Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 144

Chương 144 Chương 144Chương 144

Tần Thi cũng cầm theo mấy thứ còn có thể ăn được, người nào không lấy thì đưa cho người nhà đó, cảm ơn bọn họ đã cho gửi đồ, coi chừng đồ đạc cho nhà mình.

Mấy thứ đáng giá như máy may, máy giặt, radio đều gửi ở nhà thím Triệu, Tần Thi nói thím Triệu có thể tùy ý sử dụng máy giặt, vốn dĩ mùa đông giặt quần áo cũng không dễ dàng gì, không cần phải khách khí.

"Đấn lúc con trở về thấy máy giặt vẫn còn như vậy, thím mà không dịch chuyển đi là con sẽ rất tức giận đó." Tần Thi cố ý xụ mặt, chọc thím Triệu cười không ngừng.

"Vậy con yên tâm đi, thím lại không ngốc, có tiện nghi thím sẽ chiếm!"

Hai người nói đùa vài câu, Tần Thi đã bị cặp sinh đôi kêu đi.

Trưa hôm đó, Hắc Hổ lái xe, chở một nhà Lục Trạch Thiên đến ga tàu hỏa trong huyện.

Trên lưng Lục Trạch Thiên đeo một cái bao lớn, hai tay còn xách hai bao đồ vật đi phía trước mở đường.

Tần Thi giữ chặt lấy bọn nhỏ, theo sát Lục Trạch Thiên lên xe lửa, bước lên con đường về quê...

*

Lên xe lửa, Lục Trạch Thiên tìm được vị trí đem hành lý buông xuống, xoay người để Tần Thi cùng bọn nhỏ đi vào trước.

Khoang giường nằm có bốn giường ngủ, có cửa kéo có thể đóng lại, ngăn cách động tĩnh bên ngoài.

Bên trong có một cái bàn trải khăn trắng, cửa sổ treo rèm ren xanh da trời nhạt màu, chăn nệm cũng màu trắng tinh khôi không tì vết, ghế cứng ở mấy khoang trước hoàn toàn không thể so sánh được.

Hoàn cảnh tốt làm Tần Thi hoảng hốt một chút, điều này không phải là không phù hợp với thời đại bây giờ. Tần Thi bế bọn nhỏ để lên giường, bảo bọn chúng ngồi xuống, bản thân đi ra phía sau lấy một cái túi mở ra, sau đó lấy ra hai cái bình giữ ấm.

Lục Trạch Thiên đem hành lí cất vào dưới hai cái giường, nhận cái bình Tần Thi đưa cho, mở ra sau đó uống liên mấy hớp lớn.

Bọn nhỏ cũng thay phiên uống xong nước, đem bình nước đưa cho Tần Thi, hưng phấn nhìn ngắm xung quanh. Tần Thi đóng nắp bình, ngồi ở mép giường nghỉ ngơi.

Ngồi ổn định một chút, tàu bắt đầu di chuyển, thấy nơi này của bọn họ không có người tới, Tần Thi có chút kinh ngạc hỏi Lục Trạch Thiên: "Anh mua mấy vé ở đâu vậy? Tại sao không có ai đến thế?"

Không phải là ba vé sao?

Lục Trạch Thiên: "Ba vé, anh nhờ sư trưởng Lý mua giúp, có lẽ người đi ít."

Huống hồ vé giường nằm cũng không phải dễ mua như vậy, có tiền nhất định không thể mua được, nếu không thì anh cũng sẽ không đi tìm sư trưởng Lý.

Tần Thi có chút vui vẻ, nếu không ai tới vậy dọc đường có thể thoải mái hơn không ít.

Chẳng qua là lại nghĩ nghĩ một chút, Tần Thi mở miệng nói: "Vậy chúng ta thiếu nhân tình lần này."

"Không có việc gì đâu." Lục Trạch Thiên dừng một chút, nói: "Anh sẽ xử lý, yên tâm đi"

Tần Thi thấy trong lòng anh đã có tính toán, cô không nói thêm cái gì nữa: "Vâng."

Lục Trạch Thiên lấy ra một túi quýt đưa cho Tần Thi: "Nếu thấy không thoải mái thì ăn một chút đi."

Anh sợ Tần Thi lại say tàu.

Tần Thi cười nhận lấy, nói: 'Khoang tàu này kín, đều là người của chúng ta, không có mấy cái mùi hương linh tinh bát nháo, em sẽ không say đâu."

Kết quả lời này mới nói xong không bao lâu, khi khoang tàu không ngừng lắc lư, lông ngực Tần Thi trở nên buồn bực lâng lâng. Bọn nhỏ ngồi vây quanh bàn nhỏ, ríu rít cười đùa nói chuyện phiếm, đối với xe lửa thì ngập tràn tò mò, Tần Thi nhìn thấy bọn chúng không có biểu hiện khác thường thì hâm mộ không thôi.

Thân thể này sao lại thế này chứ, lắc lư nhoáng cái liền bắt đầu không thoải mái, thật là đáng ghét làm sao.

Lục Trạch Thiên nhạy bén phát hiện sắc mặt Tần Thi có chút không đúng, vì thế vội vàng hỏi: "Làm sao vậy? Thấy không thoải mái ở đâu sao?"

Bọn nhỏ vừa nghe, lập tức không nói chuyện phiếm nữa, nghiêng đầu nhìn Tần Thi: "Mẹ làm sao vậy?”

Tần Thi vỗ vỗ ngực, giải thích: "Không có việc gì, mẹ chỉ hơi chóng mặt thôi, một lúc sau quen là ổn ngay thôi."
Bình Luận (0)
Comment