Xinh Đẹp - Quân Lai

Chương 49

Cái tên Thương Ngôn Tân rất hữu dụng, trong nháy mắt Quý Hồng Chấn liền ngậm miệng với Quý Nhiêu, quay mặt lại dạy dỗ Quý Tư Nhu.

"Con nói xem, con không có gì làm nên kiếm chuyện đúng không, bình hoa lớn như vậy mà lại ném về phía em gái, ngày mốt em ấy phải đi đăng ký kết hôn, nếu con làm em ấy bị thương thì phải làm sao?”

“Ba” Quý Tư Nhu không phục: “Quý Nhiêu phá hủy hôn sự của con, ba không thể vì em ấy và Thương Ngôn Tân mà thiên vị em ấy, điều này không công bằng với con.”

Quý Nhiêu đi tới góc cầu thang, nghe được Quý Tư Nhu oán giận ba cô không công bằng, khóe miệng gợi lên một nụ cười trào phúng.

Trong phòng khách dưới lầu ồn ào ầm ĩ, Trần Nhã Như khóc lóc kể lể tủi thân mấy năm nay ở bên cạnh Quý Hồng Chấn, Quý Tư Nhu tức giận vì Quý Hồng Chấn bất công, nói hôn sự của mình bởi vì Quý Nhiêu mà bị hủy, người bên ngoài đều chê cười cô ta, cô ta không còn mặt mũi gặp người khác, còn không bằng chết đi, tuyên bố muốn tự sát.

Quý Hồng Chấn nghe xong phiền lòng, tức giận nổi cáu.

Quý Nhiêu không quan tâm bọn họ nữa, trở lại phòng. Cửa vừa đóng, ngăn cách tất cả âm thanh dưới lầu, toàn bộ thế giới dường như đều yên tĩnh.

Vào phòng tắm tắm rửa xong mặc áo ngủ xốc chăn lên giường, điện thoại di động trên tủ đầu giường thỉnh thoảng rung lên vì nhận được tin nhắn mới.

Quý Nhiêu mở điện thoại di động ra, nhìn lướt qua từ trên xuống dưới, bỏ qua những chị em có quan hệ bình thường chỉ vào hóng hớt mỗi khi có drama, cô mở WeChat của Tô Duyệt Nghiên.

Mười phút trước, Tô Duyệt Nghiên liên tiếp gửi cho cô rất nhiều tin nhắn.

Tô Duyệt Nghiên: [Hình ảnh]

Tô Duyệt Nghiên: [Hình ảnh]

Tô Duyệt Nghiên: [Tớ mới tắm rửa một cái, đi ra liền phát hiện trong nhóm bùng nổ tin tức, những tấm ảnh này là sao, cậu thật sự đính hôn với Thương Ngôn Tân?]

Hai tấm ảnh, một tấm là cô và Thương Ngôn Tân đứng cùng một chỗ ký thư đính hôn, một tấm là trong bữa tiệc, cô và Thương Ngôn Tân cùng nhau nhận lời chúc phúc cho hai người.

Từ ảnh chụp có thể thấy, chuyện cô đính hôn với Thương Ngôn Tân cơ bản đã là xong xuôi.

Sự thật cũng vậy.

Nhớ lại chuyện xảy ra hôm nay, Quý Nhiêu cũng dở khóc dở cười.

Quý Nhiêu: [Ừ, đính hôn.]

Tuy rằng từ ảnh chụp đã có thể nhìn ra Quý Nhiêu và Thương Ngôn Tân đang đính hôn không thể nghi ngờ, nhưng lại nghe được chính miệng xác nhận từ chỗ Quý Nhiêu, Tô Duyệt Nghiên vẫn là lần thứ hai khiếp sợ.

Tô Duyệt Nghiên: [Không phải cậu nói chỉ là chơi đùa thôi sao? Sao lại đính hôn?]

Quý Nhiêu: [Có phải cậu trợn tròn mắt rồi không?]

Tô Duyệt Nghiên: [Cậu cảm thấy thế nào?]

Quý Nhiêu: [Há hốc mồm là được rồi, chính tớ cũng mơ mơ hồ hồ.]

Tô Duyệt Nghiên: […]

Quý Nhiêu gửi tin nhắn qua, kể lại chuyện hôm nay.

Tô Duyệt Nghiên bị sự kiện cô quyến rũ sai người làm cho khiếp sợ nhiều lần, nhất thời cũng không biết bắt đầu từ đâu.

Tô Duyệt Nghiên: [Cho nên, Quý Tư Nhu đính hôn cùng Thương Ngạn Khâm, cậu nghe nhầm tên, lầm tưởng là Thương Ngôn Tân?]

Quý Nhiêu: [Ừ.]

Tô Duyệt Nghiên: [Mặc dù trêu chọc nhầm người, nhưng thực sự thì mục đích cuối cùng coi như đã đạt được, Quý Tư Nhu và Trần Nhã Như bị tức gần chết?]

Quý Nhiêu: [Ừ.]

Tô Duyệt Nghiên: [Quá trình lộn xộn nhưng kết quả của chuyện này đối với suy nghĩ ban đầu của cậu cũng không có ảnh hưởng gì, điểm ngoài ý muốn duy nhất chính là, cậu tự tham gia vào trò chơi này, hiện tại Thương Ngôn Tân muốn cưới cậu.]

Quý Nhiêu: [Cậu không biết hai cha con nhà họ Thương diễn giỏi cỡ nào đâu.]

Tô Duyệt Nghiên: [Tuy rằng tớ không tận mắt nhìn thấy hai cha con nhà họ Thương biểu diễn, nhưng nghĩ cũng biết, loại người quỷ kế đa đoan này muốn lừa gạt cậu, vậy không giống như chơi đùa.]

Quý Nhiêu: [Tớ thật sự không nghĩ tới, cậu nói xem tớ có tài đức gì mà ông cụ Thương đích thân gài bẫy tớ.]

Tô Duyệt Nghiên: [Nghe nói mấy năm nay ông cụ Thương vẫn rất sốt ruột đối với hôn sự của Thương Ngôn Tân, thời nay khi con cái đến tuổi thành hôn, mấy bậc phụ huynh có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào để con cái kết hôn. Ông cụ Thương thúc giục Thương Ngôn Tân lâu như vậy, thật vất vả đợi được Thương Ngôn Tân có bạn gái, làm sao ông ấy có thể buông tha cho cậu.]

Quý Nhiêu: [Hôn nhân bị cha mẹ ép buộc thì sẽ không hạnh phúc.]

Năm đó ba mẹ cô kết hôn, chính là ông nội cô một tay lo liệu, kết quả không bao lâu ba cô liền ngoại tình, mẹ cô muốn ly hôn, người nhà họ Quý còn dùng cô trói buộc mẹ cô, nói là vì đứa nhỏ, không thể ly hôn, người làm mẹ không thể ích kỷ chỉ lo cho mình như vậy.

Rõ ràng là ba cô ngoại tình, mẹ cô không chịu nổi người chồng ngoại tình muốn ly hôn, thế nhưng còn thành lỗi của mẹ cô, nói bà không xứng làm mẹ.

Hôn nhân và con cái mang lại cho phụ nữ điều gì?

Có lẽ bây giờ Thương Ngôn Tân thích cô, nhưng ai có thể bảo đảm tương lai anh sẽ không thay lòng đổi dạ, một khi phụ nữ sinh con sẽ bị k*ch th*ch tình mẫu tử, mẹ cô là một người lý trí như vậy nhưng vẫn vì cô mà thỏa hiệp, chịu đựng nỗi buồn ở bên cạnh ba cô nhiều năm như vậy. Cô làm sao có thể bảo đảm tương lai nếu như mình sinh con, đối mặt với việc đối phương ngoại tình, người chung quanh dùng con cái trói buộc cô, cô còn có thể giữ lý trí đến cùng đây.

Hôn nhân và một loạt vấn đề có thể mang đến sau đó khiến cô không nhịn được mà sụp đổ.

Cô không muốn kết hôn, không muốn có con.

Tô Duyệt Nghiên: [Vậy cậu chuẩn bị làm thế nào?]

Quý Nhiêu rối rắm: [Cậu nói xem, tớ có thể chạy không?]

Tô Duyệt Nghiên: [Chạy đi đâu?]

Quý Nhiêu: [Rời khỏi Bắc Thành, đi tìm mẹ tớ.]

Suy nghĩ này đã quanh quẩn trong đầu cô từ sau khi cô ý thức được mình đại khái là bị hai cha con nhà họ Thương lừa gạt.

Tô Duyệt Nghiên: [Hiện tại tất cả mọi người đều biết cậu và Thương Ngôn Tân đính hôn, cậu đi rồi, Thương Ngôn Tân phải làm sao?]

Thương Ngôn Tân phải làm sao? Vấn đề này, Quý Nhiêu cũng đã nghĩ tới.

Tất cả mọi người đều biết hai người bọn họ đính hôn, nếu như cô đi rồi, những người trong giới nhất định sẽ bàn luận việc này, sẽ có người nói cô không biết điều, hôn sự tốt như vậy cũng muốn chạy, cô không quan tâm nhưng Thương Ngôn Tân tất nhiên cũng sẽ bị người ta âm thầm cười nhạo.

Đây là nguyên nhân khiến cho cô đến bây giờ vẫn còn rối rắm không biết phải làm sao.

Nhưng Tô Duyệt Nghiên hỏi ra vấn đề này.

Quý Nhiêu đột nhiên tỉnh ngộ.

Đây không phải là mục đích của Thương Ngôn Tân sao?

Lợi dụng thanh danh của anh, khiến cho cô áy náy, khiến cô không thể không vì thể diện của hai nhà Thương - Quý và thanh danh của anh mà kết hôn cùng anh.

Cái đó có khác gì mấy người nhà họ Quý năm đó dùng cô trói mẹ cô ở lại nhà họ Quý.

Anh phải làm sao?

Chính anh cũng không thèm để ý thanh danh của mình thì liên quan gì đến cô.

Cô còn không biết phải làm sao.

Con người sống trên đời này, trước hết phải đối tốt với bản thân mình.

Cô thừa nhận, tiếp cận anh là cô không đúng, nhưng cô cũng đã nghĩ đến việc kịp thời dừng lại ngăn chặn tổn thất, là chính anh không đồng ý.

Quý Nhiêu: [Yêu đương rồi chia tay là chuyện thường xảy ra, trong giới Bắc Thành cũng không phải chưa từng xuất hiện chuyện đính hôn rồi lại giải trừ hôn ước, tớ nhớ rõ năm ngoái có phải cậu đã nói với tớ, nhà họ Lưu và nhà họ Trần giải trừ hôn ước bởi vì cô cả nhà họ Lưu phát hiện cậu cả nhà họ Trần bắt cá hai tay đúng không?]

Tô Duyệt Nghiên: [Nhưng nhà họ Lưu và nhà họ Trần hiện tại trở mặt thành thù mà, cướp hạng mục của đối phương, ầm ĩ vô cùng khó coi, nhà họ Trần càng phát triển còn nhà họ Lưu thì bị chèn ép kinh khủng.]

Trở mặt thành thù?

Vậy nếu cô chạy, đám hỏi giữa nhà họ Quý và nhà họ Thương sẽ không thành, trong cơn tức giận nhà họ Thương sẽ chèn ép việc làm ăn của nhà họ Quý, đây chẳng phải là...

Nhưng chuyện này có liên quan gì đến cô, nếu nhà họ Quý có thể chấp nhận biến cô thành công cụ thu hoạch lợi ích từ thông gia thì nên gánh chịu rủi ro mà nhà họ Thương gây ra cho nhà họ Quý sau khi cô chạy, cũng không thể chỉ chấp nhận chỗ tốt, không gánh chịu rủi ro.

Huống chi hiện tại Trần Nhã Như là vợ của ba cô, dựa vào đám cưới của cô mà đạt được một phần lợi ích, cuối cùng lợi ích cũng rơi vào túi hai mẹ con Trần Nhã Như và Quý Tư Nhu, đầu óc cô rỉ sét mới có thể dùng hôn nhân của mình mưu lợi cho hai mẹ con nhân tình phá hư gia đình cô.

Quý Nhiêu: [Tớ quyết định rồi, ngày mai sẽ đi tìm mẹ tớ.]

Tô Duyệt Nghiên: [Nhanh như vậy? Không suy nghĩ thêm mấy ngày nữa?]

Quý Nhiêu bất đắc dĩ: [Tớ cũng muốn suy nghĩ thêm vài ngày, nhưng ngày đăng ký kết hôn được định vào ngày mốt, suy nghĩ thêm nữa thì tớ đã kết hôn xong rồi.]

Tô Duyệt Nghiên: [Đúng nhỉ, suýt chút nữa thì quên, ngày kia cậu sẽ đăng ký kết hôn với Thương Ngôn Tân, vậy lần này cậu ra nước ngoài, có phải rất lâu sau mới trở về không?]

Quý Nhiêu: [Không biết nữa, chuyện hôm nay khiến tớ trở tay không kịp, tớ cũng không có thời gian sắp xếp chuyện tiếp theo.]

Tô Duyệt Nghiên: [Vấn đề không lớn, có dì ở bên kia chăm sóc cậu, vậy ngày mai mấy giờ cậu đi, tớ ra sân bay tiễn cậu.]

Quý Nhiêu: [Không cần, ngày mai tớ phải đi lặng lẽ, không thể rút dây động rừng, sau này nếu cậu nhớ tớ, có thể ra nước ngoài thăm tớ.]

Kết thúc cuộc nói chuyện với Tô Duyệt Nghiên, Quý Nhiêu để điện thoại xuống, suy nghĩ một chút, lại gửi tin nhắn cho Thương Ngôn Tân.

Quý Nhiêu: [Anh về đến nhà chưa? Em buồn ngủ, muốn đi ngủ.]

Cô thật sự mệt mỏi, sáng sớm hôm nay rời giường từ Hải Thành cho tới hiện tại, bôn ba lăn qua lăn lại suốt một ngày.

Sau khi tin nhắn được gửi đi đại khái qua ba phút, Thương Ngôn Tân trả lời: [Vừa tới, đang nói chuyện với ba, em ngủ đi, ngủ ngon.]

Quý Nhiêu: [Anh còn chưa gửi cho em xem ảnh chân anh đâu.]

Thương Ngôn Tân: [Không sao, hiện tại đã không còn cảm giác.]

Quý Nhiêu: [Được rồi, vậy tối nay em cũng nghỉ ngơi sớm một chút, ngủ ngon.]

Cô làm như không có việc gì, vẫn quan tâm sức khỏe của anh, hoàn toàn nhìn không ra giờ phút này cô đang lên kế hoạch chia tay với anh.

Buổi tối, Quý Nhiêu nằm ở trên gối đầu, trằn trọc trăn trở, vừa nhắm mắt lại, trong đầu chính là hình ảnh trong khoảng thời gian này ở chung với Thương Ngôn Tân, lăn qua lộn lại ngủ không yên, đến hơn ba giờ sáng, bất đắc dĩ, cô rời giường uống một viên melatonin trợ ngủ.

Hôm sau, Quý Nhiêu ngủ thẳng đến hơn mười giờ, mở mắt ra, lấy điện thoại di động từ đầu giường lên nhìn, hơn tám giờ sáng Thương Ngôn Tân gửi lời chào buổi sáng cho cô.

Đây là thói quen sau khi hai người ở bên nhau, mỗi ngày đều gửi lời chào buổi sáng và chúc ngủ ngon cho nhau.

Bình Luận (0)
Comment