Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 101

Chương 101 Chương 101Chương 101

Hơn nữa cô cũng không cần nhiều lắm, người ta nói chừng còn không muốn bán cho cô.

Nếu lấy nhiều một chút thì sao nhỉ? Như vậy thì cô có thể may thành áo lông vũ rồi đem đi bán!

Tần Thi hơi lắc đầu, cái này cũng không phải chuyện dễ dàng gì, tuy rằng mấy nắm trước nhà nước có xưởng áo lông vũ riêng, nhưng mẫu mã quần áo quá xấu và cồng kênh, giá cả đắt đỏ nên rất ít người mua.

Một bộ của người lớn có giá lên đến hơn năm mươi tệ, vừa xấu lại còn đắt.

Lúc này áo lông vũ được gọi là trang phục bánh mì, chờ tới năm chín mấy, sau khi áo lông vũ được cải tiến, lúc này mới bắt đầu thịnh hành hơn.

Hiện tại vào mùa đông, người ta vẫn dùng áo khoác bình thường trong quân đội là chính. Vừa dày lại còn giữ ấm, áo khoác quân đội chính là nhu phẩm của bộ đội, người thường rất khó kiếm được.

Đương nhiên là Lục Trạch Thiên có, anh không cần phải bận tâm, nhưng bọn nhỏ thì lại không.

Tần Thi thở dài, thâm nghĩ năm nay vẫn nên may áo khoác thì hơn, sang năm cô sẽ chuyên tâm hơn về mảng trang phục này, chờ tới cuối năm sau rồi chắc chắn sẽ có khởi sắc, đến lúc đó cô sẽ làm nhiều hơn.

Ba đứa nhỏ bao gồm cả cô là tổng cộng bốn chiếc áo khoác, cái này có thể tạm thời may bằng vải bông. Tần Thi vốn đang định kiếm chút len sợi, về đan đồ bán, nhưng tình huống hiện nay thì vẫn là thôi đi thì hơn.

Tròng mắt Tần Thi chuyển động, cô nghĩ tới thím Triệu, tay nghề đan đồ của bà ấy rất tốt, trong bộ đội nhất định cũng có tay nghề không tồi, cô không phải là không thể làm ra nhiều mẫu, đưa cho họ đan rồi sau đó mang lên huyện hoặc thành phố bán!

Chị em tốt của Mạc Linh, Tống Tư Nặc chẳng phải là đang mở cửa hàng quần áo ở trong huyện sao? Đến lúc đó có thể để ở chỗ cô ấy gửi bán cũng được mài Chẳng qua đan áo len rất là tốn công, không bằng khăn quàng cổ. Khăn quàng cổ vào đời sau có đủ loại kiểu dáng, dài, ngắn, có chữ hay là có hoa văn...

Ứng dụng Truyện Dịch ebooX

Châm cài tóc còn phát triển nhanh hơn, nào là châm hình xương cá, châm hình trái tim, châm hoa văn, ... Một đống phương pháp ở trên mạng.

Đời sau có mấy cái phong trào tự mình đan khăn quàng cổ, chị em tốt của cô cũng đều nghiên cứu về vấn đề này mỗi ngày, cô cũng quan sát theo rất lâu.

Tần Thi bắt đầu cẩn thận suy tư về những cách đan đó, tìm kiếm lại kí ức trong đầu, toàn bộ các phương pháp đan đều hiện ra trong đầu cô rất nhanh.

Trí nhớ ở đời trước của cô giống như được lưu trữ lại, bây giờ Tần Thi có thể hoàn toàn nhớ lại, những kí ức lúc đó đều sẽ hiện ra. Tựa như đầu óc là máy tính vậy, toàn bộ ký ức tồn tại trong ổ cứng, cô tìm tòi một chút thì sẽ nhớ lại ngay thôi.

Trí nhớ vàng này của cô không biết là do bẩm sinh hay là do trời cho, lúc trước cô không phát hiện ra. Nhưng cách đây hai ngày khi Tần Thi làm bánh kem, cô liều mạng hồi tưởng lại tỉ lệ bột mì và tinh bột bình thường là bao nhiêu, sau đó mới dám thay thế cho bột bánh bông lan.

Trước đây cô không nghĩ như vậy, cho nên vẫn không phát hiện ra.

Tuy rằng khi đi ăn nhà hàng, thực đơn thoáng cái là có, nhưng Tần Thi căn bản không nghĩ nhiều, cô cứ tưởng rằng là do bàn tay vàng của đầu bếp mà thôi.

Trí nhớ vàng này rất lợi hại, Tần Thi nhớ lại khi còn nhỏ, trong lúc vô ý thoáng cái cũng có thể nghĩ ra, chỉ là hơi tốn thời gian một chút thôi.

Ấn tượng khắc sâu, ký ức sẽ hiện lên rất nhanh, ấn tượng không sâu, vậy thì cần phải từ từ tìm từng chút từng chút một.

Cách đan khăn quàng cổ này Tần Thi vẫn nhớ rất rõ, cho nên cô không cần dùng quá nhiều sức.

Cô tỉ mỉ nhớ lại từng chỉ tiết, ghi nhớ những thứ lộn xộn này.

Chờ đến khi Mạc Linh rảnh rỗi, lúc các cô cùng nhau đi lên thành phố, đến lúc đó cô sẽ đến nhìn xem cửa hàng của Tống Tư Nặc trước, sau đó lại thăm dò khuynh hướng một chút.
Bình Luận (0)
Comment