Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 116

Chương 116 Chương 116Chương 116

"Bọn họ nói không chừng đã đầu thai tới nhà tốt hơn trên thế giới này rồi, hoặc là sống rất tốt ở một thế giới khác rồi."

Cố Thanh Hải đã từng nghe Lục Trạch Thiên đọc chuyện Tây Du Ký cho rồi, cậu nhóc biết địa ngục là gì, đầu thai là gì, hiện tại nghe Tần Thi nói vậy thì ngẩng đầu nhìn cô: "Thật vậy sao ạ?”

"Ừm..." Tần Thi rất bình tĩnh mà gật đầu, dù sao thế giới này cũng khác so với thế giới khác, nói không chừng là sẽ có thật đấy.

Quản nhiều làm gì, dỗ con xong, sau này chờ nó trưởng thành thì sẽ tự mình hiểu mà thôi.

Tần Thi cũng không phải là giáo viên thật sự, giáo dục trẻ con hoàn toàn là dựa vào kinh nghiệm của đời trước, không có khả năng chăm sóc và dạy dỗ hoàn hảo được.

Loại chuyện này... Dù sao mỗi người lớn đều sẽ lừa trẻ con như thế, Tần Thi cũng chỉ hùa theo mà thôi.

Đầu thai gì gì đó so với biến thành ngôi sao thì đáng tin cậy hơn một tí, rốt cuộc thì loại truyện truyền thuyết từ cổ chí kim(*) này đã có từ lâu rồi, Tân Thi không biết phải an ủi chúng như thế nào nên chỉ có thể nói thế thôi.

[Chú thích: (*) Từ cổ chí kim: không có lời khuyên nào mà luôn luôn có lợi ích và áp dụng được cho mọi người thuộc mọi chủng tộc. ]

"Vậy ba con cũng thế sao ạ?" Cố Thanh Hải mở to hai mắt.

Tần Thi cười rồi sờ sờ đầu Cố Thanh Hải, nói: "Đương nhiên là vậy rồi, ba con là vì nước mà hy sinh thân mình, ông ấy nhất định có thể đầu thai đến một gia đình tốt."

Đây chính là thế giới trong truyền thuyết, trong truyền thuyết thì những người có công đức đó bình thường đều có đại khí vận, dù như thế nào thì vẫn có thể đầu thai vào một gia đình hạnh phúc mỹ mãn cả đời đúng không? "Vâng ạ!" Cố Thanh Hải ra sức gật đầu, khoé miệng khẽ nhếch lên, nói: "Vậy con hy vọng Đại Mao cũng có thể đầu thai được đến một gia đình tốt ạ."

Tần Thi liền cười: "Mẹ cũng hy vọng là vậy, nói không chừng kiếp sau nó sẽ biến thành mèo trong nhà có tiền, ăn sung mặc sướng, còn có người cưng chiều nữa."

"Vậy con sẽ đi nói cho Bình Bình và An An, để các em ấy đừng đau buồn nữa ạ.' Cố Thanh Hải buông lỏng tay Tần Thi ra, chạy vê nhà nhanh như chớp.

Tần Thi thở dài một hơi, lần thứ n cô tự nhủ lòng mình rằng nuôi con nhỏ rất khó...

Về đến nhà, Tần Thi nhìn thấy Lục Trạch Thiên cầm khăn lông lau mặt cho cặp sinh đôi, động tác khá là thô lỗ, xoa đầu tụi nhỏ nắm thẳng ra đằng sau.

Tần Thi giật giật khoé miệng, nói: "Anh nhẹ tay chút đi, mặt trẻ con rất nhỏ nhắn và yếu ớt nữa."

"Phải, đúng là rất yếu ớt." Lục Trạch Thiên ngoài miệng nói như vậy nên động tác cũng nhẹ hơn một chút.

An An hồi tâm lại sức, bị lau mặt thế mà lại không hề chảy nước mắt nữa, chỉ là biểu cảm còn hơi khổ sở một tí. Bình Bình thì không ngừng chảy nước mắt, lau khô rồi lại chảy tiếp.

Bình Bình đã cố tình khóc không ra tiếng rồi, vì mỗi lần có tiếng động khóc thút thít thì Lục Trạch Thiên lại khẽ nhíu mày, không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể lau nước mắt không ngừng mà thôi.

"Bình Bình, em đừng khóc nữa." Cố Thanh Hải nhẹ nhàng vỗ về em trai mình, nói: "Em đã nghe xong chuyện Tây Du Ký mà ba kể cho chúng ta nghe chưa?"

Bình Bình mặc kệ Cố Thanh Hải, Tây Du Ký cái gì chứ, bây giờ trong lòng cậu nhóc đặc biệt khó chịu, chỉ muốn khóc thôi.

Cố Thanh Hải bế Bình Bình từ phía bên Lục Trạch Thiên lại đây, lớn tiếng nói cho Bình Bình nghe lời mà Tần Thi vừa nói, sau đó nói chuyện Tây Du Ký, Tôn Ngộ Không đại náo địa phủ một lần nữa.

"Cho nên con mèo đó là mệnh thọ, chắc chắn sẽ được đầu thai ở một thế giới khác." Cố Thanh Hải sờ sờ đầu Bình Bình, nói: "Chúng ta mau ăn cơm đi, cơm nước xong xuôi rồi đi đem Đại Mao đi chôn, như vậy thì nó mới có thể đầu thai được."
Bình Luận (0)
Comment