Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 154

Chương 154 Chương 154Chương 154

Mẹ Lục nhìn bọn nhỏ cao lớn mập mạp, sắc mặt trạng thái của Lục Trạch Thiên cũng tốt hơn, lau nước mắt một phen, cười nói: "Mẹ vui chứ, mẹ đây là rất vui mới đúng!"

Bà không nghĩ tới bọn nhỏ sẽ trở về, càng không nghĩ tới Tân Thi còn tốt hơn so với bà nghĩ rất nhiều.

Mẹ Lục thở phào nhẹ nhõm, lau tay vào quần mấy cái, cầm chặt tay Tần Thi, dẫn cô và bọn nhỏ đi vào nhà: "Nhanh nhanh nhanh, sao mặt con lại trắng bệch như vậy, Say xe sao?”

"Mấy đứa cháu ngoan của bà, nhanh vào nhà sưởi ấm đi!"

Đi tới cửa, dường như mới nhớ tới cái gì, quay đầu lại nói với Chu Khải Toàn: "Tiểu Khải đừng vội đi, ở lại ăn bữa trưa đãi"

"Vâng ạ!" Chu Khải Toàn liền đồng ý.

Mẹ Lục nhướng mày dẫn theo Tần Thi vào nhà, chỉ chừa lại ba Lục và mấy đứa nhỏ ở bên ngoài.

Ba Lục ho khan một tiếng, sau đó liên dẫn bọn họ vào nhà.

Chu Khải Toàn chọt chọt bả vai Lục Trạch Thiên, hài hước nói: "Hầy, trong mắt thím không còn có anh nữa rồi."

Lục Trạch Thiên nhướng mày: “Chuyện này anh cũng không nghĩ tới."

Đang nói, bên ngoài truyền đến động tĩnh, mọi người quay đầu vừa phát hiện ra là Lục Dao xách theo hai con cá trở lại.

Lục Dao xốc rèm cửa thấy một nhà đầy người, nhất thời không kịp phản ứng lại đây là tình huống gì, hoảng hốt hỏi: "Anh sao? Anh đã trở về rồi sao?"

"Dao Dao về rồi à? Mau mau, mau lại đây, đây là chị dâu Tần Thi." Mẹ Lục giới thiệu hai người cho nhau.

"Đây là Dao Dao, con gái út, năm nay còn học đại học, gần đây được nghỉ đông nên trở về nhà ăn tết."

Tần Thi nhìn diện mạo Lục Dao có ba phần giống Lục Trạch Thiên, cười chào hỏi với cô em: “Chào em.”

Lục Dao cũng nhìn Tần Thi, nhìn cô có dáng người chuẩn lại còn ăn mặc đẹp, áo khoác dáng dài dày dặn nhưng không bị phồng lên, sau khi mặc vào rất trẻ trung và xinh xắn.

Cô chớp chớp mắt: "Chào chị dâu."

Khá lắm, hóa ra không phải mẹ nói bừa, vợ mới cưới của anh trai thật sự rất xinh đẹp!

"Dao Dao đem cá lại đây cho mẹ, con nói chuyện cùng chị dâu với các cháu đi, mẹ đi nấu cơm."

Mẹ Lục nhận lấy cá trong tay Lục Dao, chuẩn bị bắt đầu bận việc.

Tần Thi: "Con đi giúp mẹ nhé."

Mẹ Lục xua tay, vừa mới chuẩn bị nói chuyện đã bị Lục Trạch Thiên giành trước.

"Em say xe không thoải mái, ngồi nghỉ đi, anh với Tiểu Khải giúp mẹ là được."

Cả nhà đều đồng loạt nhìn về phía Lục Trạch Thiên.

Khá quá nhỉ!

Mọi người đều mở to hai mắt nhìn bộ dạng nữ nhỉ tình trường của Lục Trạch Thiên, đặc biệt là Lục Dao với Chu Khải Toàn, nhìn bộ dạng này của Lục Trạch Thiên mọi người đều có hơi ngây ra tại chỗ.

"Được!" Mẹ Lục hung hăng vỗ Lục Trạch Thiên một cái, đối với vợ của chính mình nên là như thế này! Đối xử với người ta tốt thì mới có thể lưu lại trong tâm người ta.

Lục Trạch Thiên giữ gìn quan tâm Tần Thi, trong lòng mẹ Lục một chút cũng không cảm thấy khó chịu, ngược lại còn cực kỳ cao hứng.

'Cục đá này cuối cùng cũng thông suốt rồi!

Tác giả có lời muốn nói: Mẹ người ta: sẽ oán hận con trai mình rằng: "Dám có vợ quên mẹ!"

Còn mẹ Lục thì sao? Ngược lại còn quơ chân múa tay, nghĩ thầm: "Thật tốt quái! Rốt cuộc con tôi cũng đã thông suốt rồi!"

*

"Dao Dao ngồi chơi với chị dâu nhé." Mẹ Lục dặn dò Lục Dao một câu, lôi kéo Lục Trạch Thiên đi ra ngoài: "Mau mau đi nấu cơm với mẹ."

Chu Khải Toàn vội vàng đuổi theo: "Thím ơi, để con giúp thím một tay."

Ba Lục ngồi ở một bên nhìn bọn nhỏ, chỉ cười mà không nói lời nào.

Lục Dao tiến đến ngồi xuống bên cạnh Tần Thi, ánh mắt tò mò, dừng một chút, hỏi: "Chị dâu, áo khoác của chị thật là đẹp mắt, mua ở đâu thế?"

"Chị tự làm."

Tần Thi vừa mới dứt lời, An An liền mở miệng: "Áo khoác trên người bọn con với quần áo đang mặc cũng đều do mẹ làm đấy ạ!" Dứt lời, cô nhóc lại chỉ chỉ tới mấy cái túi to đang để trên mặt đất.

"Cô cô, mẹ cũng làm áo khoác cho cô với bà nội nữa! Đặc biệt xuất sắc luôn ạ!"
Bình Luận (0)
Comment