Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 139

Chương 139 Chương 139Chương 139

Ăn cơm tất niên xong, Tần Thi với Lục Trạch Thiên chơi cùng với bọn nhỏ, mấy đứa nhỏ còn dõng dạc tuyên bố muốn gác đêm cùng người lớn, nhưng tới hơn mười giờ là mấy cặp mắt đã không mở ra nổi, ngã trái ngã phải bắt đầu ngủ gật.

Hai người Tần Thi tay chân nhẹ nhàng cởi quần áo của mấy đứa nhỏ, đưa về trong ổ chăn ấm áp, rồi đồng thời nhỏ giọng rời khỏi phòng ngủ, không hề quấy rầy bọn nhỏ.

Bếp lò trong phòng khách vẫn còn cháy, Tần Thi câm cây gắp than khơi khơi vài cái, làm cho lửa cháy to hơn một chút, sau đó pha hai ly trà sơn tra, ngồi trên sô pha nói chuyện phiếm cùng Lục Trạch Thiên.

Một lát sau, Tần Thi đưa cho Lục Trạch Thiên một cái báo cáo tổng kết cuối năm, hơi nữa còn tỏ vẻ sang năm mới cũng sẽ chăm sóc tốt cho bọn nhỏ, cảm ơn anh đã phối hợp cùng duy trì vân vân.

Tâm tình Lục Trạch Thiên vốn dĩ còn đang sung sướng, bị cô hết lần này đến lần khác làm cho bắt đầu cảm thấy không dễ chịu, trong lòng anh có chút bất đắc dĩ, thở dài nói: "Thật ra em cũng không cần phải như vậy... Việc công xử theo phép công, anh cho rằng quan hệ của chúng ta không có xa lạ như vậy."

Tần Thi giương mắt nhìn Lục Trạch Thiên: "Chính sự thì có là bạn bè cũng phải tính toán sòng phẳng."

Lục Trạch Thiên trầm mặc vài giây, sau đó mới mở miệng: "Được, anh hiểu rồi."

Tần Thi thấy anh nói như vậy, lúc này mới lộ ra gương mặt tươi cười: "Bản vẽ thiết kế nội thất đã xong rồi, em đi lấy cho anh xem."

Lục Trạch Thiên nhìn bóng dáng của cô, không nhịn được mà giơ tay xoa xoa trán, anh phát hiện bản thân thích Tần Thi, kết quả cô ấy lại không có ý tứ đó.

Thậm chí... Có chút tránh né còn không kịp.

Lục Trạch Thiên ngẫm lại cảnh gặp mặt Tần Thi lần đầu tiên, nhịn không được mà thở dài, đây có tính là tự mình làm bậy hay không? Nếu bọn họ không có đoạn hiệp ước này, có phải sự tình sẽ không trở nên phức tạp như vậy? Anh biết Tần Thi đối với chính mình không có hứng thú, mà hiện tại anh căn bản không dám chọc thủng tầng quan hệ mỏng manh này.

Nhưng nếu lúc ấy không có cái hiệp ước này, chính anh và Tần Thi cũng không có khả năng ở bên nhau, chính anh cũng sẽ không thích cô ấy...

Trăm nhân tất có quả... Lục Trạch Thiên chỉ có thể lặng lẽ thở dài, trong lòng chậm rãi lên kế hoạch cho tương lai.

Anh còn có thời gian, hi vọng trong mấy năm nay, bản thân có thể hòa hợp với Tần Thi, giành được trái tim của người đẹp.

Ánh mắt Lục Trạch Thiên dần dần trở nên thâm thúy, hệt như một đêm đen.

'Cộp cộp.'

Tần Thi từ trong phòng ngủ của mình đi ra, cô cầm bản vẽ hứng thú bừng bừng ngồi xuống bên cạnh Lục Trạch Thiên, giới thiệu tỉ mỉ cho anh.

Lục Trạch Thiên không nghĩ ngợi miên man nữa, có vẻ như là đang nghe Tần Thi giới thiệu bản vẽ, nhưng tâm mắt lại luôn đặt trên người Tần Thi, không thể khống chế lại được.

Tần Thi giới thiệu nửa ngày, có chút chờ mong nhìn Lục Trạch Thiên, hỏi: "Anh cảm thấy thế nào?"

Lục Trạch Thiên khẽ cười: "Thật đúng là không tồi, một số thiết kế rất bắt mắt."

Anh không ngờ rằng Tần Thi cũng am hiểu về thiết kế nội thất.

Tần Thi: "Vậy anh cảm thấy bọn nhỏ sẽ thích sao?"

Lục Trạch Thiên gật đầu: "Đương nhiên rồi."

"Bức tường này chắc là phải phá đi toàn bộ để xây lại lần nữa, sửa lại hoàn toàn, đây là một công trình rất lớn."

Tần Thi có chút buồn rầu: "Đến lúc đó chúng ta đi đâu ở đây?"

Lục Trạch Thiên suy tư nửa ngày, nói: "Nếu không thì mấy ngày nay chúng ta chuẩn bị một chút, mang theo bọn nhỏ về quê qua tháng giêng đi, chờ sửa xong nhà lại về."

Tần Thi kinh ngạc: "Hả?"

Cô rất muốn sửa chữa nhà nhanh một chút, nhưng không nghĩ là Lục Trạch Thiên còn vội hơn so với chính mình, vậy mà lại nói qua mấy ngày nữa làm luôn.

Lục Trạch Thiên nhìn bộ dạng cô trợn tròn mắt không thể tin tưởng, khóe miệng nhếch lên: "Vừa đúng lúc cho ba mẹ một bất ngờ."
Bình Luận (0)
Comment