Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 102

Chương 102 Chương 102Chương 102

Thật sự để có thể thành công thì quan trọng là cần có tay nghề, cô sẽ trở về tìm người sau, thời gian tuy gấp gáp nhưng vẫn có thể kiếm được một khoản lợi nhuận nho nhỏ.

Sau khi Tần Thi vạch rõ kế hoạch xong, cô vội đứng dậy đi ra ngoài.

Buổi chiều thím Triệu có tới tặng cô một rổ khoai lang đỏ, nói: "Buổi sáng người nhà thím có đến, cầm theo một túi bự toàn là khoai lang đỏ, giữa trưa thím có luộc thử hai củ, trời ơi ngọt ơi là ngọt luôn ấy!"

"Mau cầm lấy rồi làm ăn thử đi, thím nhớ bọn nhỏ nhà con rất thích ăn ngọt."

Tần Thi vừa thấy đống khoai lang đỏ trong rổ, quả nào quả nấy đều rất to và chắc nịch thì lại vô cùng ngạc nhiên, nói: "Cái này quá là nhiều rồi ạ."

Vỏ ngoài của khoai lang đỏ này vô cùng bắt mắt.

Thím Triệu dùng tay nhét rổ vào trong tay Tần Thi, nói: "Con cũng đừng quá khách khí như vậy với thím chứ, này con cầm đi, nặng chết mất thôi, thím xách không nổi nữa rồi."

Tần Thi vừa định nói chỉ cần lấy mấy củ là đủ rồi, thím Triệu cũng hiểu cô đang nghĩ gì, thế nên mới mở miệng nói với cô trước: "Đừng khách khí nữa, khoai lang đỏ này có đáng giá bao nhiêu đâu chứ, so với miếng bánh kem hai ngày trước con làm thì không thể sánh bằng được, chậc chậc chậc! Con khá lắm! Lão Triệu nhà thím nói bên ngoài bán hơn hai mươi tệ một cái cơi"

"Cái bánh kem kia là nhà con tự làm đó ạ." Tần Thi cầm lấy khoai lang đỏ, sau khi cảm thụ được sức nặng của nó, cô trực tiếp đặt xuống đất cho đỡ phải cầm.

Nặng quá trời quá đất!

"Vậy thì nguyên liệu chắc cũng không hề rẻ chút nào!" Thím Triệu xua tay, giả vờ tức giận: "Từ chối nữa là thím giận luôn đó! Hai nhà chúng ta cũng không phải người ngoài gì, chỉ là một ít khoai lang đỏ thôi mà!" Thím Triệu đã nói đến mức này rồi, Tần Thi cũng không thể từ chối nữa, cô cười nói: "Vậy thì cám ơn thím nhiều ạ."

"Ôi chao đừng khách sáo." Thím Triệu nhìn Tần Thi rồi cười tủm tỉm, giống như đang nói chuyện với người nhà mình vậy.

Hai người nói chuyện phiếm vài câu, Tần Thi bèn hỏi: "Thím Triệu à, nhóm chị em trong bộ đội của thím có phải đều biết đan áo len đúng không ạ?"

Thím Triệu gật đầu, nói: "Cái đó là điều đương nhiên rồi, mỗi năm áo len của người trong nhà đều là tự tay mọi người đan hết, mà sao vậy? Có chuyện gì sao?"

"Con muốn học đan len à? Thím sẽ dạy conl" Thím Triệu rất nhiệt tình đáp.

Chuyện bán khăn quàng cổ còn chưa có bài bản cụ thể, Tần Thi vốn không định nói ra, nhưng cô cần mấy cái hàng mẫu nên bèn giải thích với thím Triệu về tính toán của mình.

Thím Triệu nghe Tần Thi nói phải làm áo khoác cho bọn nhỏ nhưng không có thời gian, cô có rất nhiều kiểu dáng, còn định đến thành phố bán, thím Triệu lập tức vỗ tay, nói: "Để đó cho thím lo! Cái này đơn giản ấy mà."

"Nhà thím ít người, cũng không cần phải làm quần áo, mùa đông thím lại càng không có chuyện gì để làm, lúc trông trẻ sẽ thuận tiện làm luôn." Thím Triệu hứng thú bừng bừng, hỏi: "Con muốn đan kiểu gì? Về kiểu đan thì thím biết khá nhiều đấy!"

Tần Thi thấy biểu cảm của thím Triệu, biết bà ấy thích những thứ này nên cô cười nói: "Con định dùng len sợi thô đan rộng một chút, những cái đó thì đơn giản, hơn nữa kiểu lại nhiều và tương đối thời thượng, để bày bán trong cửa hàng ở thành phố, hẳn là sẽ có nhiều người trẻ tuổi rất thích."

Hiện tại khăn quàng cổ tuy là có rất nhiều mẫu mã, nhưng trong lúc này đều là đan theo kiểu rập khuôn, đời sau chủ yếu là kiểu mẫu lông cừu, rất ít gặp len sợi thô nữa.

"Thì ra là vậy à? Nhà thím có không ít len sợi thô, con có muốn qua xem thử không?" Thím Triệu hỏi Tần Thi.

Tần Thi cười rồi gật đầu, quay đầu vào trong nhà kêu: "Bình Bình, An An, mẹ phải đến nhà bà Triệu một lát, các con có muốn đi theo không?" "Đi đi đi chứ ạ."
Bình Luận (0)
Comment