Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 129

Chương 129 Chương 129Chương 129

Kết quả chưa tới hai ngày mà Cục Than đã học được rồi, mỗi lần đi vệ sinh đều sẽ chạy vào trong góc tường, cũng không đi tiểu lung tung nữa.

"A... ! Cục Than thông minh quá đi!"

Cặp sinh đôi hưng phấn vô cùng, Tần Thi rất là vui mừng, con mèo vẫn thông minh nên cô đỡ phiền lòng hơn nhiều.

Còn mỗi việc nó hay nhảy lên ghế sô pha để ngủ... Tần Thi còn đang dạy dỗ nó mãi không buông tha, nhưng lúc đó nó còn ngoan ngoãn, buổi tối lại tiếp tục đi lên sô pha ngủ, căn bản không sửa được tật đó.

Một tháng sau, Tần Thi đành phải từ bỏ, thích ngủ thì ngủ đi, còn phần lông rụng sao? Cô dọn là được!

Chỉ mong sao nó đừng cào nát ghế sô pha là được.

Thời gian từng ngày qua đi, đã dần tiến vào tháng chạp rồi, trong bộ đội mọi người đã bắt đầu chuẩn bị đồ tết rồi, từng nhà đều đang tiến hành tổng vệ sinh.

Nhà họ Lục không cần tổng vệ sinh, bởi vì ngày nào trong nhà cũng dọn dẹp sạch sẽ hết rồi. Vì thế khi nhà người khác đang tổng vệ sinh thì Tần Thi bắt đầu làm đồ ăn.

Hôm nay sẽ làm món viên chiên và bánh dầu, ngày mai hấp thịt, mai lại vào trong huyện mua chút cá hố, cô sẽ bắt đầu làm cá hố.

Lò nướng được đốt lên mỗi ngày, hôm nay nướng bánh quy, ngày mai nướng bánh mì, mỗi một ngày đều luôn có nhiều mùi hương khác nhau toả ra, hàng xóm xung quanh không ngừng thèm thuồng.

Bọn nhỏ ngao ngao kêu lên, quấn lấy người lớn đòi ăn, các người lớn nghĩ thầm rằng dù gì cũng đã vất vả cả một năm rồi, sắp ăn tết rồi thì thoải mái tí đi!

Lần này mùi thơm bay đến khắp nơi trên đại viện quân khu, mỗi nhà vào mỗi buổi sáng đều sẽ đến Cục Than mua thịt, hôm nay mua một ít, ngày mai mua một chút, dần dần thì sẽ tích cóp đủ thức ăn đến tháng chạp và tháng giêng rồi. Ngày ăn tết càng ngày càng đến gần rồi, trong đại viên hương vị năm mới đã ngập tràn rồi, đổi quần áo mới, dán câu đối, ai khéo tay thì còn tự mình làm đèn lồng màu đỏ treo ở cửa.

Bọn nhỏ kết bè kết đội chạy nhảy nô đùa, trong tay cầm đủ loại đồ ăn.

Tụi nhỏ rất là thích những ngày tết.

Tần Thi cũng rất thích, rốt cuộc thì đời sau cho dù có ăn tết thì cũng không có được bầu không khí vui như vầy đâu.

23 tháng chạp của năm cũ...

Sáng sớm Tần Thi bị tiếng pháo nổ làm cho thức giấc, cô nghe bên ngoài tiếng vang đốp đốp, mặc xong quần áo thì ra khỏi phòng.

Mới vừa đẩy cửa phòng ngủ ra, Tần Thi đã thấy Cục Than ở cửa kêu meow meow, lông trên đuôi đều dựng đứng lên, phỏng chừng là bị tiếng pháo doạ cho sợ rồi.

Tần Thi buồn cười, cô bế Cục Than lên, nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể của nó, cô đi đến bên cửa sổ, một tay kéo bức màn ra.

Trong nháy mắt, một mảnh trắng xoá xuất hiện, Tần Thi nhìn bên ngoài tuyết lớn bay tán loạn trong không trung, cả người đều ngây ngẩn cả ra.

"Tuyết rơi sao?"

"Tuyết rơi rồi!" Tần Thi nhìn hoa tuyết lớn như thể lông ngỗng nhẹ đang bay, cùng với một tầng tuyết trắng trên mặt đất dày, không tự chủ được mà mở to hai mắt nhìn.

Lạy mẹ ơi!

Tần Thi thầm chửi bậy trong lòng, cô quá là kích động, tuyết rơi như này cô chưa từng thấy qua bao giời

Đời trước cũng chỉ được thấy qua video, hiện thực thì chưa từng thấy!

Cô là một người sống ở phương nam nên không có am hiểu về việc tuyết rơi!

Tần Thi buông Cục Than xuống, xỏ giày vào rồi mở cửa ra, trong nhát mắt, bông tuyết hỗn loạn lọt vào trong nhà, Tần Thi lạnh đến run cả người. Nhưng cô lại cười rộ lên, đi về phía trước hai bước, đưa tay tiếp nhận bông tuyết đang rơi xuống.

Rất nhiều bông tuyết dính vào nhau, hình thành một mảng tuyết lớn, Tần Thi ghé sát vào để nhìn kỹ, phát hiện ra lớp tuyết này khá là dày đặc, lập tức trợn tròn hai mắt ra nhìn.

Nhiệt độ lòng bàn tay của cô quá cao, bông tuyết rất nhanh đã hoà tan.
Bình Luận (0)
Comment