Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 172

Chương 172 Chương 172Chương 172

Làm ra cái biểu cảm đó cho ai xem? Mối quan hệ trước đây của bọn họ như thế nào trong lòng không biết sao?

Đúng là bệnh tâm thần rồi!

Thành phố lớn như vậy vẫn có thể gặp được nam chính ngốc nghếch, cốt truyện là như vậy hay gì? Hay là do cô quá xui xẻo?

Thật sự là mèo xúi quẩy mài

*

Lộ Tài thấy Tần Thi không để ý tới mình, trên mặt lộ ra biểu tình vô cùng khổ sở.

Tần Thi nhìn hắn ta như vậy thì cực kỳ cay mắt, một người không có đầu óc như vậy sao có thể làm nam chính? Cũng may là lúc trước cô không gả cho hắn, nếu không chắc là sẽ bị làm cho ghê tởm chết mất.

"Tần Thi, anh..." Lộ Tài mới vừa mở miệng đã bị Lục Trạch Thiên cắt ngang.

Vẻ mặt Lục Trạch Thiên lạnh lùng, ánh mắt nhìn người khác lại tràn đầy cảm giác áp bách: "Lần trước đã nói cậu không được đến khiêu khích Tần Thi nữa rồi mà."

Hai mắt Lộ Tài có hơi run rẩy một chút, theo bản năng lấy tay che bụng, nghĩ lại sức lực lần trước Lục Trạch Thiên đá hắn, trong lòng liền cảm thấy chột dạ.

Sau khi Lộ Tài bị Lục Trạch Thiên dạy cho một bài học, lúc trở về đã hỏi thăm tình hình của anh, biết được anh tham gia quân ngũ, còn là đoàn trưởng, ham muốn trả thù trong lòng cũng tắt ngúm.

Mặc dù bây giờ hắn ta đang làm một ông chủ kinh doanh có tiếng trong huyện và thị trấn, nhưng so với Lục Trạch Thiên thì... quả thật không thể so sánh được, hai người không cùng đẳng cấp chút nào.

Tin tức về việc danh ngạch đại học của Tần Thi lộ ra khiến nhà họ hàng của Lộ Tài hỗn loạn, hắn ta cũng bị gia đình giáo huấn một trận.

Khi đó, Tần Thi đã nhanh chóng rời đi cùng Lục Trạch Thiên đến quân đội bên kia, Lộ Tài không còn cách nào khác đành phải từ bỏ và kết hôn với một người phụ nữ khác do gia đình giới thiệu cho.

Mặc dù cô ta xinh đẹp, là con gái của một giám đốc nhà máy nào đó, nhưng trong lòng Lộ Tài vẫn luôn nhớ mãi Tần Thi không quên.

Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng hôm nay có thể gặp được cô ở chỗ này, còn đang ở bên cạnh Lục Trạch Thiên nữa.

Lộ Tài nhìn Tần Thi nắm tay Lục Trạch Thiên, hình ảnh cô từ chối mình và để Lục Trạch Thiên dạy hắn một bài đều hiện lên hết trong đầu.

Trong chớp mắt vẻ mặt Lộ Tài vặn vẹo một cái, ánh mắt nhìn Tần Thi tràn ngập mê đắm và cố chấp: "Tần Thi, tốt xấu gì chúng ta cũng từng quen biết nhau, em không cần phải vô tình như vậy chứ?”

Tần Thi đã đói bụng không chịu được, căn bản không muốn dây dưa nhiều với Lộ Tài, vì thế cô mở miệng nói: "Anh quên những gì đã ký rồi à? Tôi thấy anh bây giờ lăn lộn cũng không tồi, không muốn ăn cơm tù nữa chứ?"

Lỗ Tài nheo nheo mắt, nắm chặt tay, vừa phẫn nộ lại nhẫn nhịn nhìn Tần Thi, không rõ vì sao cô lại đối xử với mình tàn nhẫn như vậy.

Tần Thi không còn kiên nhẫn nữa, trực tiếp lôi kéo Lục Trạch Thiên để đẩy hắn ta ra, cũng không thèm nhìn thêm một cái: "Sau này tốt nhất là anh đừng làm phiền tới tôi, nếu không thì tôi cũng không biết mình sẽ làm ra chuyện gì đâu."

Lúc trước ở trong thôn, cô đã nghe nói qua về chuyện của Lộ Tài, người phụ nữ trang điểm đậm này chắc hẳn không phải là vợ của hắn tal

Trong thời đại này, nếu ngoại tình mà bị bắt quả tang, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Bản thân Lộ Tài đương nhiên cũng biết điều đó, nếu không hắn cũng không phải chỉ gặp mặt người phụ nữ này ở đây, chính là sợ gặp phải người quen.

Vì thế hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Tần Thi rời đi, nghiến răng nghiến lợi, trong lòng hận muốn chết.

Hắn thật sự không nghĩ được Lục Trạch Thiên là ở đâu chui ra, nếu không có anh ta, Tần Thi đã sớm là của hắn, hắn muốn như thế nào thì chính là như thế đấy! "Bọn họ là ai thế?" Người phụ nữ trang điểm đậm quan sát trong khách sạn nãy giờ, phát hiện có điều gì đó không ổn nên cố ý đi tới hỏi.
Bình Luận (0)
Comment