vào được phòng của nàng?

Năm đó Thánh Thần Long Tộc vong mạng, cả hoang nguyên này nhuộm trong máu của Long tộc, trong hư không cũng là cổ chú của Long tộc. Ngoài Long tộc ra, bất kỳ chủng tộc nào cũng không thể bước chân vào hoang nguyên.

Nếu cưỡng ép đi vào sẽ gây ra động tĩnh đánh động đến Long tộc. Nhưng thiếu niên trước mắt lại không gây ra động tĩnh gì mà đã vào được?

Mày liễu của Thương Lam Nguyệt nhíu lại, tay nổi lên ánh sáng, sát khí nổi lên.

Dù thân phận thế nào dám bước vào đây thì chính là khiêu khích nàng! Lại còn dám ngồi trên giường của nàng…

Sát khí trong mắt Thương Lam Nguyệt đã tăng thêm vài phần.

Lý Nhiên bị sát khí bao lấy nhưng cũng chả quan tâm.

- Đừng có phí công, ngươi không giết được ta.

- Là sao?

Thương Lam Nguyệt cười lạnh:

- Lần trước có một tên nhân tộc cũng nói vậy, ngươi đoán kết cục của hắn ra sao?

Lý Nhiên hiếu kỳ hỏi:

- Thế nào?

Thương Lam Nguyệt cười lạnh một cái, ánh mắt lãnh khốc.

- Ta vặn đầu hắn treo trên cửa Tam Thanh thiên, đã hơn hai mươi năm rồi cũng chưa ai dám gỡ xuống.

Lý Nhiên cau mày nói:

- Ghê vậy sao? Ngươi cũng muốn vặn đầu ta à?

Thương Lam Nguyệt hừ lạnh nói:

- Biết sợ? Sợ thì thành thật trả lời câu hỏi của ta, ngươi là ai, tới đây làm gì…

Mới hỏi một nửa liền im bặt.

Chỉ thấy Lý Nhiên nằm xuống giường, kéo gối đầu, đắp chăn lên người.

- Ngươi làm cái gì?

- Mệt, nằm một lát, ngươi cứ nói.

- … ..Ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi?!

- Vậy làm phiền người động thủ nhanh chút, ta sợ máu không dám nhìn đâu.

Trán Thương Lam Nguyệt nhăn lại. Tên này có bệnh!

- Muốn chết!

Thương Lam Nguyệt mặt lạnh như băng, ánh sáng trong tay đã ngưng tụ thành kiếm, hung hăng bổ về phía Lý Nhiên! Mặc dù không biết lai lịch của đối phương, nhưng uy nghiêm của Long tộc không thể để người ta coi thường. Ngươi khiêu khích, tất phải chết!

Oanh!

Cả phòng rung một cái.

Phòng này có dùng bí pháp của Long tộc, không những có thể thay đổi kích thước, mà còn miễn nhiễm công kích của Long uy và Long khí.

Nhưng vẫn bị một kiếm này chém làm đôi!

Khói dày cuồn cuộn, hai mắt Lam Nguyệt lạnh lùng.

- Đã cho ngươi cơ hội, là ngươi tự tìm… Ơ?

Một giây tiếp theo nàng ngẩn cả ngươi.

Chỉ thấy sau khi khói tan, Lý Nhiên vẫn nguyên vẹn đừng bên cạnh.

Vẻ mặt của hắn bất đắc dĩ nói:

- Long tộc các ngươi đều nóng tính vậy? Ta mới nằm một lát mà đã phá nát cả cái giường sao?

- …

Thương Lam Nguyệt nhíu chặt đầu mày.

Không thể nào.

Coi như Chân Thần xuất hiện cũng không thể thoát nổi Long Khí của nàng. Thiếu niên này sao có thể?

- Rốt cuộc ngươi là ai?

- Lý Nhiên.

- Lý Nhiên?

Thương Lam Nguyệt nghĩ một lát.

Tên này chưa nghe qua bao giờ, nhưng nhân tộc đúng là có cường giả họ Lý, chẳng lẽ là hậu bối của vị tôn chủ kia?

Nàng lại hỏi:

- Sao ngươi tới được đây?

Lý Nhiên nghĩ một lát:

- Nói cũng đúng, lúc ta truyền tống không hiểu sao lại tới đây…

Giống như lần trước Thương Lam Xuy Tuyết va vào Minh Văn sau lưng hắn, hắn sẽ xuất hiện ở cảnh đồng hoang vu huyết sắc này. Nhưng lần trước là ở cánh đồng, lần này lại ở đỉnh núi.

- Truyền tống cái gì?

Thương Lam Nguyệt không hiểu.

Lý Nhiên khoát tay.

- Thôi có nói ngươi cũng không hiểu.

- Ngươi!

Mắt Thương Lam Nguyệt đầy vẻ tức giận.

Là một Hoàng Long kiêu ngạo tôn quý, còn chưa có sinh vật vào dám nói chuyện như thế với nàng! Lại còn là một nhân tộc!

Nhưng lúc này lại có chút cảm giác bất lực.

Thiếu niên trước mắt hơi kỳ quái, rõ ràng đang ở đây nhưng lại như không ở đây, còn không bị Long uy công kích.

Nàng nhất thời cũng không hiểu gì.

Thương Lam Nguyệt thần tình khẽ động, căn phòng lại hồi phục như cũ, những chỗ gãy lìa tự động liền lại, một vết nứt cũng không có.

Căn phòng cứ như một vật sống vậy.

Lý Nhiên cũng thấy kỳ lạ.

- Hoá ra căn phòng này pháp bảo? cũng thú vị.

Thương Lam Nguyệt ngồi trên ghế, thần tình bình thường lại.

Nếu công kích đối phương không được, vậy phẫn nộ cũng vô tác dụng.

Lý Nhiên cũng ngỗi xuống đối diện nàng, an ủi:

- Đừng nóng giận một lát nữa ta đi.

Hắn cầm lấy ấm trà trên bàn tự rót một chén.

- Trà ngon

Lý Nhiên thở dài.

Sau khi uống xong trà, hắn lại không để chiếc chén xuống thuận tay nhét vào trong lòng. Thương Lam Nguyệt nhíu mày.

- Ngươi tới thị uy?

Sau cuộc chiến năm đó, quan hệ của Long tộc và Nhân tộc càng thêm xa cách, còn nhiều lần đại chiến.

Tới nay Long tộc chiếm thế thượng phong.

Nhưng nếu nhân tộc có người giữ cổ chú, cũng có thể vô thanh vô thức tiến vào hoang nguyên huyết sắc, có thể sửa lại cách cục của cả Huyền Giới!

Bình Luận (0)
Comment