Chương 148
Chương 148Chương 148
Nửa ngày sau, Cố Thanh Hải lơ đãng ngẩng đầu, thấy Thân Minh Mỹ đang ngồi đó tính toán cái gì, cậu nhóc nhìn kỹ lại, phát hiện trên đó tất cả đều là đề toán, lại nhìn một hồi, phát hiện đề này bản thân xem hoàn toàn không hiểu, đôi mắt hơi mở to thêm một chút.
Mỗi lần cậu nhóc thi toán đều là điểm tuyệt đối, nhưng hiện tại vậy mà lại xem không hiểu mấy cái đề này!
Cố Thanh Hải cũng không xem sách ngoại khóa của mình nữa, nhìn đắm đuối mấy cái đề này rốt cuộc là cái gì.
Lục Trạch Thiên chơi cùng cặp sinh đôi, Tần Thi nói chuyện với bà Thân, Cố Thanh Hải thì cứ nhìn Thân Minh Mỹ làm bài như vậy nửa ngày, xem chăm chú đến mức mơ mơ màng màng.
Tần Thi quay đầu một cái, thấy Cố Thanh Hải nhìn chằm chằm vở Thân Minh Mỹ thì cau mày, ánh mắt đầy vẻ mê man.
Bà Thân cũng quay đầu theo, vừa thấy liền cười: "Tiểu Mỹ thích học toán, đối với phương diện này tương đối mẫn cảm, đang làm đề sơ trung(*) đó."
[Chú thích: (*) Sơ trung: cấp 2. ]
Cố Thanh Hải nghe vậy mới hoàn hồn, căn bản đang rất là khiếp sợ: "Sơ trung sao ạ?
Bảo sao cậu nhóc xem mãi mà không hiểu.
Thân Minh Mỹ đang đắm chìm giải đề, đối với động tĩnh bên cạnh không hề phản ứng, một chút cũng không phát hiện, vô cùng nghiêm túc và chăm chú.
Tần Thi rất kinh ngạc: "Thật là lợi hại."
Bà Thân cười ha hả, trong mắt đều là vẻ hiền từ và vui vẻ: "Ông nội của con bé là nhà nghiên cứu toán học, Tiểu Mỹ đối với số học rất có thiên phú, bản thân cũng thích, thế nên bà mới mang con bé đi tìm ông nội." "Bà làm văn học, toán học là điểm yếu của bà, bà không giúp được cho con bé, cũng không thể trì hoãn nó được."
Tần Thi lập tức hiểu rõ, lúc ấy vừa thấy bà Thân liền cảm thấy khí chất hàn lâm(*) trên người bà, quả nhiên là như thế.
[Chú thích: (*) Hàn lâm: thường được dùng để miêu tả về người có tri thức. ]
"Ông nội là giáo viên dạy đại học sao ạ?" Cố Thanh Hải hỏi.
Ở trong lòng cậu nhóc, giáo viên rất là lợi hại, giáo viên dạy đại học càng siêu cấp lợi hại hơn.
"Đúng vậy." Bà Thân cười tủm tỉm nhìn Cố Thanh Hải, biểu cảm từ ái.
Bà tựa hồ thực sự thích trẻ con.
Cố Thanh Hải hít thở sâu một hơi, quay đầu nhìn Thân Minh Mỹ: "Thật là lợi hại!"
Tần Thi lại không hỏi nhiều, chủ động đổi đề tài, tán gẫu về những thứ khác.
Những phần tử trí thức vào những thập niên bảy mươi đa số đều trải qua không được tốt, chân của bà Thân đây không được khỏe, rất có thể là bệnh lưu lại từ lúc ấy.
Hơn nữa lúc nói chuyện phiếm bà Thân hoàn toàn không nhắc một lời nào đến cha mẹ của Thân Minh Mỹ, Tần Thi liền biết được nhà bà chắc chắn đã phải trải qua nhiều khó khăn, vì thế liền đổi đề tài, nếu không cẩn thận nhắc tới cái gì, lỡ lại chạm vào nỗi đau trong lòng người khác thì không tốt.
Lúc này rốt cuộc Thân Minh Mỹ cũng giải xong đề, cô bé thở phào nhẹ nhõm, giở mặt sau của sách xem đáp án, sau khi xác định là đáp án chính xác, trên mặt hơi lộ ra nét hài lòng.
Cố Thanh Hải mải nhìn cô bé giải đề nên cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục xem đề tiếp theo, có chút bội phục sức mạnh học tập của cô bé. Vì thế cũng cầm sách của mình lên rồi nghiêm túc đọc.
Mọi người cứ câu được câu không tán gẫu như vậy, rất nhanh đã đến giữa trưa.
Tần Thi lấy đồ ăn đưa cho Lục Trạch Thiên đi hâm lại, thấy bà Thân móc ra khoai lang đỏ ngào đường và bánh bao, liền kêu Lục Trạch Thiên tiện thể mang đi hâm nóng luôn.
Bà Thân có chút vui mừng, liên tục cảm ơn, bản thân thì cầm bình giữ ấm rót một ly nước ấm.
Giữa trưa hôm nay vẫn là ăn cơm nắm, bên trong có dưa chuột bào sợi, cà rốt bào sợi, củ cải muối chua ngọt và thịt gà, còn có sốt cà chua Tần Thi tự chế, phần cơm gói bên ngoài còn được trộn với gạo nếp, cắn xuống một ngụm, trong lòng đang rất là thỏa mãn.