Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 156

Chương 156 Chương 156Chương 156

"Thật là đẹp mắt!" Lục Dao xem qua sau đó cất gương, lại nói lời cảm ơn Tần Thị: "Chị dâu thật là quá lợi hại, quần áo này làm còn đẹp hơn một vạn lần so với đồ bán ở bên ngoài đó ạI"

Trong trường học của cô có rất nhiều nhà có tiền, áo khoác mấy cô ấy mặc cũng chưa đẹp bằng cái này.

Hơn nữa cô cũng rất thích màu sắc này! Không phải loại trắng bệch, màu trắng này rất là nhu hòa.

"Em thích là được rồi.' Tân Thi cũng cười cười theo.

Lục Dao vuốt chất vải dày dặn cùng mấy cúc áo tinh xảo của áo khoác, nói: "Vải với bông này tiêu không ít tiền của chị dâu có phải không?"

Tần Thi vừa nghe liền biết cô ấy muốn nói cái gì, vì thế cô vẫy vẫy tay, nói: "Lần đầu tiên gặp mặt, làm chị dâu dù sao cũng phải có một món quà gặp mặt chứ? Về sau em muốn thêm cái khác thì cứ đưa tiền cho chị."

Lục Dao vừa mới chuẩn bị nói cái gì, mẹ Lục liền xốc rèm cửa từ phòng cách vách đi vào, hỏi: "Mấy đứa đang nói gì đấy, còn cười vui vẻ như vậy nữa chứ."

Vừa mới dứt giọng, mẹ Lục nhìn con gái với chồng đều mặc quần áo mới, còn có một đống đồ ăn vặt trên bàn, kinh ngạc trợn tròn mắt.

"Mẹ, mau đến đây đi." Lục Dao cởi áo khoác trên người xuống, cầm lấy cái áo màu đỏ sẫm Tần Thi may cho bà: "Chị dâu tự tay may đó mẹ!"

Mẹ Lục "ái dà'" hai tiếng, nhìn áo khoác vừa vui vẻ vừa đau lòng: "Đẹp như vậy kia mà, vẫn là màu đỏ đấy, Thi Thi cầm về mặc đi, mẹ đã là một lão già rồi, mặc đẹp như vậy để làm gì chứ."

"Mẹ, đây là con may cho mẹ mà.' Tần Thi bước sang nhận lấy áo khoác ướm lên cho mẹ Lục: 'Đây chỉ là một chút đỏ thôi, màu trầm mà, là con hiếu kính mẹ, mẹ nhận lấy đi." Áo khoác đang được ướm trên người, mẹ Lục một bên từ chối một bên động lòng, cuối cùng bị Tần Thi cùng với Lục Dao khuyên nhủ, lúc này mới chịu mặc vào.

Bà mặc xong liền sờ tới sờ lui, cười lộ cả hàm răng ra: "Chỉ lần này thôi nhé, sau này con không cần mỗi lần về đều chuẩn bị như vậy nữa đâu."

Tần Thi cười cười, cô không nói thêm gì nữa.

Không khí trong phòng vô cùng hòa hợp, từ trẻ nhỏ đến người lớn, mỗi người đều mang vẻ mặt tươi cười.

Tần Thi đem quà cáp đều chia xong rồi, mẹ Lục nhận những đồ này, trong lòng cân nhắc nên trả lễ như thế nào, mặc dù mấy thứ này là tự tay làm, nhưng giá trị cũng rất lớn.

Bánh kẹo kia bà ăn một chút là biết, đều là làm từ đồ tốt, còn có quần áo cũng là dùng nguyên liệu tốt.

Mẹ Lục biết rõ con trai mình tính cách ra sao, mấy thứ này khẳng định đều là Tần Thi tự mình thu xếp, cô có tâm ý này, mẹ Lục thật sự là cao hứng đến không chịu được.

Ai có thể ngờ được, bà tùy tiện hỏi đến một cô gái trên đường mà sẽ lại là cô con dâu tốt như vậy! Cô chăm sóc bọn nhỏ rất tốt, con trai cũng trở nên cởi mở hơn.

Mẹ Lục không bao giờ lo lắng nửa đời sau của con trai, bà quả thực rất thích Tần Thi, vì thế đối xử với cô còn tốt hơn so với Lục Trạch Thiên, chọc cho Lục Trạch Thiên có chút dở khóc dở cười.

Một bữa cơm trưa vô cùng náo nhiệt đã xong xuôi, Chu Khải Toàn tạm biệt rồi rời đi, Lục Trạch Thiên tiễn cậu đến cửa.

Tần Thi cùng với Lục Dao rửa chén trong phòng bếp, mẹ Lục dẫn theo bọn nhỏ ra phơi nắng ở trong sân, cùng hàng xóm bốn phía khoe mẽ về Tần Thị.

"Haizz, con dâu tôi cái gì cũng tốt, có điều vậy là quá ăn xài phung phí! Mua cho bọn tôi mấy thứ, bình giữ ấm mấy đồng tiền một cái, hơn hai mươi đồng một đôi giày bông, tôi nhìn mà xót hết cả ruột!" "Nhìn thấy mấy chậu để trong kia không? Tất cả đều là thịt với thịt viên con dâu nướng đó, tôi ăn tết cũng không dám mua nhiều như vậy!" Vẻ mặt mẹ Lục đau lòng, nhìn người xung quanh vừa hâm mộ lại bất đắc dĩ.
Bình Luận (0)
Comment