Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 131

Chương 131 Chương 131Chương 131

Tần Thi theo bản năng ngồi xổm xuống, cô cũng bắt đầu nặn cầu tuyết: "Vậy mà anh dám đánh lén em! Xem em..."

"Bang." Lại thêm một quả cầu tuyết trúng vào người Tần Thi.

"A a...' Tần Thi ngẩng đầu trừng mắt nhìn anh: "Lục Trạch Thiên!"

Lục Trạch Thiên giương khóe miệng, cố ý nói: "Ơi?"

"Anh xong đời rồi!" Tân Thi nghiến răng nghiến lợi, đem quả cầu tuyết lớn mình nặn ném về phía Lục Thạch Thiên.

Lục Trạch Thiên linh hoạt, liền né tránh được sự công kích của Tần Thi. Quả cầu tuyết rơi trúng cửa, Cục Than đang ngồi trước cửa cũng bị giật mình, lông đuôi mèo đều xù hết lên.

"Meow meow...'

"Anh vậy mà còn dám trốn!" Tần Thi thấy mình không ném trúng, nổi giận lại chạy đi nặn cầu tuyết, kết quả mới vừa ngẩng đầu liền thấy có thêm một quả cầu tuyết bay qua đây.

"Lục! Trạch! Thiên!" Tần Thi tức giận rồi, bắt đầu công kích Lục Trạch Thiên điên cuồng.

Lục Trạch Thiên cố ý không trốn, kết quả cầu tuyết trực tiếp rơi vào trong cổ anh, làm anh bị lạnh kêu "Xít" một tiếng, vội vàng ném cầu tuyết trong tay đi, duỗi tay kéo Cổ áo ra.

Tần Thi lập tức cười ha ha, trong khi anh đang giũ tuyết trong quần áo của mình, cô tiếp tục lấy cầu tuyết ném anh: "Cho anh chừa cái tội ném em nè!"

Lục Trạch Thiên lại hứng chịu thêm hai quả, lúc này mới buông cổ áo ra, khom lưng nặn cầu tuyết. Tần Thi thấy vậy cũng nặn cầu tuyết theo anh, hai người em ném anh anh ném em vui vẻ vô cùng.

Tần Thi bị ném trúng rất nhiều, cô đánh không lại Lục Trạch Thiên, tức muốn chết, nhưng trong ánh mắt lại chứa tia sáng lấp lánh, mặt đầy ý cười.

Bọn nhỏ vừa rời giường, ra tới còn chưa kịp kinh ngạc tuyết lớn như vậy, liền thấy Tần Thi cùng Lục Trạch Thiên đang chơi ném tuyết. Bọn họ mở to hai mắt nhìn, đứng ngây ngốc ở cửa.

"Tiểu Hải, Bình Bình, An An mau lại đây!" Tần Thi vẫy tay với bọn nhỏ,'Chúng ta cùng nhau đánh ba các con đi!"

Bọn nhỏ quay đầu nhìn Lục Trạch Thiên, thấy anh đang ném cầu tuyết qua phía bọn họ thì lập tức la hét.

"Ba bal"

Ba đứa trẻ con vội tới nỗi còn chưa đi giày đàng hoàng mà đã vọt vào sân gia nhập chơi ném tuyết, bốn người bao vây một người Lục Trạch Thiên, áp lực của Tần Thi giảm xuống, tiếng cười nói vang vọng cả một bầu trời, đánh thức mấy gia đình bên cạnh.

Thím Triệu ra tới thấy Tần Thi cùng Lục Trạch Thiên mang theo bọn nhỏ chơi ném tuyết, kinh ngạc một chút sau đó nở nụ cười, đứng một bên cười tủửm tỉm nhìn bọn họ chơi đùa.

Khi mới bắt đầu chơi là bọn họ vây quanh công kích Lục Trạch Thiên, kết quả lại trở thành bọn họ tấn công lẫn nhau, chơi thêm một chút, Lục Trạch Thiên còn ôm bọn nhỏ, làm bộ dạng như muốn ném mấy đứa nhỏ vào trong đống tuyết, làm bọn nhỏ bị dọa la hét ỏm tỏi.

Thời điểm Cố Thanh Hải bị Lục Trạch Thiên bế lên, cả người đều ngây ngốc, kết quả còn không kịp phản ứng, cậu nhóc đã bị ném vào đống tuyết, một miệng toàn là tuyết.

Tần Thi hoảng sợ nhảy dựng lên, nhưng biết Lục Trạch Thiên sẽ có chừng mực, Cố Thanh Hải chỉ là bị ném nhẹ xuống, căn bản không làm đau cậu nhóc, chỉ cần tiếp tục đứng xem là được.

"Anh cả!"

"Ha ha ha ha ha ha!" Cặp sinh đôi nhìn thấy Cố Thanh Hải ngồi dậy từ trong đống tuyết, trong miệng đầy tuyết thì hết sức vui vẻ.

Cố Thanh Hải không thể tin được liền đứng lên, một bên "Phụt" nhổ tuyết ra khỏi miệng, một bên nhìn Lục Trạch Thiên tức giận kêu: "Bal"

Cậu còn tưởng rằng sẽ giống như cặp sinh đôi kia, ném lên sau đó ba sẽ đỡ lấy, hù dọa bản thân một chút, không nghĩ tới kết quả vậy mà ném cậu xuống thật!

Lục Trạch Thiên cười nhìn cậu nhóc, giải thích nói: "Con nặng quá, ba nhất thời ôm không nổi."

Cố Thanh Hải mới không tin lý do thoái thác này, cậu nhóc vui vẻ cảm động còn không được tới một giây đã bị Lục Trạch Thiên dập tắt.

Mặt Cố Thanh Hải đỏ bừng, nhanh chóng bốc lên một nắm tuyết.
Bình Luận (0)
Comment