- Giám Sát Sứ không đáng lo ngại. Thần La và những người bên trên Thần La, mới là những người chúng ta thực sự cần để ý.
- Theo sự tiêu tán của Long Khí, tác dụng của Tỏa Long trận cũng sẽ dần dần biến mất, đến lúc đó hạo thổ dùng thoát khỏi gông xiềng, chân chính tiến vào Hoàng Kim thịnh thế.
- Những biến động này, nhất định sẽ khiến thượng giới chú ý.
- Đến lúc đó thứ chúng ta phải đối mặt, không phải chỉ là Giám Sát Sứ, mà là chư thiên Thần La, thậm chí là cường đại tồn.
Nhiên Nhi cho rằng vì hắn là cái người sở hữu Long Khí, cho nên sẽ trở thành cái gai cho mọi người chỉ trích, sở dĩ...
Còn chưa nói xong, chỉ nghe Sở Linh Xuyên nghiến răng nói:
- Ta nhất định sẽ bảo vệ hắn chu toàn, muốn đụng đến Lý Nhiên, trước tiên phải qua cửa ải của ta!
Ngón tay của nàng linh động, như tiếng rồng đang ngâm vang.
Một vệt kiếm khí vàng óng ở đầu ngón tay xao động, biến tất cả hư không trở thành tro tàn.
Lãnh Vô Yên nói:
- Thời gian mà Long ấn mất đi hiệu lực sắp đến, trong khoảng thời gian này việc chúng ta cần làm là tập hợp những lực lượng có thể lợi dụng, lấy đó để đối mặt với tình thế hỗn loạn sắp đến.
Sở Linh Xuyên gật đầu :
- Yên tâm, giao cho ta.
- Vì Nhiên Nhi.
- Ừm!
Hai người bốn mắt nhìn nhau, lại có chung một suy nghĩ.
Ai có thể nghĩ tới, hai người đối thủ cũ này lại có thể liên thủ với nhau, mà mục đích chỉ là vì bảo vệ Lý Nhiên...
- À đúng rồi, ngươi vẫn còn liên lạc Dịch Thanh Lam đúng không?
Sở Linh Xuyên dò hỏi.
Lãnh Vô Yên gật đầu.
- Không sai, thứ nhất cái Bổn Tọa tìm chính là ngươi, ngoại trừ ngươi, còn có Liễu Tầm Hoan và Thịnh Điệp.
- Thịnh Điệp?
Sở Linh Xuyên ngây ngẩn cả người...
Nàng có thể lý giải được Liễu Tầm Hoan, dù sao Liễu Tầm Hoan và U La Điện cũng đều là Ma Môn, trong lúc đó trông coi lẫn nhau cũng là chuyện bình thường.
Nhưng về Thịnh Điệp thì có chút không hiểu.
- Nói đùa sao, Thịnh Điệp sẽ giúp ngươi?
Lãnh Vô Yên khẽ cười nhạt:
- Hắn không phải giúp Bổn Tọa, mà là đang giúp cho chính hắn.
Long Khí không chỉ là quan hệ Đại Đạo Pháp Tắc, đồng thời cũng là khí vận của toàn bộ các hạo sĩ. Một khi đại họa ập xuống thì chính là cả giang sơn hạo thổ.
Nếu hạo thổ thật sự có biến cục, Thịnh Điệp chính là người không hy vọng thấy nhất.
Sở Linh Xuyên không hiểu nói:
- Không phải mấy ngày trước ngươi mới đến Vô Ương cung đại náo một hồi sao?
Sao bây giờ hai người lại hợp tác với nhau rồi?
Lãnh Vô Yên giải thích:
- Trước kia Thịnh Điệp và Trần Uẩn Đạo rất thân nhau, chẳng phải là muốn mượn tay hắn để ổn định vị trí Cửu Ngũ Chí Tôn hay sao?
- Trước kia Bổn Tọa trảm Trần Thực, lại chém Sử Hoàng cung, cũng xem như là triệt để chặt đứt đi niệm tưởng của hắn.
Trong vài ngày, Bổn Tọa đã sữa chữa lại toàn bộ bí địa Vô Ương Thành và tổ địa Thịnh tộc.
- Vì vậy, đương nhiên là Thịnh Điệp phải vui vẻ chấp nhận kiến nghị của Bổn Tọa.
Nhìn thấy phong thái bình tĩnh của nàng, Sở Linh Xuyên không khỏi rùng mình một cái.
- Vui vẻ chấp nhận? Rõ ràng là bị ngươi ép buộc!
Không hổ là ma nữ máu lạnh!
Vốn dĩ cho rằng phong cách hành sự của mình đã rất cao siêu, kết quả chỉ là Tiểu Vu thấy Đại Vu!
Lãnh Vô Yên nhéo cằm, lẩm bẩm:
- Lão già Sát Sinh Ngục kia vô cùng giảo hoạt, chắc là không thể trông cậy, Âm Thi Đạo và Vô Vọng Tự thì còn có một chút khả năng.
Sở Linh Xuyên nuốt một ngụm nước bọt.
Dựa vào mấy câu nói đó, đa phần có thể đoán rằng, tiếp sau đây, Chính Ma Lưỡng Đạo đều không thể sống yên ổn?
- Đúng rồi, Lý Nhiên đâu? Hắn đi rồi hả?
Sở Linh Xuyên tùy ý hỏi.
Lãnh Vô Yên đáp:
- Hắn đi tiếp Thẩm Nịnh, việc này cũng nên làm thôi.
Vừa dứt lời, một thân hình cao to vạm vỡ đi từ cửa đại điện đến.
- Sư Tôn, đệ tử đã tới chậm.
- Lý Nhiên!
- Lý thánh tử!
‘Xôn xao’ một tiếng, cả Tần Như Yên, Nhạc Kiếm Ly và Sở Linh Xuyên đều đứng lên, đồng loạt nhìn ra cửa.
???
Chân mày Lãnh Vô Yên bắt đầu hơi nhíu lại.
Mấy người này không cần phải quá kích động như vậy chứ?
- Lý Nhiên?
Ba người đồng loạt đứng lên, quay đầu nhìn ra cửa.
Trong mắt Sở Linh Xuyên tràn đầy kích động và chờ mong, còn mang theo một chút khẩn trương.
Lãnh Vô Yên thấy thế liền cau mày nói:
- Sở Kiếm Thủ, không phải ngươi hơi kích động rồi sao?
- Khụ khụ.
Sở Linh Xuyên phục hồi tinh thần lại, biểu tình có một chút xấu hổ, chậm rãi ngồi xuống ghế trên.
- Chỉ là ta đã rất lâu chưa nhìn thấy Thẩm Nịnh, bây giờ mới có chút thất thố, Lãnh chưởng môn đừng nên nghĩ nhiều.
- Thật sao?
Trong mắt Lãnh Vô Yên tràn đầy hoài nghi:
- Vậy tại sao vừa rồi Bổn tọa nghe thấy ngươi kêu tên Lý Nhiên?
Sở Linh Xuyên lắc đầu, nghiêm túc nói:
- Chắc chắn ngươi đã nghe lầm, rõ ràng vừa nãy ta kêu là Lý Nhiên, mau đưa Thẩm Nịnh tới cho ta xem.
- …
Chân mày Lãnh Vô Yên giật một cái. Lộn xộn cái gì! Thật sự xem Bổn tọa là đồ ngốc đúng không?
- Đệ tử gặp qua hai vị sư tôn.
Lúc này, Lý Nhiên đã mang theo Thẩm Nịnh đi đến.
- Linh Xuyên sư tôn!
Sau khi Thẩm Nịnh nhìn thấy Sở Linh Xuyên, đôi mắt lập tức sáng lên, giang hai cánh tay nhanh chân chạy tới. Sở Linh Xuyên chính là vị sư tôn đầu tiên đúng nghĩa của nàng.