Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 137

Chương 137 Chương 137Chương 137

tim đập "Bịch bịch bịch" như muốn nhảy ra, từ trước tới giờ cậu nhóc còn chưa làm mấy chuyện xấu này bao giờ.

"Ha ha hal"

"Anh Tiểu Hải lợi hại quái"

Cố Thanh Hải nhìn hai người bọn họ, biểu tình nghiêm túc: 'Mấy đứa phải giữ kín chuyện này cho đến chết, diêm với pháo đều là của mấy đứa, nếu dám kể chuyện này ra ngoài, anh sẽ kéo mấy đứa chết theo, ai cũng đừng nghĩ sẽ thoát khỏi."

"A... Dạ..."

Cam Tuyền với Vương Minh Viễn đang cười đột nhiên tắt ngúm, bọn họ ai oán nhìn qua Cố Thanh Hải, gật gật đầu: "Quả nhiên vẫn là anh xấu xa nhất."

Lúc này Cố Thanh Hải mới yên tâm, bảo bọn chúng thu lại mấy biểu cảm trên mặt một chút, sau đó mới cùng nhau đi ra ngoài.

Tiếng kêu của cô ta hấp dẫn rất nhiều người tới, vốn mọi người đang không biết xảy ra chuyện gì, nhưng cô ta tức giận đến mất lý trí nên chỉ đứng mắng chửi, mọi người cũng biết được tại sao, lập tức cười vang thành tiếng.

Bọn nhỏ chạy về nhà lấy đồ cũng tới, đuổi theo ba người Cố Thanh Hải, vừa cầm đồ muốn bước gần lại hóng hớt, nhưng lại bị Cố Thanh Hải ngăn lại.

"Thối muốn chết, còn nhìn cái gì mà nhìn, chúng ta mau trở vê nhà ăn cơm đi, chắc chắn mẹ anh đã làm cơm xong cả rồi."

Lời này vừa nói ra, bọn nhỏ lập tức lao thẳng đến nhà họ Lục.

Đi đến cổng lớn, vừa lúc gặp Tần Thi nghe thấy động tĩnh ra tới, cô nhìn một đoàn trẻ con cầm đồ đến đây thăm hỏi, còn đang hơi sửng sốt một chút.

"Mẹ đang chuẩn bị đi gọi con về ăn cơm đây." Tần Thi cười bảo bọn nhỏ vào nhà: "Tới thì tới thôi, còn đem đồ này nọ làm gì."

Mỗi ngày đều có mấy bọn nhỏ tới ăn cơm, gần đây mỗi ngày Tần Thi đều nấu cơm nhiều hơn một chút, sợ bọn nhỏ lại đồng loạt tới, nếu chẳng hạn như hôm nay cũng tới một đoàn như vậy, chắc chắn sẽ không đủ cơm ăn.

"Bọn con cũng không thể ăn không uống không, mấy ngày nay dì vất vả rồi ạ."

"Đúng đúng, con mang kiwi đến đây ạ."

Bọn nhỏ vừa ngoan ngoãn lại ngọt miệng, mồm năm miệng mười thi nhau nói.

Để bọn nhỏ đi rửa tay, Tần Thi nghe thấy bên ngoài có tiếng chửi đổng, tò mò nhìn vê hướng đó nhìn một chút: "Đây là làm sao thế?"

"Mẹ của Nhạc Nhạc đi WC bị người ta làm nổ hố chứa, là cô ấy đang mắng đó ạ." Có một nhóc con biết chuyện nên nói ra.

"Mẹ của Nhạc Nhạc sao?" Tần Thi nghĩ một chút mới biết là Trương Thúy, cô lập tức cứng họng, không nghĩ tới cô ta lại xui xẻo như vậy.

"Cũng không biết là đứa trẻ xui xẻo nào làm." Tần Thi tùy ý nói một câu.

Cam Tuyền với Vương Minh Viễn có chút chột dạ cúi đầu, mà đứa trẻ xui xẻo trong miệng cô là Cố Thanh Hải lại nói tiếp một câu: "Không biết nữa, đừng nói cái này nữa ạ, mắc ói quá, mẹ, con đói chết rồi."

Tần Thi gật đầu, cô kêu Lục Trạch Thiên dọn ghế dài ra, tiếp đón bọn nhỏ cùng ăn cơm.

*

Bên ngoài Trương Thúy vẫn còn đứng đó mắng chửi, mà trong nhà họ Lục lại vô cùng náo nhiệt, ngồi đầy một bàn ăn cơm.

Bọn nhỏ ăn no rồi nhưng cũng không vội chạy đi chơi, ngược lại là giúp đỡ Tần Thi làm việc, quét sân, đập nhỏ than đá bỏ vào bao tải, dẫn theo cặp sinh đôi ra chơi cùng, còn tưới nước cho rau củ...

Thực sự là làm giúp Tần Thi không ít việc, đều là do bọn nhỏ hiểu chuyện, cũng không ăn uống chùa mãi như thế.

Tần Thi nhìn đám nhóc vô ưu vô lo tung tăng nhảy nhót, cảm nhận được sức sống thanh xuân của bọn chúng, tâm tình của cô cũng tốt lên. Vì thế cô đem bí đỏ rửa xong cắt ra, chưng qua sau đó quấy trứng gà, bột mì với đường, nướng bánh bí đỏ thơm ngon ngào ngạt.

Bọn nhỏ ăn bánh bí đỏ xong còn ở nhà họ Lục ăn vạ không chịu đi, không có việc cũng cố tìm việc để làm, một đám đều hận không thể trở thành con cái của nhà họ Lục, mỗi ngày đều có thể ăn sung mặc sướng.

Tới buổi tối, Cố Thanh Hải đuổi mấy bạn nhỏ còn muốn ăn ké ra ngoài.
Bình Luận (0)
Comment