Thượng giới đã tồn tại ở hạo thổ hàng vạn năm, dùng Chân Long Chi Khí khốn tỏa đại đạo, chặn Tu Hành Giả tu hành. Thù này nhất định phải báo!
Lãnh Vô Yên lắc đầu nói:
- Chuyện này để sau hãy nói. Việc quan trọng bây giờ là phải đảm bảo sự an toàn cho Nhiên Nhi.
Bây giờ Long Khí đã bị Nhiên Nhi hấp thụ, đã không còn tồn tại trận pháp, Tỏa Long trận cũng đã mất đi tác dụng.
Điều này không thể làm giả được, sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ. Đến lúc đó Lý Nhiên sẽ trở thành mục tiêu của thượng giới.
Trong khoảng thời gian này, Lãnh Vô Yên vội vàng như vậy tất cả đều là vì chuyện này.
Sở Linh Xuyên cười nhẹ.
- Cho rằng chặn đại đạo, là có thể ngăn cản ta tu hành? Bọn họ nếu thực sự dám đến, ta nhất định sẽ khiến cho bọn họ có đi mà không có về!
Lãnh Vô Yên bỗng nhận ra điều gì đó, mắt đột nhiên nheo lại:
- Ngươi đột phá?
Sở Linh Xuyên lắc đầu nói:
- Đại đạo vô dụng đối với ta, chỉ cần thế gian này có kiếm, ta sẽ tu hành không bao giờ có diểm dừng, cảnh giới của ta không bao giờ có cái gọi là cao nhất.
Lãnh Vô Yên trở nên nghiêm túc.
Nàng im lặng một lúc, ngón tay trỏ giơ lên, chậm rãi chỉ về phía Sở Linh Xuyên.
Tốc độ rất nhẹ nhàng, nhưng ở trong mắt đối phương, giống như cả không gian đều bị ngưng lại, không có lấy một cơ hội để né tránh, đầu ngón tay tràn lên kim quang, trong mơ hồ tiếng tiếng rồng ngâm truyền đến. Trong vô thức, thanh kiếm cứ thế chém vào hư không.
Trong chốc lát, hai người đã giao đấu vô số lần. Lãnh Vô Yên thu ngón tay lại.
Thực lực của Sở Linh Xuyên đã vượt xa khỏi sự tưởng tượng của nàng.
- Thần khiếu?
- Khả năng còn chưa tới, thế nhưng cũng không có thay đổi gì nhiều.
- Có lẽ, thật sự có thể khiến cho đám người kia một phen sợ hãi!
Lãnh Vô Yên vô cùng kinh ngạc.
Nàng biết Sở Linh Xuyên rất mạnh, nhưng không nghĩ lại mạnh tới mức này!
- Qua nhiều năm như vậy, quả nhiên nàng ta vẫn đang mạnh lên.
- Dùng cảnh giới thực lực để xem, cũng không thua kém bao nhiêu so với đạo cô kia.
So với đạo tu, võ tu đột phá là cực kỳ khó khăn.
Đại đạo hàng ngàn hàng vạn , không có phần cuối, chỉ cần đại đạo vẫn còn tồn tại, là vẫn có thể tiếp tục tu hành. Nhưng thân thể cũng có cực hạn.
Sở dĩ từ xưa đến nay, có thể dùng võ Chứng Đạo đại năng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Bây giờ tám đại tông môn có thêm Thịnh tộc Hoàng Triều, ước chừng sẽ có mười người đế cấp đại năng, chỉ có một mình Sở Linh Xuyên là võ tu. Như vậy có thể thấy sự gian khổ khi tu hành ở bên ngoài.
Bất công quá! Võ tu cũng có ưu điểm của võ tu.
Bọn họ chỉ cần tự mình rèn luyện, có liên quan đến đạo tắc hay không không quan trọng, ở đại lao bị ngăn cách này, ngược lại có thể tiếp tục tu hành mà không có chút trở ngại nào.
Lại thêm Sở Linh Xuyên rất có thiên phú, việc tăng thực lực không hề có giới hạn nhất định!
- Không hổ là người đứng đầu Vạn Kiếm Các.
Tuy Lãnh Vô Yên rất ghét nàng, nhưng không thể không thừa nhận, người này quả thật có chút tài năng.
Sở Linh Xuyên khoanh tay, hờ hững nói:
- Biết là tốt rồi, dù sao ta cũng là tông chủ một môn, phiền ngươi sau này khách khí với ta một chút.
Nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của nàng, Lãnh Vô Yên yên lặng nghiêng đầu qua chỗ khác, căn bản cũng không để ý đến nàng. Lúc này Sở Limh Xuyên nghi ngờ nói: - Người vừa mới nói... Thần Khiếu? Đó là cái gì?
Lãnh Vô Yên nói:
- Đó là thượng giới phân chia cảnh giới, cũng chính là cảnh giới phía sau Đế cấp.
- Phía sau đế cấp?
Sở Linh Xuyên hơi hoang mang.
Tuy nàng vẫn đang mạnh lên, nhưng chỉ là tăng lên ngẫu nhiên, còn thật sự không biết sau Đế cấp đó là cảnh giới gì. Lãnh Vô Yên giơ một ngón tay lên, đầu ngón tay thon dài, chậm rãi chỉ vào trán nàng.
Sở Linh Xuyên vừa muốn vé tránh, thì nghe Lãnh Vô Yên nói:
- Không nên phản kháng.
Nàng hơi do dự, sau đó vẫn ngồi im không nhúc nhích.
Ngón trỏ điểm tại mi tâm, một lượng tin tức lớn theo đó đi vào trong não.
Một lát sau, Sở Linh Xuyên mở mắt, nói rõ ràng:
- Nguồn gốc chính là cái này.
Đoạn tin tức ở bên trong kia, không chỉ có phân chia cảnh giới, còn có cả kí ức thượng giới. Điều này khiến nàng cũng hiểu cơ bản về tình hình của thượng giới.
- Nói như vậy, Giám Sát Sứ kia cũng chỉ là tiểu la, phía trên còn có Thần La?
Lãnh Vô Yên gật đầu:
- Không sai.
Giám Sát Sứ chỉ là một cách gọi.
Số lượng rất đông, dường như là thế lực từ khắp nơi phái ra nhân thủ, cùng với một bộ phận tán tu hợp thành. Nhiệm vụ chính là giám sát mọi nhất cử nhất động của hạo sĩ, có bất kì biến động gì phải kịp thời báo cáo. Nói trắng ra chính là tạm thời làm việc, còn thực lực hay địa vị thì đều tương đối thấp.
Người mà bọn họ thực sự để ý, là người giám sát thượng cấp. Cũng chính là Thần La.
Thần La sở hữa tám chức trách, vừa trông coi vừa là người giám sát, đồng thời cũng phụ trách ổn định hoạt động của Tỏa Long trận. Cũng xem như là Chưởng Khống Giả.
Những năm gần đây, hạo thổ vẫn gió êm sóng lặng, sở dĩ bọn họ cũng rộng lượng hơn rất nhiều với hạo thổ. Lúc này Lãnh Vô Yên mới tìm được cơ hội, lặng lẽ giết chết bốn gã Giám Sát Sứ không một tiếng động.