Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 132

Chương 132 Chương 132Chương 132

Cậu nhóc dùng sức từ khi bú sữa tới giờ nặn một quả cầu tuyết, sau đó hung hăng ném về phía Lục Trạch Thiên.

Lục Trạch Thiên đang đứng ở bên cạnh Cố Thanh Hải, khoảng cách rất gần, lần này là bị đập trúng quá sức, anh nhướng mày, hầm hầm nhìn qua Cố Thanh Hải.

Cố Thanh Hải kinh hãi mở to mắt, cậu lăn lộn bò dậy từ dưới đất chạy nhanh ra ngoài, không muốn bị Lục Trạch Thiên bắt được.

Lục Trạch Thiên tượng trưng đuổi theo hai bước rồi dừng lại, lại chơi cùng bọn nhỏ một hồi, thấy bọn nhỏ bắt đầu thở từng hơi lớn, lúc này mới bảo bọn họ về phòng nghỉ ngơi.

"Ha ha ha..." mấy đứa trẻ đứng ở cửa chụp tuyết vẫn còn cười không ngừng, vui đến không chịu được, vẫn đang hồi tưởng về sự hưng phấn vừa rồi.

"Quần áo bọn nhỏ đều ướt hết rồi, em lấy bộ khác cho bọn chúng thay, lại giúp bọn trẻ rửa ráy một chút." Lục Trạch Thiên tùy ý vỗ vỗ tuyết trên người, nghiêng đầu nhìn Tần Thi: "Anh sẽ đi mua bữa sáng."

"Được.' Tần Thi tươi cười nhìn Lục Trạch Thiên, Lục Trạch Thiên nhìn lại, anh cũng khẽ cười theo.

Lục Trạch Thiên đi rồi, Tần Thi vừa định kêu anh đem dù theo, nhưng đột nhiên lại nhớ tới đây là phương bắc, bản thân cũng là người phương bắc, tuyết rơi căn bản sẽ không che dù nên mới khép miệng lại.

Phải cảm ơn người làm ga tàu bị hỏng, làm cô biết được những khác biệt của hai phương nam bắc, còn cho cô biết cách làm của nhiều đồ vật.

Tần Thi mang theo bọn nhỏ về phòng, lấy quần áo cho bọn nhỏ thay, sau đó nấu canh gừng đường đỏ uống.

Rất nhanh, Lục Trạch Thiên đã xách theo bánh bao thịt, bánh quẩy và sữa đậu nành trở lại, bọn nhỏ đã sớm đói bụng nên ăn rất ngon miệng, ăn xong còn biết giúp người lớn thu dọn chén đũa. Lục Trạch Thiên rửa chén, Cố Thanh Hải giúp Tần Thi đi lấy mấy mẩu than đá ngoài cửa, cặp sinh đôi ngồi xổm bên cạnh bếp lò xem Tần Thi chuẩn bị nhóm lửa, hỏi: "Mẹ ơi, hôm nay nấu món ngon gì vậy ạ?"

Tần Thi nhìn hai con mèo nhỏ tham ăn thì cười nói: "Đồ ăn đều đã làm xong rồi, hôm nay viết câu đối, cắt hoa giấy, dán câu đối và hoa giấy lên."

Tuy rằng không có đồ ăn ngon, nhưng cặp sinh đôi vẫn rất vui vẻ,'Mẹ sẽ viết câu đối sao?"

"Hay là ba viết ạ?" Bình Bình đã từng thấy Lục Trạch Thiên viết.

Tần Thi: "Đương nhiên là ba mấy đứa viết, có điêu mẹ có thể mang theo các con đến nhà thím Triệu cắt hoa giấy."

"Hay quát" An An hoan hô ra tiếng, chưa gì mà đã bắt đầu hưng phấn rồi.

"Bọn con cũng có thể cắt sao ạ?" Bình Bình có chút chờ mong.

Tần Thi nhớ tới trong nhà có một cái kéo đặc biệt giành cho trẻ con, liền gật gật đầu: "Mẹ cầm tay mấy đứa, chúng ta cùng nhau cắt."

Ngay cả như vậy thì cặp sinh đôi cũng đặc biệt kích động: "Xịn quá ạ! Mẹ là tốt nhất!"

Lục Trạch Thiên đang rửa chén nghe vậy quay đầu liếc mắt nhìn bọn nhỏ một cái: "Vừa rồi ăn cơm không phải nói là ba tốt nhất sao?"

Cặp sinh đôi liếc mắt nhìn nhau một cái, trăm miệng một lời nói: 'Ba và mẹ đều tốt nhất!"

Cố Thanh Hải cầm một rổ than củi bước vào nhà, cố ý xụ mặt: "Anh cả không tốt sao?"

Bình Bình vừa mới chuẩn bị nói "Cũng tốt", kết quả An An hai tay chống nạnh, giành nói trước: "Anh cả là xấu nhất, anh hay bắt nạt em!”

Cố Thanh Hải bị cô em nói tới nỗi không thể bắt bẻ lại được, buông than đá xuống trước sau đó mới nói: "Đó là do anh cả thích em nên mới chọc em, người khác anh còn không thèm chọc đâu." An An nheo mắt nhìn cậu nhóc: "Ý thích của anh có chỗ không được bình thường."

Tần Thi "Phụt" một cái liền cười ra tiếng, ngay cả Lục Trạch Thiên cũng không nhịn được mà bật cười trước dáng vẻ như người lớn của An An, Cố Thanh Hải muốn phản bác, nhưng lại không nghĩ ra lý do để phản bác, thành ra có chút ngượng ngùng.

"Sao em lại có thể như vậy, mỗi ngày cứ bắt chước dáng vẻ giống như một người lớn."
Bình Luận (0)
Comment