Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 149

Chương 149 Chương 149Chương 149

Tần Thi làm ra hai loại lớn nhỏ, người nhỏ như cặp sinh đôi thì ăn một cái là đã no, người lớn như Tần Thi với Cố Thanh Hải ăn thì vừa đủ, Lục Trạch Thiên phải ăn hai cái.

Thân Minh Mỹ gặm bánh bao rồi nhìn cơm nắm của bọn họ, trong mắt có chút tò mò, cô bé còn chưa thấy qua cách làm cơm nắm như thế này bao giờ.

Tần Thi thấy thế liên cầm một cái nắm cơm nhỏ đưa cho bà Thân, nói: "Con nhìn khoai lang đỏ vàng tươi của bà mà thèm quá, chúng ta đổi một chút đi ạ."

Bà Thân làm sao có thể không nhìn ra tại sao lại như thế, trong lòng bà cảm thán EQ của Tần Thi thật sự rất cao. Thấy cháu gái của mình cứ nhìn chằm chằm như thế nên muốn đổi cho đỡ ngại ngùng đôi bên.

Dù sao cơm nắm của người ta cũng có đủ loại gia vị, còn có thịt, khoai lang đỏ của bà rất mềm và ngọt, nhưng so ra cũng kém món kia của người ta.

Tần Thi: "Bà đổi đi mà, con thấy hai đứa nhóc nhà con cũng thèm."

Cặp sinh đôi chớp chớp mắt, trong lòng thầm nhủ chỉ nhìn củ khoai lang đỏ hai lần, căn bản là không có thèm!

Bà Thân do dự một chút, lúc này mới có chút ngượng ngùng nhận lấy cơm nắm, đem củ khoai lang lớn nhất cho Tần Thi, sau đó lại cầm thêm một cái bánh bao.

Tần Thi vừa thấy liền xua tay,'Đừng đừng mà bà, căn bản ăn không hết, đừng lãng phí như vậy ạ."

Cố Thanh Hải ăn quá nhanh nên có chút bị nghẹn lại, cậu nuốt ngụm cuối cùng xuống, nhẹ nhàng ợ một cái.

Cũng thật là trùng hợp.

Bà Thân vừa thấy, lúc này mới từ bỏ, hảo cảm đối với Tần Thi tăng thêm ba phần.

Bà Thân đưa cơm nắm cho Thân Minh Mỹ, Thân Minh Mỹ cảm ơn Tần Thi, lúc này mới đem bẻ thành hai nửa, một nửa đưa sang cho bà Thân.

Bà Thân nói không cần, Thân Minh Mỹ dứt khoát đem hai miếng trả lại cho bà: "Bà không ăn con cũng không ăn."

"Ôi cái đứa nhỏ này, lại như vậy nữa rồi!" Bà Thân cười mắng một câu, đành phải nhận lấy cơm nắm.

Thân Minh Mỹ lập tức nở nụ cười, miệng nhỏ nhẹ nhàng cắn từng miếng từng miếng cơm nắm.

Tần Thi nhìn hai người thì bật cười, bên cạnh Lục Trạch Thiên vừa ăn vừa nhìn Tần Thi, thầm nghĩ cô thích ai liền sẽ đối xử với người đó rất tốt, đối với người không thích thì sẽ rất lãnh đạm xa cách.

Nhưng chính mình thì sao, cô ấy đối với anh không lãnh đạm, nhưng đặc biệt việc công xử lý theo phép công, không có một chút ôn nhu dịu dàng như đối xử với bọn trẻ.

Con đường theo đuổi vợ còn lâu dài, Lục Trạch Thiên thầm ủ rũ trở lại.

Cơm nước xong, mọi người lại nhàn rỗi, ngồi trên xe lửa thật sự quá nhàm chán, chỉ có thể nói chuyện phiếm cho đỡ chán.

Cũng may bà Thân và Thân Minh Mỹ đều là những người dễ ở chung, đường này đi cũng không khó chịu như vậy, không khí dọc theo đường đi ngược lại rất nhẹ nhàng và thoải mái.

Khi nói chuyện phiếm buổi chiều, Tần Thi biết được bà Thân với bọn cô vậy mà lại xuống chung một trạm, bà muốn mang cháu gái đến thăm con gái lớn của bà ở mấy ngày sau đó lại đi thành phố B.

Mà Tần Thi bọn họ ra khỏi huyện, còn phải bắt xe trở về thị trấn.

Tần Thi có ký ức của nguyên thân, còn đi học ở trong huyện, đối với bên đó khá hiểu biết, vì thế liên cùng bà Thân kể chuyện trong huyện.

Bà Thân vẫn là lần đầu đi đến đây nên đã lôi kéo Tần Thi hỏi thêm một chút, làm cho bọn nhỏ cũng nghiêng sang hóng hớt, hỏi cô bên kia so với đại viện quân khu có khác nhau không.

Thời đại này cũng không có khách du lịch, cả nghìn việc phải làm, toàn là vừa mới bắt đầu phát triển, chỉ là một huyện nhỏ, Tần Thi muốn giới thiệu một thứ gì đó đặc biệt một chút nhưng lại không biết nói cái gì. Vì thế chỉ có thể nói rằng có nhiều nhà máy khác nhau không nằm trong đại viện, nói bên kia có đồ ăn đặc sắc gì.
Bình Luận (0)
Comment